Chương 1458: Nét Tà Dị
Chương 1458: Nét Tà Dị
Dường như chỉ có hướng đó, mới có một đạo hắc tuyến hoàn chỉnh, dường như đó là một bức tuyệt bích, mặt đất nơi đó hình như cũng đã sụp đổ, địa hình này cực kỳ đặc thù.
Sau khi trầm tư suy nghĩ một chút, Tần Tang bay lượn xuống núi, hắn quyết định muốn đi chỗ sườn núi kia quan sát một chút.
Sau khi vượt qua những sơn mạch màu đen san sát nhau, đến khi Tần Tang sắp tiếp cận được với bức tuyệt bích kia, thân ảnh Tần tang đột nhiên dừng lại, mặt mũi thắn có vể rất kinh ngạc.
Bởi vì bên tai hắn bên giờ vang lên tiếng nhắc nhở khá gấp gáp của Bạch :
- Cẩn thận ! Nơi này có người !
Tần Tang kinh hãi phát hiện, ở một ngọn núi ngay bên cạnh tuyệt bích, thế mà lại có một bóng người đang đứng ở đó !
Vóc dáng của người này cao ráo , thẳng tắp như một cây tùng, hắn chắp hai tay sau lưng, đưa lưng về phía đám người Tần Tang, đang ngóng nhìn vào bên trong tuyệt bích, hắn đứng đó mà không hề nhúc nhích một chút nào. Hơn nữa, từ trên người người này, Tần Tang không hề cảm thấy một chút tu vi khí tức nào.
Vậy mà lúc trước, với cảnh giới và thần thông của Thiên Mục Điệp, thế mà lại chẳng hề phát hiện ra sự tồn tại của con người này.
Người này dường như từ trong hư không xuất hiện ở nơi này vậy, giống hệt như một bóng ma vậy.
Tần Tang thầm cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi trong lòng.
Chỉ thấy người này chậm rãi xoay người, ánh mắt sắc bén như đao như kiếm , trong nháy mắt đã tập trung lên người Tần Tang. Dường như độn thuật ẩn nấp của Tần Tang dưới ánh mắt của người này chẳng khác gì trò trẻ con .
- Thanh Trúc tiền bối !
Nhưng sau khi Tần Tang nhìn thấy gương mặt cảu người kia, sắc mặt của Taafnn Tang đại biến, la thất thanh.
Khi hắn còn ở Thiếu Hoa Sơn, hắn đã từng nhìn thấy chân dung của Thanh Trúc tiền bối.
Truyền thuyết của Thanh Trúc tiền bối đến bây giờ vẫn được lưu truyền ở Hoa Sơn.
Nhất nộ trùng trùng vi hồng nhan, một chiêu bổ ra Kiếm Môn Sơn, một người một kiếm giết tới Nguyên Thận Môn, kiếm chém Kim Đan. . .
Mỗi một chuyện, mỗi một giai thoại, đều làm cho người nghe cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, trong lòng mong mỏi.
Mặc dù Thiếu Hoa Sơn vì chiếu cố thể diện của Nguyên Thận Môn, tmà cố ý bỏ qua sự tồn tại của người này, nhưng cũng không thể ngăn cản được sự sùng bái của các đệ tử hậu bối đối với người này, do đó chân dung của Thanh Trúc tiền bối vẫn luôn được lưu truyền trong giới đệ tử của Thiếu Hoa Sơn.
Giờ này khắc này, Tần Tang thế mà lại thấy được chân thân của người đó.
Tin tức về tung tích của Thanh Trúc tiền bối từ trước đến nay vẫn khó có thể phân biệt được thật giả.
Tần Tang bắt đầu hoài nghi hắn đã tìm tới cổ Truyền Tống Trận, trở về Tiểu Hàn Vực. Sau khi tìm tới Linh Quy Đảo, hắn lại biết được rằng, Thanh Trúc tiền bối đã bị kẻ thù tìm tới của , sau khi đại chiến một trận với kẻ địch thì cả hai người này đều mất tăm mất tích.
Hắn vốn cho rằng việc gặp lại Thanh Trúc tiền bối chỉ còn là hy bọng xa vời, thế nhưng hôm nay hai người lại đột ngột trùng phùng ở đây.
Nhưng điều đáng nói là, vì sao Thanh Trúc tiền bối lại xuất hiện ở đây?
Nhất thời, đầu óc của Tần Tang cũng trở nên quay cuồng, trong đầu tuôn ra vô số câu hỏi.
Không nghi ngờ gì nữa, Thanh Trúc tiền bối chắc chắn cũng đã trở thành cao thủ Nguyên Anh cảnh, nếu không hắn không thể nào có thể qua mặt được Thiên Mục Điệp dễ dàng như vậy được.
Hơn nữa, Tần Tang lại không biết tính cách của bản thân Thanh Trúc tiền bối như thế nào, có thật sự là yêu hận phân minh như trong truyền thuyết hay không, vì vậy trong lòng hắn nhất thời cũng sinh ra một sự cảnh giác nhất định , toàn bộ thân thể cũng căng cứng.
- Ta. . .
Tần Tang há to miệng, hắn đang định nói điều gì đó, nhưng đột nhiên hắn lại cảm thấy có điều gì đó không hợp lý.
“Thanh Trúc tiền bối” đứng ở bên trong hắc ám, sau khi hắn nhìn thấy Tần Tang, khóe miệng hắn hơi vểnh lên, sau đó lại lộ ra một nụ cười tà dị, làm Tần Tang đột nhiên cảm thấy giật mình.
- Chủng Ma Nguyên Thai, lại là môt tiểu tử không biết sống chêt !
Nghe thấy tiếng nói giễu cợt của “Thanh Trúc tiền bối” văng vẳng bên tai, hơn nữa trong lời nói còn mang theo một chút ý tứ âm lãnh, thấu triệt xương tủy, làm Tần Tang không khỏi cảm thấy rùng mình.
- Không ngờ rằng, lần này ta lại có một thu hoạch ngoài ý muốn. Xem ra, ngươi chính là truyền nhân mà hắn đã chọn phải không ?
- Không đúng! Ngươi không phải là. . .
Tần Tang cảm thấy giật mình trong lòng.
Người này có một gương mặt giống Thanh Trúc tiền bối như đúc, nhưng lại gọi Thanh Trúc tiền bối là ‘hắn’.
Hơn nữa từ lời nói của hắn, dường như hắn có thể rất quen thuộc với Thanh Trúc tiền bối và Chủng Nguyên Ma Thai đại pháp.
- Chẳng lẽ hắn là. . .
Tần Tang vô ý thức nhìn về phía thân ngoại hóa thân đang đứng bên cạnh mình, thân ảnh run lên, độn quang tam sắc chợt hiện lên, bản thể nhanh chóng rút lui, Tần Tang quả quyết lựa chọn chạy trốn.
Cùng lúc đó, thân ngoại hóa thân lại trái ngược với Tần Tang, hắn cầm Huyết Kiếm trong tay phóng tới “Thanh Trúc”.
Thấy cảnh này, trong ánh mắt của “Thanh Trúc” lóe lên một tia khinh thường, nét tà dị trong nụ cười của hắn càng ngày càng đậm, hắn giống như đang nhìn thấy một món đồ chơi đang vùng vẫy giãy chết vậy .