Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 146 - Chương 146: Ngoan Nhân

Chương 146: Ngoan Nhân Chương 146: Ngoan Nhân

Sư phụ của nàng khi còn sống có một vị hảo hữu gọi là Dư Liên, là đệ tử của tu tiên gia tộc phụ cận Cửu Đỉnh Sơn Dư gia, tin tức linh thông, ưa thích kết giao bằng hữu, mỗi khi đến ngày tụ hội cuối tháng cũng sẽ cùng bằng hữu bàn luận viển vông.

Tin tức của tán tu phụ cận Cửu Đỉnh sơn, cơ bản đều là từ trong miệng hắn mà biết được.

Tần Tang trú tạm ở ngay dưới nhà của Lý Ấu Nương, đợi đến ngày cuối tháng nàymới lên đường, nhìn thấy gia đình Lý Ấu Nương vợ chồng tôn trọng lẫn nhau, sinh hoạt vui vẻ hòa thuận, mặc dù cũng không hoàn toàn đồng ý đối với lựa chọn của nàng, nhưng cũng khâm phục sự kiền trì của nàng.

Lý Ấu Nương thu liễm vẻ vui mừng, nói:

-Tần đạo hữu đi theo ta, ta giúp dẫn ngươi đến chỗ Dư sư bá.

Mê huyễn cấm chế trên Phượng Hoàng Đỉnh vô dụng đối với tu tiên giả, chỉ cần sử dụng Vọng Khí thuật, là có thể nhìn thấy đại lộ nối thẳng lên đỉnh núi, Tần Tang đi theo phía sau Lý Ấu Nương, kinh ngạc phát hiện Phượng Hoàng Đỉnh lại có một cảnh trí khá đặc biệt.

Bên trên tàn phiến của Thần Phượng thạch còn sót lại đặt vào một một cái sừng tê giác rỗng màu trắng, là một kiện hạ phẩm pháp khí, chỉ có tác dụng ngưng tụ hơi nước, ở chính giữa bên dưới sừng tê nối với một dòng suối nhỏ, dòng nước róc rách liên tục không ngừng từ sừng tế giác trắng chảy ra, suối nước chảy tong tong, uốn lượn chảy xuống dưới chân núy, thêm vào đình đài thủy tạ dọc đường, khúc thủy lưu thương, vô cùng lchj sự tao nhã.

Bên trong tất cả các đình đài, đã có không ít tu tiên giả, tụ tập tốp năm tốp ba với nhau, Lý Ấu Nương một đường vừa đi vừa chào hỏi, mọi người đều rất quen thuộc với nhau, dù sao họ đều là tán tu phụ cận Cửu Đỉnh Sơn.

Nhìn thấy gương mặt lạ hoắc của Tần Tang, tất cả mọi người đều rất hiếu kì, tuy nhiên lại chẳng có nhiều người đứng ra thăm dò.

Lý Ấu Nương mang theo Tần Tang đi thẳng đến Phượng Hoàng Sơn đỉnh, đi tới phía trước một cái đình trúc, bên trong có 7 người vây quanh một lão giả có chòm râu dê khoảng 70 tuổi, vừa uống rượu vừa nói chuyện.

-Tu Tiên giới gần đây, đúng là phát sinh vài việc đại sự. . .

Lão giả có chòm râu dê uống một ngụm rượu, hơi có men say, hào hứng nói, cố ý phóng đại thanh âm, mới nói được một nửa, nhìn thấy Lý Ấu Nương cùng Tần Tang, nhiệt tình vẫy vẫy tay:

-Ấu Nương tới rồii a, mau vào ngồi, giúp sư bá hâm nóng hai bầu rượu. A? Vị đạo hữu này là?

-Dư sư bá, vị này là Tần đạo hữu, là ân nhân cứu mạng của tứ lang nhà con.

Lý Ấu Nương giúp Tần Tang giới thiệu, sau đó mang sự tình lúc trước kể ra một lần.

Tần Tang tiến lên một bước, chắp tay nói:

-Tần Tang bái kiến Dư tiền bối.

Men say trên mặt Dư Liên biến mất, liếc mắt quan sát Tần Tang một lần, nói:

-Ấu Nương cùng tứ lang thật sự là vận khí tốt, gặp được một vị bằng hữu nhân hậu như Tần Đạo hữu, mau mau mời đến.

Chờ Tần Tang ngồi xuống, Dư Liên liền khom người nói:

-Vừa rồi Ấu Nương có nói Tần đạo hữu có việc cần hỏi, không biết Dư Liên đây có thể giúp gì được cho Tần đạo hữu, nếu được thì xin Tần đạo hữu cứ mở miệng nói.

-Chuyện này không cần vội.

Tần Tang cười nói:

-Lúc ở phía dưới ta có nghe Dư tiền bối nói đến đại sự của Tu Tiên Giới, tuy trong lòng ngứa ngáy khó chịu, nhưng cũng không dám quấy rầy nhã hứng của các vị đạo hữu, cứ nghe Dư tiền bối nói xong rồi đến chuyện của ta cũng không muộn.

Nghe vậy, mọi người cũng đồng thuận gật đầu, có vài vị còn hướng phía Tần Tang mà cười hiền hòa.

Lý Ấu Nương hâm nóng xong mấy chén rượu, bê ra rồi đưa cho Tần Tang một chén, bản thân cũng ngồi xuống một bên.

Dư Liên nhấp một ngụm rượu, khen ngợi:

-Thủ nghệ của Ấu Nương càng ngày càng tốt! Nếu Hàn đạo hữu cũng muốn nghe, vậy lão hủ ta sẽ kể cho mọi người cùng nghe... Gần đây Tu Tiên Giới phát sinh một sự kiện lớn, đó là mấy tháng trước, ma môn Khôi Âm Tông đột nhiên xâm lấn sơn môn của chính đạo danh môn Nguyên Chiếu Môn. Lúc đó, mấy vị Kim Đan Thượng Nhân luân phiên đại chiến, đánh đến mức khiến bầu trời âm u, núi sông biến sắc, cuối cùng đã đánh cho Khôi Âm Tông diệt môn luôn rồi.

Tần Tang đang lặng yên nhìn ngắm chén rượu Hổ Phách Tửu, nghe thấy vậy liền ngạc nhiên ngẩng đầu.

Mọi người cũng bắt đầu trở nên ồn ào:

-Lão gia hỏa ngươi đang lừa bịp chúng ta đấy à, Khôi Âm Tông đi xâm lấn Nguyên Chiếu Môn mà lại bị diệt môn là sao, thế còn kết cục của Nguyên Chiếu Môn thì thế nào? Còn nữa, rốt cuộc Khôi Âm Tông này có lai lịch gì?

Dư Liên cười ha ha nói:

-Đừng vội đừng vội, nghe ta chậm rãi kể lại chuyện đã. Nguyên do của trận chiến này, không thể không nhắc đến lai lịch của Khôi Âm Tông và Nguyên Chiếu Môn, và chắc hẳn có một vài đạo hữu đã từng nghe qua rồi, thế nhưng hẳn là cũng chỉ biết sơ qua mà thôi, chứ cũng không rõ nguyên nhân là tại sao. Nói đến Nguyên Chiếu Môn, mặc dù bây giờ ngày càng suy tàn, thế nhưng mấy trăm năm trước, thanh danh so với môn phái chính đạo nổi danh nhất Tiểu Hàn Vực, Bát Tông bây giờ, thì không kém cỏi hơn một chút nào! Còn Khôi Âm Tông thì cũng có thể nói là sánh ngang với Nguyên Chiếu Môn.

-Tông Sư sáng lập ra Nguyên Chiếu Môn chính là một vị lão tổ Nguyên Anh kỳ, tên là Nguyên Chiếu tổ sư, còn Khôi Âm Tông lại là một ma môn do một ma đầu cũng có tu vi Nguyên Anh kỳ là Khôi Âm Lão Tổ sáng tạo ra, hai vị này đều là nhân vật hô phong hoán vũ kêu mưa gọi gió năm đó, thời gian sáng lập dường như cũng không khác biệt là mấy, thế nhưng lại vừa khéo cùng lấy tên hai người sáng lập để đặt tên cho môn phái, các ngươi nói xem có trùng hợp hay không? Còn nữa, hai đại tông môn này cách nhau cũng không xa, có thể nói là đối chọi gay gắt, sớm đã có mối hận cũ.
Bình Luận (0)
Comment