Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1471 - Chương 1471: Huyền Giáp Phù

Chương 1471: Huyền Giáp Phù Chương 1471: Huyền Giáp Phù

Tần Tang hơi thất vọng, dự cảm trước đó là đúng, công pháp tiếp theo Âm Dương đạo nhân sáng chế có thiếu hụt rất lớn.

Minh Ý kinh ngạc phát hiện, Tần Tang cũng có giải thích đặc biệt với Âm Dương Đạo, hắn ta nóng lòng mời Tần Tang tới sư môn luận đạo cùng với các sư huynh khác. Không ngờ Tần Tang lại lắc đầu, đột nhiên tăng tốc độ, trong chớp mắt đã biến mất ở chỗ sâu trong dãy núi.

-Hôm nay tại hạ ra tay chỉ là việc ngoài ý muốn, hai chúng ta đã xong, đạo hữu không cần để ở trong lòng...

Chỉ để lại Minh Ý, ngơ ngác nhìn theo phương hướng Tần Tang biến mất...

-Thật đáng tiếc, nếu có thể tu luyện bí thuật Âm Dương Thiên Đấu, sau khi Kết Anh thì có thể chuẩn bị chọn lựa công pháp rồi. Tất nhiên, những loại chân truyền này đều có rất nhiều hạn chế, muốn nắm được cũng không dễ.

-Thật ra chờ ta Kết Anh thành công, thọ nguyên tăng nhiều, sẽ không cần phải vội vã tu luyện như lúc trước nữa. Có Thanh Trúc tiền bối như châu ngọc ở phía trước, có lẽ có thể thử tự tu bổ Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương. Nhưng như vậy sẽ chôn xuống tai hoạ ngầm cho tương lai, sớm muộn gì cũng không đi đến được ngày đó, không phải là kế lâu dài.

-Hiện tại Tu Tiên giới suy tàn, linh dược khó tìm. Tu hành vốn đã là chuyện vô cùng gian nan, chỉ tuyệt thế thiên tài mới có thể chiếm được!

-Huống chi, khoảng cách từ Nguyên Anh kỳ đến thành tiên vẫn còn rất xa, còn lâu mới tới thời điểm khai sáng Đại Đạo. Trong núi không hổ, hầu tử xưng đại vương. Bây giờ lão tổ Nguyên Anh đã có thể làm mưa làm gió.

-Cách tốt nhất vẫn là tìm một môn công pháp trước, lấy tăng cao tu vi làm trọng, trên con đường tu hành ngắm nhìn ngàn vạn phong cảnh, tìm tòi Đại Đạo thích hợp cho bản thân...

Trong lúc Tần Tang suy tư những lời này, khoảng cách đến Hoa Tiên Hồ càng ngày càng gần.

Hắn mở lòng bàn tay, lấy ra lệnh bài Trâu lão đã giao, suy nghĩ một lát thì vẫn thu vào, không kích hoạt cấm chế bên trong lệnh bài.

Rất nhanh, cuối tầm mắt đã có thể loáng thoáng nhìn thấy cảnh đẹp ở Hoa Tiên Hồ.

Hình như Tằm mập cũng cảm ứng được thứ gì, đang kích động lăn lộn bên trong Túi Linh Thú.

Hoa Tiên Hồ có hai lối vào, lần này Tần Tang đi vào từ lối khác. Hắn thả Tằm mập ra, để nó trốn trong áo giáp trước ngực, tăng tốc độ chạy về phía Hoa Tiên Hồ.

Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng xé gió vội vã truyền đến, một luồng độn quang lại tiến thẳng đến vị trí của Tần Tang.

Sắc mặt Tần Tang hơi thay đổi, bóng dáng thoáng cái đã trốn vào trong rừng.

Không ngờ, người độn quang đến cũng lóe lên, dường như đã phát hiện ra tung tích của Tần Tang, cũng phi nhanh vào trong rừng.

-Vèo! Vèo!

Hai bóng người lần lượt xông ra khỏi núi rừng, giằng co giữa không trung.

Sắc mặt Tần Tang âm u, âm thầm lấy Ô Mộc Kiếm ra, nhìn chằm chằm bóng người phía trước.

Người này là một thanh niên có vẻ ngoài tuấn tú, khí chất phiêu nhiên, mái tóc dài được cột lại bằng một sợi dây lụa không biết làm bằng vật liệu gì, rủ xuống tự nhiên.

Hai con ngươi của hắn ta màu xanh, ánh mắt chớp động, toát lên vẻ yêu dị khác thường.

-Cuối cùng đạo hữu cũng đến rồi, ngươi tới hơi trễ đấy, chúng ta đã chờ đợi suốt một thời gian dài. Cũng may không xảy ra sai lầm lớn, nếu chậm thêm chút nữa, chỉ sợ đại vương sẽ trách phạt ngươi.

Thanh niên tóc dài liếc mắt quan sát Tần Tang, con ngươi xoay chuyển, mỉm cười nói.

Nghe vậy, Tần Tang khẽ giật mình.

Hắn phát hiện có người tới gần, cho rằng lại có đại chiến giữa tu sĩ, không muốn bị cuốn vào trong đó nên mới lập tức độn thổ vào rừng núi, thế mà lại bị thanh niên dễ dàng đánh vỡ, bị phải ép hiện thân.

Xác nhận phía sau thanh niên không có truy binh, trong lòng Tần Tang nổi lên báo động, nghi ngờ người này có khả năng giết người đoạt bảo.

Chẳng qua hắn cũng không cảm thấy lo sợ.

Thanh niên thi triển ra tu vi rất mạnh, ít nhất cũng là cao thủ Kết Đan hậu kỳ. Nhưng chỉ cần hắn ta không phải Nguyên Anh lão tổ, Tần Tang tự tin không hề yếu hơn đối phương.

Tần Tang đã thi triển thần thông Thiên Yêu Biến, lén lút tế ra Ô Mộc Kiếm, đang muốn tiên hạ thủ vi cường, ra tay trước thì bất ngờ nghe được được thanh niên nói những lời này.

-Các hạ nhận lầm người rồi!

Tần Tang nhắm hai mắt, lạnh lùng trả lời.

-Không thể nào.

Thanh niên lắc đầu liên tục, mặt mũi tràn đầy chắc chắn:

-Một thân yêu khí của đạo hữu không phải giả! Những tu sĩ Nhân tộc khác dùng thân thể đồng đạo Yêu tộc ta luyện chế Sát Yêu Đan, mặc dù trên người bọn họ cũng mang theo yêu khí nhàn nhạt nhưng giữa các loại yêu khí này có sự khác biệt, chỉ có đồng đạo tộc ta mới có thể phân biệt được. Dù không nhìn tín vật, lẽ nào đạo hữu không cảm thấy yêu khí trên người ta và đều tinh thuần như nhau à?

-Yêu tộc?

Nghe vậy, trong lòng Tần Tang kinh hãi, dâng lên từng cơn sóng gió lớn, thân thể đột nhiên căng cứng.

Yêu tộc hóa hình, các tộc khác nhau ở trình độ khó dễ, thời gian hóa hình và cả cảnh giới, nhưng nhanh nhất cũng phải sau khi đột phá Hóa Hình kỳ mới được, đây cũng là ý nghĩa tồn tại của danh xưng cảnh giới Hóa Hình kỳ.

Bề ngoài người này không hề khác gì người thường, vậy mà lại tự xưng Yêu tộc, chẳng lẽ là Đại Yêu hóa hình?

Tần Tang nhìn chằm chằm thanh niên, tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển.

Có lẽ đối phương không phải là yêu thú ở Yêu Hải, Truyền Tống Trận hai bên đều bị hai tộc thao túng, Nguyên Anh đóng giữ không thể để Đại Yêu hóa hình tiến vào nhà mình làm mưa làm gió được.

Tuy Thương Lãng Hải là thiên hạ của tu tiên giả nhưng trong biển có vô số yêu thú, đặc biệt là vùng đất Vũ Mạc Bắc Hải ít người lui tới, có rất nhiều yêu thú ẩn núp ở đó.

Xuất hiện Đại Yêu hóa hình cũng không có gì kỳ lạ.
Bình Luận (0)
Comment