Chương 1481: Huyết Cấm
Chương 1481: Huyết Cấm
Nguyên Chúc len lén liếc mắt nhìn bên trong không gian sâu, thần thần bí bí ghé sang, thấp giọng nói:
-Đạo hữu nghĩ gì với việc Cửu Phượng Vương đại nhân đột nhiên hiện thân tại Thất Sát Điện này?
Mắt Tần Tang sáng lên, nhìn chằm chằm Nguyên Chúc:
-Không biết Nguyên đạo hữu nói lời này là có ý gì? Chúng ta tu vi thấp, sao dám có ý nghĩ gì, chỉ cần nghe lệnh làm việc là được rồi.
-Thế à?
Nguyên Chúc cười ha ha, không tiếp tục truy vấn.
Sau cùng, Tần Tang hái đi một mạch mười mấy quả, còn bị Nguyên Chúc mặt dày mày dạn lấy đi một quả.
Đám tảo độc đỏ còn lại bị Thải Y tiên tử và Cổ Hành hái mất.
Tảo độc màu đỏ ở bên ngoài bị hái sạch, Tần Tang nhìn về phía sâu trong không gian, mặt lộ vẻ vẻ do dự, cuối cùng vẫn là từ bỏ, hắn không muốn quá bắt mắt, đưa tới sự chú ý của Cửu Phượng Vương.
Bây giờ hắn rất không vững tâm, không biết còn có thể ngụy trang được bao lâu.
Sở dĩ còn không bị lộ tẩy, cũng do là Cửu Phượng Vương không nghĩ tới sẽ có Nhân tộc trà trộn vào, cũng không chú ý tới hắn. Chỉ cần dò xét một chút, chắc chắn Tần Tang không che giấu nổi.
Đúng lúc này, cấm chế của chỗ sâu trong không gian dao động một trận, Cửu Phượng Vương trở lại với một thân sặc mùi máu tanh.
- Cửu di !
Thải Y tiên tử phất tay, giong nói của nàng cực kỳ tươi tắn, có vẻ như trong lòng làng cực kỳ kỳ vọng :
- Bên trong đó có chí bảo hay không ?
Trên mặt Cửu Phượng Vương cũng nở một nụ cười, có vẻ như thu hoạch của nàng cũng không hề tệ một chút nào .
- Nơi này ban đầu vốn là một mảnh dược viên, không hề có pháp bảo. Tuy mảnh dược viên này có diện tích không nhỏ, nhưng đã bị tàn phá hỏng hết rồi, thế nhưng bên trong này dược viên này, ta lại tìm thấy được mấy cọng linh dược có thể giúp ta trị thương. Đợi sau khi trở về, ta sẽ tiền hành luyện hóa, khi nào luyện hóa xong, thương thế chắc sẽ khỏi hết !
Chúng yêu nghe Cửu Phượng Vương nói như vậy cũng âm thầm cảm thấy kinh ngạc, họ cũng không ngờ rằng vết thương của Cửu Phượng Vương lại nặng như vậy, thậm chí đã trải qua thời gian lâu như vậy rồi vẫn không thể khôi phục hoàn toàn.
Thân ảnh của Cửu Phượng Vương hạ cánh xuống chỗ quần yêu.
Trên người nàng bây giờ vẫn có dáng vẻ thanh thoát không nhiễm bụi trần, so với lúc đi thì vẫn chẳng có điều gì khác biệt.
- Bản vương đã kiểm tra qua nơi này rồi, chỗ này cũng không hề che giấu một bảo tàng nào khác. Được rồi , công việc cũng không thể chậm trễ được, chúng tay nên bắt tay vào chính sự đi thôi.
Đi ra khỏi Nguyệt Môn.
Cửu Phượng Vương nhẹ nhàng dùng ấn pháp điểm một cái, sau đó dẫn dắt chúng yêu nghênh ngang rời đi .
Sau khi cấm chế trên vách tường nhẹ nhàng rung động, quang mang lóe lên một cái, vách tường lại khôi phục lại trạng thái ban đầu, Nguyệt Môn cũng biến mất không thấy nữa.
. . .
Lối vào Hoa Tiên Hồ.
Chúng yêu đi xuống cầu gỗ.
Cửu Phượng Vương bay lên một ngọn núi cao, nhìn về phương xa, quan sát địa thế của Thất Sát Điện.
Bên trong Thất Sát Điện, có một vài địa phương nhìn cực kỳ bắt mắt, nàng ở chỗ này cũng có thể dễ dàng nhìn ra, ví dụ như Thiên Tháp hay Tiên Đài, ngoài ra còn có nội điện thần bí bị Tiên cấm bao phủ ở trong nơi sâu nhất bên trong Thất Sát Điện.
- Linh Châu Tử và Đại Vu Chúc cũng ở nơi đó !
Thải Y tiên tử chỉ về phía Thiên Tháp, nói:
- Khi chúng ta mới tiến vào Hoa Tiên Hồ, bọn họ vẫn chưa rời khỏi Thất Sát Điện, bây giờ trạng thái bên trong Thất Sát Điện lại trở nên bình thường như cũ, rất có thể bọn họ đã tiến vào trong Thiên Tháp rồi. Lần trước, Ma chủ và Đại Vu Chúc vì muốn tranh giành với nhau một kiện bảo vật mà xảy ra tranh chấp, quấy đảo bên trong Thất Sát Điện đến long trời lở đất …
Ánh mắt của Cửu Phượng Vương lóe lên tinh quang,nàng nhìn chằm chằm vào Thiên Tháp một lúc lâu, sau đó lạnh lùng nói:
- Bây giờ còn chưa đến lúc va chạm với cao thủ Nguyên Anh cảnh của Nhân Vi hai tộc, các người đứng xung quanh hộ pháp cho ta trước !
Dứt lời Cửu Phượng Vương kiếm một bãi đất trống rồi hạ xuống dưới, sau đó khoanh chân ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Chúng yêu đều chưa hiểu lắm, nhưng vẫn không dmas làm trái lệnh của Cửu Phượng Vương, họ chỉ yên lặng đứng tản ra, bao vây xung quanh chỗ ngồi của Cửu Phượng Vương, cảnh giác bốn phía.
Cửu Phượng Vương cũng phất tay bày ra xung quanh mình thêm mấy đạo cấm chế nữa, sau đó lấy ra một viên Lưu Ly Châu to bằng nắm tay của trẻ em, sau đó thủ chưởng giơ lên, viên Lưu Ly Châu này lơ lửng ngay truocs mặt của nàng, sau đó Cửu Phượng Vương liên tục thay đổi ấn pháp, ngón tay uốn lượn, nhanh chóng biến thành một đạo pháp quyết, sau đó đánh đạo pháp quyết này vào bên trong viên Lưu Ly Châu kia.
Lưu Ly Châu chấn động, sau đó nó bắt đầu phát ra những thanh âm ‘vù vù’, rồi bắt đầu lóe lên những quang mang
Cấm chế đã cắt đứt những dị biến bên trong viên Lưu Ly Châu này.
Sau đó một cảnh kinh người xuất hiện, Cửu Phượng Vương há mạng ra một cái, sau đó phun ra một ngụm tinh huyết, tất cả rơi vào bên trên viên Lưu Ly Châu này.
Chỉ trong nháy mắt, tinh huyết bị viên Lưu Ly Châu này thôn phệ ạch sẽ, sau đó phù văn bên trong viên Lưu Ly Châu bắt đàu cuồng vũ, khiến người ta nhìn vào mà cảm thấy hoa mắt chóng mặt, nếu tu sĩ bình thường nhìn chăm chú nó trong chốc lát, ngay lập tức sẽ có cảm giác tâm thần của mình sẽ bị hút vào bên trong viên Linh Châu này.
Tần Tang dư quang liếc nhìn viên Lưu Ly Châu, hắn phát hiện ra thứ bảo vật này bên trong mdường như có một loại khí cơ liên kết với Cửu Phượng Vương, cho dù nó không phải là bản mệnh pháp bảo của nàng, nhưng chắc chắn cũng là món bảo vật mà nàng đã ôn dưỡng nhiều năm, thậm chí cũng tốn khá nhiều công sức với nó, vì vậy mới tạo ra thứ khí cơ có cảm giác liên kết nhiều đến như vậy.