Chương 1462: An Tâm
Chương 1462: An Tâm
Thanh Trúc dường như cũng đoán ra điều mà Tần Tang đang nghi ngờ, hắn quét mắt nhìn thân ngoại hóa thân một cái , rồi lại quay sang nói với Tần Tang :
- Xem ra, ngươi đã lấy được ngọc giản chứa bí thuật mà ta để lại. Hơn nữa, có thể ngươi bây giờ cũng nhận ra tình huống của mình rất nguy hiểm, ta chỉ có thể nhắc nhở ngươi, vĩnh viễn đừng bao giờ để cho thân ngoại hóa thân có tu vi cao hơn chính mình, tu vi càng cao thì khả năng phản phệ càng lớn, đừng đi vào vết xe đổ của lão phu !
Tần Tang bây giờ cũng hoàn toàn hiểu ra, hắn vội vàng chắp tay thi lễ với Thanh Trúc một cái rồi nói :
- Vãn bối thụ giáo, đa tạ tiền bối đã nhắc nhở. Vì để thông qua khảo nghiệm của Kiếm Đường mà Vãn bối không thể nào không tu luyện môn bí thuật này …
Hắn vừa muốn hỏi thăm Thanh Trúc một vào vấn đề nào đó, nhưng lại bị Thanh Trúc khoát tay ngăn cản.
- Ta chỉ muốn hỏi ngươi, ngươi có quan hệ như thế nào với Thanh Quân ?
Thanh Trúc hỏi Tần Tang, từ trong ánh mắt của Thanh Trúc còn có ý muốn dò xét, hắn quan sát thật kỹ mọi biểu lộ cử chỉ của Tần Tang, hơn nữa thần sắc của hắn có chút cổ quái.
- Vãn bối không biết người tên Thanh Quân mà tiền bối nhắc tới là ai.
Tần Tang thành thật đáp, nhưng lại thấy Thanh Trúc nhíu mày đành vội vàng giải thích :
- Nếu như người mà tiền bối nhắc tới chính là người đã khắc thanh kiếm gỗ này, thì đúng là vãn bối có biết người đó, nhưng ta chỉ biết nàng tên là Cảnh Bà Bà, nàng cũng đã từng giúp vãn bối vài lần ….
Thanh Trúc khẽ giật mình, thần sắc hắn trở nên thẫn thờ:
- Cảnh Bà Bà. . . Cảnh Nhi. . . Đã trở thành một bà lão rồi sao? Nàng. . . Hiện tại vẫn khỏe chứ ?
Nhưng Thanh Trúc đột nhiên lại thấy mặt mũi Tần Tang tràn đầy vẻ nghi hoặc và kinh ngạc.
Thanh Trúc cười khổ một tiếng rồi nói:
- Cảnh Nhi, là nhũ danh mà mẫu thân của nàng đặt cho nàng, còn Thanh Quân là tên mà ta đặt cho nàng từ khi mới lọt lòng. Xem ra, đến bây giờ nàng vẫn không thích cái tên này.
Tần Tang chấn kinh, nói :
-Cảnh Bà Bà là con gái ruột của ngài sao ?
- Không sai, thế như chuyện không giống như ngươi nghĩ đâu. Mẫu thân của Cảnh Nhi là là sư muội của ta khi ta còn ở Thiếu Hoa Sơn, còn người bị Nguyên Thận Môn hại chết là một vị sư tỷ của ta !
Thanh Trúc chỉ có thể ung dung thở dài :
- Một đời này của ta đã phụ lòng rất nhiều người !
Tần Tang cảm nhận cảm xúc kỳ lạ bây giờ của Thanh Trúc, hắn cũng rất tò mò về những chuyện mà Thanh Trúc đã trải qua.
Nhưng dường như Thanh Trúc cũng không muốn nhắc lại chuyện cũ qua nhiều, nên hắn cũng không dám hỏi nhiều.
- Nói một chút đi, chỉ nói về mình Thanh Quân thôi, những sự việc khác không có liên quan đến nàng, ngươi cũng không cần nhiều lời.
Thanh Trúc nhắc nhở một câu.
Tần Sảng không biết nên nói cái gì, hắn hơi suy nghĩ rồi đáp nói:
- Tiền bối yên tâm, trước khi vãn bối tiến vào Thất Sát Điện, Cảnh Bà Bà vẫn đang sống rất tốt. Nhưng tu vi của nàng lại không tầm thường một chút nào, vãn bối bây giờ mới nhớ ra, ttu vi của nàng rất giống với tu sĩ Nguyên Anh cảnh, nhưng dường như lại kém hơn một chút so với các tu sĩ Nguyên Anh cảnh sơ kỳ khác, nhưng tu vi của nàng chắc chắn không hề thua kém so với cỗ thân ngoại hóa thân này của vãn bối. Thời điểm vãn bối gặp được Cảnh Bà Bà, là khi ta còn ở Vấn Nguyệt phường thị. . . Về sau tại khi ta gặp lại nàng ở Chỉ Thiên Phong, ta mới biết tất cả những gì trước đó nàng bày ra chỉ là để ngụy trang, nàng muốn du lịch hồng trần, chân thân của Cảnh Bà Bà thực sự là phong hoa tuyệt đại. . . Tại Chỉ Thiên Phong , nàng không cchỉ giết chết hai tên trưởng lão của Nguyên Thận Môn, Cảnh Bà Bà muốn lừa Chưởng môn của Nguyên Thận Môn Lãnh Vân Thiên một vố, ban đầu muốn sử dụng Huyết Uế Thần Quang của vãn bối làm hỏng Ngũ Phương Tháp, muốn làm cho . . .
Tần Tang vừa muốn nói ra ba chữ 'Tử Vi Cung', lại bị Thanh Trúc khoát tay ngăn cản.
Trong lúc Tần Tang cẩn thận kể lại chuyện cũ, Thanh Trúc ngồi nghe rất nghiêm túc, thậm chí còn hỏi thăm rất tỉ mỉ, thậm chí mỗi lần Cảnh Bà Bà cười như thế nào, biểu lộ trên mặt nàng ra sao, Thanh Trúc đều hỏi thăm rất kỹ càng.
Cũng may Tần Tang là cao thủ Kết Đan cảnh, chỉ cần chăm chú nhớ lại, là có thể nhớ rõ ràng từng chi tiết.
Thanh Trúc nghe đến thất thần, trên mặt hắn còn lộ ra một nụ cười ôn nhu trìu mến, không khác gì một ông bố phàm trần nghe người ta kể về đứa con gái của mình.
Sau khi Tần Tang lại nhắc tới chuyện Lãnh Vân Thiên đánh mất Ngũ Phương Tháp, thì im lặng không nói thêm gì nữa.
Sau khi trầm mặc môt lúc lâu, Thanh Trúc thu hồi nụ cười, giọng nói đột nhiên trở nên nặng nề , nói :
- Ngươi đã nhìn thấy mẫu thân của nàng bao giờ chưa ?
- Vãn bối cũng không gặp Cảnh Bà Bà quá nhiều, hơn nữa cũng chưa hề nghe Cảnh Bà Bà nhắc tới mẫu thân của nàng.
Tần Tang cẩn thận nói.
- Xem ra là nàng cũng đã đoàn tụ với sư tỷ của nàng rồi.Như vậy cũng tốt! Như vậy cũng tốt !
Giọng nói của Thanh Trúc tiền bối như ẩn chứa đau thương vô hạn, hắn ngẩng đầu nhìn đám mây đen trên trời rất lâu rồi thản nhiên nói với Tần Tang :
- Không ngờ rằng tên Lãnh Càn kia đã chết ! Lãnh Vân Thiên bị ta và sư muội làm tổn thương căn cơ, cưỡng ép Kết Anh, chắc chắn sẽ lưu lại tai họa ngầm. Hơn nữa, hắn còn mất đi Ngũ Phương Tháp, có lẽ không phải là đối thủ của Cảnh Nhi. Cảnh Nhi mai danh ẩn tính, có lẽ là do ta liên lụy tới nàng ! Cũng may, tình cảnh hiện tại của nàng rất tốt, tu vi cũng khá cao, có thể tự bảo vệ mình , ta cũng có thể an tâm.