Chương 1460: Thanh Trúc
Chương 1460: Thanh Trúc
'Sưu!'
Thân ngoại hóa thân vừa niệm kiếm quyết, hắn rót chân nguyên toàn thân vào trong Huyết Kiếm, kiếm khí sôi động mãnh liệt, tựa như tia chớp huyết sắc to lớn khác thường, trong nháy mắt phá không công kích tới chỗ của “Thanh Trúc”.
“Thanh Trúc” bỗng nhiên đưa cánh tay run rẩy kịch liệt kia về phía sau lưng, cánh tay còn lại giơ về phía trước, sau đó hắn đột nhiên tung một trảo về phía thân ngoại hóa thân đang toàn lực xông lên.
'Chíu chíu chíu. . .'
Năm đạo hắc tuyến từ trong bàn tay của “Thanh Trúc” bắn ra, chỉ trong chớp mắt, năm đạo hắc tuyến này đã đan xen với nhau tạo thành một tấm lưới lớn màu đen giữa hư không.
Cùng lúc đó, Huyết Kiếm cũng đã bắt đầu đâm thẳng vào bên trong tấm lưới màu đen kia .
Tơ võng này chỉ cuộn lại một cái, nhưng lại sắc bén dị thường, dễ dàng phá vỡ kiếm khí do Huyết Kiếm tạo ra.
Sau đó, liên tục những tiếng ma sát đinh tai nhức óc của kim loại phát ra, kiếm khí bắt đầu tán loạn, lộ ra bản thế của Huyết Kiếm, bên trên thân kiếm xuất hiện môt vết xước thật sâu, Huyết Kiếm như biến thành một con ruồi không đầu vậy, nó bắt đầu tả xung hữu đột bên trong tấm lưới kia, tình cảnh có vẻ cực kỳ nguy hiểm.
Trogn ánh mắt của “Thanh Trúc” đột nhiên lóe lên một sự tàn khố, đột nhiên hắn nắm chặt thủ chưởng lại, tấm lưới kia bắt đầu co lại vào bên trong.
'Ầm!'
Huyết Kiếm bắt đầu khựng lại không thể nhúc nhích, có vẻ như nó sắp những sợi hắc tuyến sắc bén của tấm lưới kia cắt thành từng mảnh.
Đúng lúc này, cánh tay này của “Thanh Trúc” cũng bắt đầu trở nên bất ổn, run rẩy kịch liệt, tấm lưới kia cũng trở nên bất ổn định theo, bắt đầu xuất hiện kẽ hở,Huyết Kiếm cũng nhân cơ hối, từ kẽ hở này thoát ra ngoài.
Thanh Trúc gầm thét một tiếng, hắn cố gắng áp chế sự phản kháng đến từ bên trong cơ thế, hắn vung tay vỗ tiếp một chưởng về phía thân ngoại hóa thân. Tấm lưới sắc bén tưởng chừng như sắp tan rã bống nhiên tiếp tục hội tụ lại, mạnh mẽ quất bay thân ngoại hóa thân đi nơi khác, nhất thời không rõ sống chết.
- Dám phá hỏng chuyện tốt của ta, ta sẽ để truyền nhân của ngươi nếm trải hương vị sống không bằng chết !
“Thanh Trúc” phẫn nộ đến cực điểm, hắn chẳng buồn để ý đến hóa thân sống hay chết nữa, mà xoay người nhìn về phía mà Tần Tang đang chạy trốn, thân ảnh hắn lóe lên một cái, sau đó nhanh chóng đuổi theo Tần Tang.
Mặc dù Tần Tang đã dốc hết toàn lực thi triển độn thuật, nhưng trước mặt “Thanh Trúc”, hắn vẫn có vẻ như quá chậm, bất kể là độn thuật hay thực lực của hắn đều kém xa “Thanh Trúc”.
Khoảng cách giữa hai người mau chóng được rút ngắn.
Tần Tang dường như có thể cảm thấy được kình phong đang sắp đánh tới đầu mình, chính bản thân hắn còn chưa kịp chạy tới Kiếm Đường thì “Thanh Trúc” có thể đã bắt kịp hắn rồi.
Đối mặt với địch thủ quá cường đại như vậy, dù là Tần tang cũng không khỏi cảm thấy tuyệt vọng, lần này có thể là một trong những tình cảnh nguy hiểm nhất mà Tần Tang gặp phải kể từ khi hắn bước vào Tu Tiên giới đến này, bởi vì hắn căn bản không nhìn thấy bất cứ một cơ hội thắng nào.
- Bạch đạo hữu, chúng ta chỉ có thể buông tay đánh cược một lần, nghe theo số trời mà thôi !
Tần Tang truyền âm cho Bạch.
Nhưng cho dù lầm vào tình cảnh tuyệt vọng như vậy, Tần Tang cũng sẽ không bó tay chịu chết, hắn liên tục thay đổi thủ pháp, niệm pháp quyết, lặng lẽ chuẩn bị thôi động Dịch Lôi Thuật, sau đó hắn đột nhiên dừng phi độn lại, xoay người đối mặt với Thanh Trúc, từ bỏ việc chạy trốn, .
Ô Mộc Kiếm từ trong mi tâm bay ra, bảo kiếm khẽ ngâm, thanh âm nó có vẻ rất bi thương, dường như nó cũng cảm nhận được tình cảnh nguy hiểm của chủ nhân mình.
Kiếm Luân hiện, kiếm khí tung hoành ngang dọc.
- Hừ ! Châu chấu đá xe ! Không biết tự lượng sức !
Lúc này “Thanh Trúc” đã chế trụ được sự phản kháng trong cơ thể, hắn tiếp tục lặp lại chiêu cũ, tấm lưới lớn màu đen lại xuất hiện, bao phủ bầu trời như một chiếc khăn lớn
Mặc dù kiếm thuật của Tần Tang vượt trội hơn so với hóa thân rất nhiều, nhưng trước thực lực tuyệt đối của “Thanh Trúc”, dù là Tần Tang hay hóa thân đối mặt với tấm lưới do hắn tạo ra thì kết quả cũng chỉ có một. Kiếm Luân nhanh chóng bị tấm lưới lớn kia bao phủ, uy thế của nó nhanh chóng bị áp chế.
Tần Tang hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ chút nào, bấy giờ, lực lượng của lôi đình đang cuồn cuộn trong cơ thể của hắn, bình ngọc đang chứa đựng Tam Quang Ngọc Dịch cũng đã âm thầm rơi vào lòng bàn tay của Tần Tang.
Ngay trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, điều làm tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ bỗng nhiên xuất hiện.
Thân thể của “Thanh Trúc” có vẻ như lại mất khống chế, run rẩy liên tục, một tay hắn che lấy lồng ngực, sắc mặt bỗng nhiên trở nên đỏ ửng, trong miệng bắt đầu gầm thét liên miên, mà tấm lưới kia cũng vì vậy mà mất kiểm soát, Ô Mộc Kiếm cũng nhân cơ hội thoát đi.
Vừa rồi, Tần Tang đã phát giác được điều gì đó bất thường, nhìn thấy cảnh này, hắn đột nhiên nghĩ ra điều gì đó.
Khi Tần Tang thấy cơ thể của “Thanh Trúc” dần dần không còn run rẩy nữa, ổn định trở lại, trong đầu Tần Tang lóe lên một ý tưởng, thần thức của hắn nhanh chóng tiến vào bên trong Thiên Quân Giới, tìm tòi một vật nào đó.
- Tiền bối còn nhớ đến người khắc thanh kiếm này không ?
Trong tay Tần Tang bây giờ là một thanh kiếm gỗ hết sức bình thường, hắn đột nhiên lớn tiếng kêu gọi.
Đây chính là thanh kiếm gỗ đào mà trước đó Tần Tang đã lựa chọn từ trong cửa tiệm của Cảnh Bà Bà!
Thuật điêu khắc của Cảnh Bà Bà là thứ tuyệt vời nhất Tần Tang từng thấy trên đời, mặc dù chỉ là một thanh kiếm gỗ đào đơn giản nhưng nó lại ẩn chứa một loại ý vị độc nhất vô nhị, không thể bắt chước được.
- Thanh Quân !
Trong cơ thể “Thanh Trúc” bây giờ bỗng nhiên vang lên một giọng nói sợ hãi, đây rõ ràng là một giọng nói khác với giọng nói của tên “Thanh Trúc” kia .