Chương 1464: Rất Có Lòng Tin
Chương 1464: Rất Có Lòng Tin
- Sau khi ngươi rời khỏi nơi này, hãy đi tới Thuần Dương Tông tìm một vị kiếm tu họ Ninh, hắn sẽ ra ngoài gặp ngươi, nói cho ngươi biết ngọn nguồn mọi chuyện. Đến lúc đó, xin tiểu hữu giúp ta đưa món đồ vật này cho hắn !
Thần thức của Thanh Trúc chấn động, bắt đầu hiện ra phù văn dày đặc lít nha lít nhít, tsau đó ngưng tụ thành một viên Tinh Châu ngay trước mặt, hắn đang muốn ném nó về phía của Tần Tang, thì một cỗ khí tức khác mang theo khí thế cuồng bạo, tà ác dị thường từ trong cơ thể Thanh Trúc truyền ra những tiếng gấm thét liên tục, một đạo hắc quang bắn ra từ trong lồng ngực của Thanh Trúc, sau đó đánh về phía Tinh Châu.
Thanh Trúc rên lên một tiếng, thần thức sụp đổ, Tinh Châu cũng theo đó mà vỡ vụn theo.
Trải qua mấy lần thử nghiệm đều chỉ có một kết quả như thế, hơn nữa, cũng vì vậy mà khí tức của Thanh Trúc càng ngày càng yếu, sau cùng, đến cả việc ngưng tụ ra Tinh Châu, Thanh Trúc cũng không thể nào làm được.
- Mà thôi ! Ngươi đi đi !
Thanh Trúc khe khẽ thở dài, từ bỏ việc ngưng tụ Tinh Châu, giọng nói dường như khá hấp tấp :
- Nơi này sắp xảy đại biến cố, ngươi cũng không nên ở lại lâu, ta sắp không áp chế nổi hắn nữa rồi. Điều cuối cùng ta muốn nhắc nhở ngươi đó là , Tiên cấm sắp xảy ra biến cố, thời điểm Thất Sát Điện đã không còn xa nữa, ngươi nên sớm chuẩn bị kỹ càng .
- Đi mau !
Khí tức trong cơ thế Thanh Trúc bắt đầu trở nên đại loạn, khí tức khát máu từ sâu bên trong đồng tử của Thanh Trúc bỗng nhiên bắt đầu tràn ra, hắn vội vàng ngồi xếp bằng trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy.
Tần Tang vẫn còn rất nhiều điều nghi vấn ở trong lòng, nhưng nhìn thấy tình cảnh của Thanh Trúc ở thời điểm hiện tại, hắn cũng không dám tiếp tục dừng lại ở bên cạnh Thanh Trúc nữa, hắn chỉ lặng lẽ khom mình hành lễ với Thanh Trúc sau đó vội vàng lao về phía Kiếm Đường.
Trên đỉnh núi.
“Thanh Trúc” vẫn đang ngồi xếp bằng không động đậy.
Nhưng trong cơ thể hắn bây giờ liên tục truyền ra những tiếng cười cực kỳ quỷ dị.
- Tên họ Ninh kia chính là cọng cỏ cứu mạng của ngươi sao ?
- Ta lại thật sự muốn xem xem, ngươi còn có thể chống cự được bao lâu ! Nguyên Thận Môn, Thuần Dương Tông. . . Ta chắc chắn sẽ thâu tóm từng tông môn một !
- Thế mà ta còn không biết, chúng ta lại từng có một đứa con gái. Chờ đến khi ta thật sự thôn phệ tất cả Nguyên Thần của ngươi, ta sẽ cố gắng hưởng thụ thật tốt tất cả những thứ mà ngươi đã vất vả sáng tạo ra cho ta, tu vi, thân nhân. . . Dạy dỗ đệ tử, con gái của ngươi. À quên, đệ tử, con gái của chúng ta mới đúng chứ ! Vì dù sao, ta cũng chính là ngươi, ngươi cũng chính là ta mà, ha ha ha ha….
Bề ngoài, Thanh Trúc vẫn ngồi im không có bất kỳ một hành động nào, nhưng biểu lộ trên gương mặt của hắn rất vặn vẹo, quái dị.
Bỗng nhiên, một ánh mắt huyết sắc tràn ra, mang theo sự tà dị điên cuồng, mcòn ánh mắt khác thì lại trái ngược hoàn toàn, nó mang theo sự ôn nhu, si ngốc, đang ngắm nhìn thanh kiếm gỗ tinh xảo được đặt ngang trên đùi.
Nửa phần Kiếm Tu, nửa phần ma!
. . .
Kiếm Đường.
Tần Tang liên tục thi triển độn quang, không ngừng lại một giây một phút nào, cố gắng trở lại cửa ra vủa Kiếm Đường.
Thần sắc hắn có vẻ cực kỳ nghiêm túc, dường như đang suy tư điều gì.
- Xem ra vị Thanh Trúc tiền bối này cũng không hề đơn giản !
Vừa nãy, Bạch đang còn vội vã cuống cuồng cùng với cực kỳ hối hận, hiện tại hắn mới dám thở phào nhẹ nhõm, rồi bắt đầu lên tiếng :
- Hắn không chỉ có thể tự mình tu luyện đến Nguyên Anh cảnh trung kỳ, hơn nữa tu vi thân ngoại hóa thân của hắn thậm chí còn có tu vi không kém gì hắn , thậm chí còn có thể cao hơn. Thế nhưng, không hiểu vì chuyện gì, mà hắn lại bị thân ngoại hóa thân phản phệ, rơi vào trạng thái như bây giờ. Nếu không thì, ta thấy hắn đối xử với ngươi không hề tệ một chút nào, có lẽ sau này chúng ta còn có thể có thêm một cái núi dựa lớn, hành sự cũng sẽ dễ dàng thoải mái hơn trước nhiều !
- Bạch đạo hữu, ngươi cảm thấy Thanh Trúc tiền bối có mấy thành cơ hội áp đảo ma hồn trong cơ thể ?
Ánh mắt của Tần Tang phát ra tinh quang, thấp giọng hỏi.
Bạch hơi trầm mặc một chút, sau đó chần chờ nói:
- Nếu ta có thể khôi phục ký ức, có lẽ còn có thể nhìn ra một chút.Nhưng hắn đã nói rằng chỉ có thể dựa vào chính mình, chỉ sợ cũng không phải là nói ngoa, chỉ sợ người ngoài khó có thể ước đoán được
Tần Tang hơi hơi gật đầu, thần sắc hiện ra vài phần mờ mịt:
- Đạo hữu có để ý thấy không, Thanh Trúc tiền bối dường như có điều gì đó khác biệt với những người khác ? Có lẽ bởi vì bản thân ta là một kiếm tu, nên cảm nhận của ta rõ ràng hơn một chút. Đáng sợ nhất không phải là tu vi của bản thân Thanh Trúc tiền bối, mà đó là khi Thanh Trúc tiền bối giơ tay nhấc chân hay làm bất cứ điều gì đều có mang theo kiếm thế vô cùng tự nhiên, dường như bản thân của ngài ấy chính là một thanh Thần Kiếm vậy. Ta có đọc được ghi chép bên trong cổ tịch, chỉ cần tu sĩ Nguyên Anh cảnh có thể làm được điều này, ngày sau hắn chắc chắn sẽ trở thành một tuyệt thế kiếm tu, thế nhưng hiện tại lại chẳng có mấy người. Thanh Trúc tiền bối lại có thể ở trong điều kiện tu luyện nghèo nàn ở hiện thế, mà lại có thể đạt tới cảnh giới xa vời của kiếm tu thời Thượng Cổ. Nếu như hắn không xảy ra điều gì bất trắc, sau này hắn tuyệt đối là một nhân vật đứng trên đỉnh phong của Tu Tiên giới, điều này ta thực sự rất có lòng tin đấy !