Chương 1488: Nguội Lạnh
Chương 1488: Nguội Lạnh
Nhưng cho dù là như thế cũng đã đủ làm cho đám yêu chúng cảm thấy kinh sợ, Thiên Phượng Chi Linh thật sự có thể mang bọn họ dịch chuyển ra khỏi Thất Sát Điện. Mà nghe ngữ khí của Cửu Phượng Vương, cây lông vũ đã bị gãy đoạn dường như còn có địa vị gốc gác lớn hơn cả Thiên Phượng Chi Linh, không biết nó là chí bảo gì nữa, dù sao chắc chắn nó cũng rất kinh khửng, vì nó có thể đánh xuyên qua Tiên Cấm, điều mà Thiên Phượng Chi Linh cũng không làm được.
Cửu Phượng Vương cũng đang lơ lửng trên ngọn sóng, sắc mặt nàng bây giờ tái nhợt hẳn đi , hhiển nhiên việc thôi động Thiên Phượng Chi Linh để dịch chuyển nhiều người ra khỏi Thất Sát Điện đối với nàng cũng có gánh nặng cực lớn.
Sau đó, nàng lại đánh ra mấy đạo phong ấn về phía Thiên Phượng Chi Linh, rồi phong ấn nó lại.
- Đi thôi, chẳng mấy chốc Thất Sát Điện sẽ đóng lại, chúng ta nên tránh mặt đám tu sĩ Nguyên Anh cảnh của Nhân Vu hai tộc thì hơn !
Thân ảnh của Cửu Phượng Vương lóe lên một cái rồi biến mất, nàng dẫn đầu đám yêu chúng lao ra phía bên ngoài khu vực phong bạo.
Nhưng điều làm nàng bất ngờ là, Nguyên Chúc đột nhiên lên tiếng gọi lại Cửu Phượng Vương :
- Cửu Phượng Vương tiền bối, nhiệm vụ mà cao tầng tộc ta giao cho, chúng ta đã hoàn thành, không biết bây giờ chúng ta đã có thể rời khỏi nơi này được chưa ?
- Đi ?
Cửu Phượng Vương xoay người nhìn Nguyên Chúc và đồng bọn của hắn :
- Các ngươi muốn đi đâu? Bản vương có một số việc đang rất cần nhân thủ, các ngươi còn phải ở lại bên cạnh bản vương một khoảng thời gian nữa, trong thời gian này, cac ngươi cứ việc nghe lệnh bản vương là được.
Đám yêu chúng còn lại cũng bất ngờ trược tình huống này, cả đám ngơ ngác nhìn nhau, mặc dù Nguyên Chúc đối mặt với một cường giả Nguyên Anh cảnh như Cửu Phượng Vương nhưng cũng không hề nao núng sợ hãi một chút nào.
- Cấp trên trong tộc cũng đã đáp ứng với chúng ta , sau khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ lần này, bọn họ sẽ cho chúng ta bí pháp phá giải phong ấn, hồi phục lại bản thể, chúng tavốn dĩ cũng định kết bạn trở về bên trong Yêu Hải.
- Nếu như tiền bối đã ra lệnh, chúng ta cũng sẽ tuân theo mà thôi.
Bất quá, sau khi chúng ta hóa thành thân thể của con người, bôn ba trong Thương Lãng Hải suốt bao nhiêu năm qua, tu vi của bản thân cũng đã chững lai suốt cả trăm năm không hề tiến thêm, nếu như càng kéo dài thời gian, thì dù cho sau này chúng ta có được cấp trên trọng thưởng thì hy vọng có thể tấn cấp Hóa Hình cảnh cũng cực kỳ xa vời.
- Nếu không thì, tiền bối tốt nhất là cứ giải khai phong ấn kia cho chúng ta ,chờ đến khi ngài cần sử dụng đến chúng ta, thì lại một lần nữa vận dụng bí thuật. Như vậy , chúng ta không chỉ có thể không làm chậm trễ đại sự của tiền bối, mà còn có thể tự hành tu luyện, nhất cử lưỡng tiện luôn !
Bấy giờ, từ trên người Cửu Phượng Vương vang lên giọng nói lạnh lùng :
- Ngươi thật sự xem như môn bí pháp kia dễ dàng sử dụng vậy sao, mà nói giải khai thì giả khai, nói vận dụng liền vận dụng? Không cần phí lời, chỉ cần công việc của ta hoàn thành, ta sẽ tự để các ngươi trở về…
- Hừ ! Xem ra không chỉ không dễ giải khai phong ấn đâu nhỉ !
Đột nhiên Nguyên Chúc thét lên một tiếng giận dữ, quát chói tai một tiếng, ngắt lời của Cửu Phượng Vương :
- Tiền bối có dám hay không lấy tâm ma lập lời thề, đến cuối cùng là khó có thể giải khai, hay là không thể giải khai hay không! Có phải đám người chúng ta đã sớm bị Yêu tộc bỏ rơi hay không ?
Nguyên Chúc khàn cả giọng, to tiếng chất vấn Cửu Phượng Vương, từ trong miệng hắn thốt ra những lời kinh thiên động địa.
Hắn vừa dứt lời, đám yêu chúng đều cảm thấy kinh ngạc và hoảng sợ.
Tần Tang lúc này đang đứng một mình ở một góc nào đó gần đấy, hắn cũng không ngờ tới rằng, tình huống sẽ xảy ra theo chiều hướng như vậy, sắc mặt thay đổi liên tục, mà ánh mắt của Cửu Phượng Vương lúc này cũng đang liếc nhiên Nguyên Chúc.
Cửu Phượng Vương hơi nheo hai con mắt lại, hiển nhiên nàng cũng bất ngờ khi thấy Nguyên Chúc nói ra lời này.
Ánh mắt của Nguyên Chúc tuyệt vọng, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười khổ, hắn quay đầu nhìn Thải Y Tiên Tử, khàn giọng nói :
- Cổ Hành, Thải Y tiên tử, các ngươi còn chưa tin những lời ta nói sao ?
- Cửu di. . .
Đôi môi anh đào của Thải Y Tiên Tử bây giờ cũng trở nên trắng bệch, khuôn mặt của nàng bây giờ cũng tràn đầy nước mắt, dùng ánh mắt khó tin của mình nhìn Cửu Phượng Vương, lên tiếng hỏi :
- Điều Nguyên Chúc nói là thật sao ? Chúng ta thật sự là đám con rơi của Yêu Tộc thật sao ?
Đối mặt với người hậu bối cũng là đứa cháu gái yêu quý này của mình, Cửu Phượng Vương há hốc mồm, nhưng cũng không hề biện minh điều gì, nàng chỉ là nhẹ nhàng thở dài bất lực, hoàn toàn không nói một lời nào.
Thấy cảnh này, sắc mặt đám yêu chúng cũng trắng bệch, bọn hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn họ trăm phương ngàn kế cũng không thể nào ngờ rằng, bọn hắn thận trọng làm việc vì Yêu Tộc, thậm chí không ngại nguy hiểm nằm vùng ở Nhân tộc, nhưng đổi lại không phải là phần thưởng xứng đáng mà là bị vứt bỏ không thương tiếc. Không đúng, thực ra ngay từ khi kế hoạch này bắt đầu, Yêu Tộc cũng đã coi bọn họ là con rơi rồi, cái gọi là ban thưởng chẳng qua cũng chỉ để trấn an bọn hắn mà thôi.
Mà đây cũng không phải là ý tưởng của một người hay một nhóm người, mà là bao gồm toàn bộ Yêu tộc.
Bọn họ đều Yêu Tu thiên tài đỉnh tiêm trong Yêu Tộc, trong đám bọn họ cũng không thiếu Thánh Tử của một bộ tộc nào đó, đều là thân tín của Yêu Vương, đều có tiềm lực tấn cấp Hóa Hình cảnh. Ai trong số bọn hắn có thể ngờ đến, Yêu tộc lại vứt bỏ bọn hắn cơ chứ?
- Còn không xuất thủ ! Các ngươi tưởng nàng sẽ tha mạng cho các ngươi sao ?
Nguyên Chúc gầm thét.
Bọn họ nhận ra rằng các Yêu Vương vẫn luôn che giấu bí mật này,do đó Cửu Phượng Vương sẽ không thể để cho bọn hắn còn sống rời khỏi nơi này, nếu không, một khi chuyện này truyền về Yêu Tốc, chắc chắn sẽ tạo thành một cơn chấn động, làm cho lòng của đám yêu chúng trong Yêu Tộc cũng nguội lạnh đi rất nhiều.