Chương 1476: Tế Đàn Tứ Phương
Chương 1476: Tế Đàn Tứ Phương
Phía dưới đám tảo độc lộ ra nham thạch màu đen, cực kỳ bằng phẳng, rõ ràng là do con người tạo nên.
Từ đám tảo độc phát ra từng tia từng tia hơi khói, trong nháy mắt đã bít chặt cửa động.
Nhìn những hơi khói này, Thải Y tiên tử nghiêm túc nói: “Độc tính của hơi khói bên dưới mạnh hơn trên không trung gấp nhiều lần, dù các ngươi đã uống đan dược nhưng cũng không được chủ quan. Bên dưới đây chính là cửa đi vào động phủ, tiên cấm đã bị tu tiên giả phá giải, không khó để đi vào trong.”
Sau đó, Thải Y tiên tử lấy ra mấy món bảo vật đặt tại cửa động, sau khi bày bố xong xuôi, chúng yêu đứng thành hình tròn, chậm rãi nhảy xuống cửa động.
Đám tảo độc phát ra khói độc, so với sương độc trong Tuyệt địa Tử Vụ cũng không kém bao nhiêu.
Tần Tang chỉ cảm thấy dưới chân trùng xuống, giẫm lên một tảng nham thạch màu đen, xung quanh khói độc vờn quanh, âm u lạnh lẽo đến cực điểm.
-Ra tay!
Thải Y tiên tử khẽ hô lên một tiếng, phất tay áo gấm, bên trong khói độc lập tức lóe lên một luồng ánh sáng, chỉ nghe một tiếng phượng lảnh lót, một con phượng hoàng to bằng nắm tay bay ra từ ống tay áo nàng.
Phượng Hoàng giương cánh, rất sống động, bay thẳng về phía bên trong nham thạch.
Đám yêu Nguyên Chúc cũng không cam chịu yếu thế, tên nào tên nấy đều khoe thủ đoạn, trong đó có kẻ cũng sử dụng pháp bảo.
Tần Tang một mực giữ lấy thân thể Thiên Yêu Biến, hai cánh đột nhiên vỗ mạnh, dùng sức đánh xuống dưới một quyền, một quyền ảnh màu xanh xuất ra, đánh vào nham thạch.
Chúng yêu tấn công không có trật tự, gần như ra tay đồng thời.
Cổ cấm cảm nhận được công kích, cuối cùng cũng hiện hình, bề mặt nham thạch hiện ra chi chít các kí hiệu, luồng khói độc có thể ăn mòn cả chân nguyên lại nhanh chóng bị một luồng sức mạnh không biết từ đâu đến thổi sạch.
Nhưng lập tức đám người Tần Tang cảm thấy toàn thân căng thẳng, cứ như rơi vào một biển sương mù mênh mông bất tận.
Biển sương mù chỉ tồn tại trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn thì lực tấn công của bọn họ đã đến.
‘Ầm!’
Ngọn đồi núi hơi chấn động một chút, hồ độc rung động, vô số hạt giống sắp trưởng thành bị đánh bay ra ngoài, tạo nên bầu trời đầy mưa hoa.
Chỉ nghe một hồi ‘Kẽo kẹt kẽo kẹt’ vang lên, nham thạch màu đen bị nứt ra từ vị trí trung tâm, xoay vào phía trong, lộ ra một thông đạo dẫn vào bên trong.
Mà trong khi cấm chế bị phá giải, đám người Tần Tang đã sớm thoát khỏi biển sương mù phong tỏa từ lâu.
-Đi vào đi, bên trong không có gì nguy hiểm cả.
Thải Y tiên tử tiến vào thông đạo trước, sau đó chúng yêu cũng nối đuôi nhau đi vào.
Thông đạo thẳng tắp, nối thẳng đến một cái cửa sắt nặng nề, chúng yêu mở cái cửa sắt ra thì nhìn thấy một tòa thạch điện to lớn dị thường.
Xung quanh thạch điện nối liền mấy gian Thiên Thất.
Có thể nhìn ra được, chắc chắn trước đó bên trong thạch điện được bày biện cực kỳ cầu kỳ, nhưng bây giờ chẳng còn gì cả, rách nát không chịu nổi, cho dù có bảo vật còn sót lại, cũng đã sớm bị cướp sạch mấy.
-Thải Y tiên tử nói không sai, nơi này quả thực là thích hợp nhất rồi.” Cổ Hành lộ ra vẻ hài lòng, dò xét đại điện một hồi, đi tới một cái bậc cao: “Không nên chậm trễ, bắt đầu bày binh bố trận thôi.
Dứt lời, Cổ Hành vỗ Túi Giới Tử một cái, hàng trăm vệt sáng ùn ùn phụt sáng, bao vây lấy những bảo vật muôn hình vạn trạng đang lơ lửng trên không trung, sắp chất đầy bục cao.
Những người khác thấy thế cũng lần lượt lướt lên đài cao, hợp lực bày trận theo mệnh lệnh của Cổ Hành và Thải Y tiên tử. Trận linh trận này cực kỳ rườm rà, Tần Tang lặng lẽ giúp đỡ bày trận, đồng thời cũng đang thử phân tích linh trận này.
Hắn cũng có tích lũy chút kinh nghiệm ở trận pháp cấm chế, nhưng lúc đối mặt linh trận này, hắn không có chút đầu mối nào, những linh trận mà trước đó hắn gặp qua hoàn toàn khác với linh trận này.
Xem ra hai tộc Nhân Yêu không chỉ khác nhau về tu hành mà những phương diện khác cũng có khác biệt.
Không ngờ nhiệm vụ thuận lợi như vậy, tậm trạng của chúng yêu cực kỳ tốt, lúc bày trận còn cười cười nói nói với nhau.
Tần Tang quét mắt nhìn chúng yêu một lượt, rồi nhìn sang Nguyên Chúc đang đứng bên cạnh, lên tiếng hỏi: “Hoàn thành nhiệm vụ của đại vương xong, Nguyên đạo hữu có ý định làm gì không?”
-Ta định rời khỏi Thất Sát Điện...
Nguyên Chúc nói.
Lúc này, tên hậu duệ Quỷ Xa bên cạnh bọn họ xen vào nói: “Ta lại phát hiện một nơi bí mật trong Thất Sát Điện, cũng khá thú vị, có thể có liên quan đến đời Yêu tộc trước của chúng ta. Nếu các ngươi không bận, chi bằng đi thăm dò với ta đi, đã mất công đến thánh địa Nhân tộc rồi, cũng không thể tay không mà về thế chứ. Lấy được bảo vật, Xa mỗ xin được chọn trước một món, còn lại mọi người chia đều. Cướp đi bảo bối của Nhân tộc, cũng coi như là công hiến cho Yêu tộc chúng ta.”
Nguyên Chúc cười cợt nói:
-Xem ra, lần trước Xa đạo hữu không có tận lực, chỉ muốn tìm bảo bối thôi nhỉ?
Hậy duệ Quỷ Xa cười cười không nói.
Nguyên Chúc trầm ngâm một lát rồi nói:
-Nếu thật sự có di phủ của Yêu tộc đời trước, vậy đi một chuyến cũng không sao. Thật ra Nguyên mỗ cũng có một việc muốn làm, để ta lại suy nghĩ một chút...
Tần Tang cũng phụ họa một câu, từ chối cho ý kiến.
Hắn nghĩ bụng, xem ra bố trí xong linh trận, những con yêu thú Hóa Hình này sẽ tách ra, đến lúc đó không chỉ có thể dễ dàng thoát thân, còn có cơ hội đánh bại từng tên.
Đến lúc đó bắt mấy tên lại hỏi xem bọn chúng dùng cách nào để Hóa Hình trước.
Nghĩ đến đây, Tần Tang cũng không nóng vội muốn thoát thân như ban nãy nữa.
Chúng yêu hợp lực, chẳng mấy chốc đại trận đã bày ra hình thức ban đầu.
Trên bục cao bỗng có thêm một đại trận, chính giữa đại trận là một tế đàn tứ phương.