Chương 1463: Thuần Dương Tông
Chương 1463: Thuần Dương Tông
- Không ngờ rằng, trong sư môn của ta còn có một hậu bối có thể tu luyện môn công pháp này tới cảnh giới như vậy, ngươi đã lấy được ngọc giản mà ta lưu lại, nếu thật sự có thể thông qua hai viên Sát Phù mà ta để lại để tu luyện, sau đó Kết Anh thành công thì ta coi như cũng có người kế nghiệp. Chỉ là ta cũng thể nào ngờ tới rằng, hai người chúng ta lại gặp nhau trong hoàn cảnh trở trêu như thế này, thật đúng là tạo hóa trêu ngươi mà.
Thanh Trúc vừa nói vừa cảm khái.
Tần Tang vừa muốn mở miệng nói điều gì đó, ngay lập tức hắn đã bị Thanh Trúc ngăn cản :
- Ta biết ngươi muốn hỏi điều gì. Nhưng thứ mà ngươi muốn tìm, không có ở chỗ này đâu , mà là ở trong nội điện , đợi đến khi Thất Sát Điện tự mình xuất hiện khi đó ngươi mới có thể đi lấy được !
Trong lòng Tần Tang bất giác cảm thấy kinh ngạc, đầu óc của hắn bây giờ có chút mơ hồ rồi.
Hắn dịch chuyển đến Thất Sát Điện, nhưng lại không hiểu vì sao mình lại xuất hiện ở khu vực Tây Cương trên Vu Thần Đại Lục, sau đó lại được người khác kể lại rằng, mình rơi từ trên đỉnh của Thiên Tháp xuống, sau đó còn bị người khác coi là cổ thi vạn năm.
Chẳng lẽ ý của Thanh Trúc tiền bối là, Truyền Tống Trận cổ đại thực ra không nằm ở trong Thiên Tháp sao ?
- Xin tiền bối nói rõ hơn được không ạ ?
Tần Tang vội vàng truy vấn.
- Đằng sau việc này còn ẩn chứa rất nhiều bí mật kinh thiên động địa, ta không thể nói cho ngươi biết được, thậm chí ta còn phải cố gắng quên đi những việc có liên quan đến chuyện này, do đó ta không thể nào giải đáp những thắc mắc nghi vẫn trong lòng ngươi bây giờ được. Hơn nữa, hiện tại ta còn đang phong tỏa ký ức của bản thân, cho nên hắn không thể làm gì được ta. Một khi bị hắn nắm bắt được điều gì đó, từ đó biết được những bí mật kia, sẽ làm hỏng đại sự, thậm chí khiến Tu Tiên giới lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Thanh Trúc chỉ chỉ trong cơ thể mình, sau đó khe khẽ thở dài nói:
- Hôm nay ta vốn không nên hiện thân ở đây, nhưng khi trông thấy đồ vật mà Cảnh Nhi điêu khắc, cho nên nhất thời ta không nhịn được, đành phải cưỡng ép xông phá sự áp chế của hắn. Ta còn phải đa tạ tiểu hữu đã mang đến cho ta những tin tức này, cũng coi như là hoàn thành một tâm nguyện đè nặng trong lòng ta, sau này ta đã có thể buông tay đánh cược một lần rồi . Thế nhưng, cũng vì thế mà ta đã xuất hiện sơ hở, cho hắn cơ hội để tận dụng, kết quả cuối cùng của trận chiến này là gì ngay cả ta cũng không thể chắc chắn được.
Lời nói này của Thanh Trúc bây giờ khá mập mờ khó hiểu.
Nhưng Tần Tang đại khái cũng đã nắm được nội dung của n, 'Hắn' trong lời nói của Thanh Trúc, chính là một ý thức khác đang tồn tại trong cơ thể của Thanh Trúc tiền bối, mà tám thành là ma hồn của thân ngoại hóa thân phản phệ, muốn thôn phệ chủ Nguyên Thần của bản thể, đảo khách thành chủ.
Sau khi Thanh Trúc bị phản phệ, hắn vẫn luôn phong tỏa ký ức của bản thân, cố thủ tâm thần, chống cự lại sự xâm chiếm của ma hồn.
- Tiền bối có biện pháp nào có thể giải quyết tốt mối tai họa ngầm này hay không ? Vãn bối mặc dù tu vi thấp, nhưng có lẽ cũng có thể giúp đỡ tiền bối một chút…
Tần Tang ngẫm nghĩ một chút rồi ngập ngừng hỏi.
Thực ra, khi Tần Tang vừa mới tiền vào tầng thứ tám, trong lòng Tần Tang bỗng nhiên cảm thấy trầm hẳn xuống, hắn có một dự cảm không lành.
Nơi này không hề giống như trong tưởng tượng của hắn một chút, không hề có một chút sinh khí, chỉ có cảnh tượng hoang vu tĩnh mịch, tràn ngập tử khí âm u nặng nề. Càng không thấy cổ điện, cũng không có bất kỳ dấu vết nào của cấm chế từ thời thượng cổ lưu lại, do đó khả năng Truyền Tống Trận cổ đại có ở nơi đây thực sự là rất nhỏ.
Vì vậy trong lòng hắn bây giờ nảy sinh ra một sự hoài nghi, có lẽ tầng thứ tám cũng không phải là đỉnh của Thiên Tháp.
Nếu như Thanh Trúc nói Truyền Tống Trận cổ đại chỉ có ở trong Nội Điện của Thất Sát Điện, vậy thì hắn cũng chỉ có thể chờ đến khi Thất Sát Điện tự mình xuất hiện thì hắn mới có thể tiến vào nội điện để tìm kiếm mà thôi.
Truyền Tống Trận cổ đại quả nhiên có một vị trí cực kỳ bí ẩn, nếu không thì nó đã sớm bị người khác tìm ra, từ đó mà phát hiện ra Tử Vi Cung và Tiểu Hàn Vực.
Thất Sát Điện phải đến mấy trăm năm mới có thể tự mình xuất thế một lần, dường như là dài bằng cả một đời của một tu sĩ rồi, do đó hắn dường như cũng chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi, hơn nữa hy vọng có thể dựa vào tự thân mình tìm thấy Truyền Tống Trận cổ đại cũng cực ky mong manh.
Do vậy, bất kể là Thanh Trúc có nói đúng hay không, thì Tần Tang cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Thanh Trúc mà thôi.
- Ngươi có thể ở Kết Đan cảnh trung kỳ mà có thực lực mạnh mẽ như thế này, quả thật là cực kỳ hiếm có. Chờ khi ngươi đột phá đến Kết Đan cảnh đỉnh phong, chỉ sợ dù là ta khi ở cảnh giới Kết Anh mà gặp ngươi, cũng chỉ có thể cam bái hạ phong mà thôi. Thế nhưng, dù vậy ngươi cũng không thể giúp được ta, lão hủ chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình mới có thể tranh giành một chút hy vọng sống mà thôi !
Thanh Trúc lắc đầu, sau đó tiếp tục nói :
- Nhưng nói gì thì nói , ngươi rơi vào tình cảnh như bây giờ cũng có một phần trách nhiệm của ta . Ta sẽ không cố ý giấu diếm ngươi, cũng sẽ không dựa vào điều này để áp chế ngươi làm gì !
Lúc này, giọng nói của Thanh Trúc lại trở nên hơi ngập ngừng, hắn đột nhiên xoay người hỏi Tần Tang:
- Ngươi hẳn là biết về Thuần Dương Tông đúng không ?
Tần Tang hơi kích động trong lòng một chút, nhưng cũng không dám tùy tiện đáp lời, chỉ đành gật gật đầu.