Chương 1482: Hai Phe Đối Lập
Chương 1482: Hai Phe Đối Lập
Một lát sau, Lưu Ly Châu cũng dần dần ngừng chấn động, hình dáng bên trong của nó bỗng nhiên có sự thay đổi lớn.
Bên trong Lưu Ly Châu lúc này, có một giọt chất lỏng màu hoàng kim đang lơ lửng. Dường như đây chính là lực lượng tinh huyết mà Cửu Phượng Vương đã ngưng tụ bên trong viên Lưu Ly Châu này. Thế nhưng giọt chất lỏng này lại không có màu đỏ tươi mà lại có màu vàng kim .
Lúc này, khĩ tức trên cơ thể của Cửu Phượng Vương cũng uể oải hơn lúc trước rất nhiều.
Nàng vội vàng ăn vào một viên đan dược hồi phục, vẻ mặt nghiêm túc nhìn viên Lưu Ly Châu kia, đột nhiên nàng cong ngón tay búng ra, đánh ra một đạo lưu quang vào bên trên viên Lưu Ly Châu.
Chỉ nghe thấy một thanh âm thanh thoát, Lưu Ly Châu đột nhiên hóa thành một đạo Kim Hà, sau đó bắn ra.
Chúng yêu cũng cảm thấy trở tay không kịp, au cũng hơi biến sắc mặt, đang muốn xuất thủ chặn đường. Nhưng Cửu Phượng Vương lại khoát tay áo, môi đỏ khẽ nhúc nhích, không biết nàng đang niệm loại chú ngữ gì nữa, Lưu Ly Châu lại dừng giữa trong không trung, sau đó lại bị Cửu Phượng Vương chộp vào trong lòng bàn tay.
Lưu Ly Châu cố gắng giãy dụa muốn thoát khỏi ma thủ của Cửu Phượng Vương.
Cửu Phượng Vương chậm rãi nhắm hai mắt, sau đó cẩn thận cảm ứng một hồi, rồi sau đó trên gương mặt của nàng đột nhiên hiện ra sự vui vẻ, nàng đột nhiên quay đầu nhìn về một hướng xa xa, rồi nói với tất cả chúng yêu:
- Đi theo ta !
Dứt lời, Cửu Phượng Vương bắt đầu thi triển độn quang, tbay thẳng theo hướng mà nàng vừa mới xác định từ trước, vì để chiếu cố chúng yêu, mà nàng cũng bắt đầu thả chậm tốc độ của mình lại.
Vượt núi băng đèo.
Một lúc sau, chúng yêu đi tới phía trước một vách núi.
Viên Lưu Ly Châu bên trong tay của Cửu Phượng Vương đột nhiên chấn động mãnh liệt, dường như nó bị đồ vật gì đó bên trong ngọn núi này hấp dẫn.
Vách núi ẩm ướt, phủ đầy rêu phong, cỏ dại rậm rạp, thậm chí còn có mấy cây tùng già mọc ra từ bên trong khe đá, thể hiện sức sống mãnh liệt và ngoan cường.
- Cửu di đang tìm kiếm thứ gì thế
Thải Y tiên tử hỏi.
- Thải Y, hai người các ngươi toàn lực công kích vào chỗ đó cho ta
Cửu Phượng Vương không trả lời câu hỏi của Thải Y Tiên Tử mà quan sát kỹ càng địa hình của nơi này, sau đó chỉ về một hướng bên vách đá..
Thải Y tiên tử cùng Cổ Hành tiến lên, bay tới nơi mà Cửu Phượng Vương đã chỉ , sau đó cả hai đồng thời quát khẽ một tiếng.
Thải Y tiên tử bên ngoài có thải hà sặc sỡ hiển hiện ngoài thân, sau đó huyễn hóa thành một con phượng hoàng bảy màu, Cùng lúc đó, trong cơ thể Cổ Hành truyền ra tiếng xương khớp bạo hưởng, trên đầu của hắn bỗng nhiên mọc ra một cặp sừng rồng bén nhọn.
Hai người liếc nhau một cái, sau đó gật đầu đồng thời xuất thủ, toàn lực công kích vào vách đá.
Nếu đây chỉ là một ngọn núi đá binhg thường, gặp sự công kích mãnh liệt như thế của hai người, chắc chắn chia năm xẻ bảy. Thế nhưng mặt ngoài của vách đá này lại không hề vỡ ra, chỉ có rêu phong bên ngoài vách đá bị hoàn toàn quét sạch, sau đó cũng bị oanh thành bột mịn .
Chân dung thật sự của vách núi cũng đàn hiển lộ ra bên ngoài, bề ngoài chỉ lộ ra một chút ánh sáng nhạt, ngoài ra trên vách đá hầu như không hề có bất kì một vết tổn thương nào.
Đúng lúc này, Thân ảnh của Cửu Phượng Vương lóe lên, ngọc thủ nhẹ nhàng nhấn một cái, hét lớn:
- Mở !
Vách núi đột nhiên chấn động, sau đó lại đột nhiên xuất hiện một cái cửa hang.
Một lát sau, yêu chúng xuất hiện bên trong một cái hang động trống rỗng, trong lòng tên nào cũng cảm thấy tràn đầy nghi hoặc, không biết vì sao đại vương nhà mình lại làm như vậy.
Cửu Phượng Vương một tay nắm lấy viên Lưu Ly Châu, nàng đứng đứng trước một vahc tường phía bên trong huyệt động, sau đó hơi ngước đầu quan sát một chút, nhìn xem có vật gì đó khác thường hay xuất thân trên vách đá hay không.
Bấy giờ, Thải Y tiên tử cũng đứng ở bên cạnh Cửu Phượng Vương, nàng hình như cũng cảm giác được điều gì đó, nhưng lại không dám chắc chắn , đang muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi.
Cửu Phượng Vương dường như cũng biết điều này, nàng quay người nói với Thải Y tiên tử :
- Ngươi có phải cũng cảm thấy một loại cảm giác quen thuộc khi tiếp xúc với những cấm chế này đúng không, ngươi đoán không sai, đây chính là một loại Huyết Cấm đặc hữu của Phượng tộc ta !
- Tiền bối lưu lại đạo Huyết Cấm này có tu vi vượt xa chúng ta, nếu không phải do cấm chế bị thời gian trôi qua làm hao tổn đại bộ uy lực, hơn nữa cũng đã từng bị người khác dùng man lực phá vỡ, sợ rằng ta có sử dụng bí thuật cũng khó mà có thể cảm giác được.
- Huyết Cấm của Phượng tộc sao !
Thải Y tiên tử chấn kinh:
- Chẳng lẽ nơi này lại là một động phủ nào đó của một vị tiền bối trong Phượng tộc chúng ta lưu lại hay sao ?
Cửu Phượng Vương gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý:
- Điều này rất có khả năng, mà những nơi tương tự như thế này chắc chắn không chỉ có một, bên trong Thất Sát Điện chắc chắn không thiếu những di phủ của đại năng yêu tu để lại. Bọn họ có thể là linh thú bị đại năng tu tiên giả thu phục, cũng có thể là cùng một xuất thân với đại năng tu tiên giả, thuộc về cùng một đại thế lực nào đó chẳng hạn.
- Yêu tu và tu tiên giả lại có thể là đồng môn sao ? Điều này sao có thể !
Đám người Thải Y tiên tử rất khó tưởng tượng đến cảnh tượng như thế này, vốn dĩ, ở trong hai đại Hải Vực, Yêu tộc và Nhân Vu hai tộc chính là thủy hỏa bất dung.
Cửu Phượng Vương thản nhiên nói :
- Điều này có gì quái lạ đâu chứ ? Tu Tiên giới thời Thượng Cổ cũng không phải thái bình gì có cam, yêu tu và tu tiên giả chưa chắc đã là hai phe đối lập như bây giờ.