Chương 1497: Sắp Xếp
Chương 1497: Sắp Xếp
-Ba cái cốt sáo.
-Một cái từ Tiểu Hàn Vực, vốn thuộc về Yêu Báo.
-Một cái lấy từ tay tu sĩ Nhân tộc tại Thương Lãng Hải, ngoài ý muốn mua được tại Yêu Hải.
-Cái cuối cùng vốn là đồ vật thuộc về yêu thú Bích Cưu tại Yêu Hải, trời xui đất khiến lại lấy được ở Thương Lãng Hải.
Tần Tang vuốt ve cốt sáo, nhớ tới thân phận của nam tử mũi ưng, cùng với quá trình bản thân đoạt được “Thiên Yêu Luyện Hình”, dở khóc dở cười.
Cốt sáo chia làm ba, lại xuất hiện tại ba tu tiên giới cách nhau không biết bao xa, khiến người ta chẳng hiểu thế nào.
Lúc này, túi Linh Thú lại vang lên.
Trước đó cảm nhận được hơi thở của Cửu Phượng Vương, tằm mập thành thành thật thật, không dám thở mạnh.
Chờ đến khi Tần Tang thoát thân an toàn, lá gan của tằm mập lại to ra, kêu la đòi ăn.
Tần Tang lôi tằm mập ra ngoài.
Bắt được thằng nhóc này tính ra cũng đã được hơn một trăm năm, tu vi của nó xưa đâu bằng nay, bề ngoài thì so với trước đó không thể nói là không có gì thay đổi, chỉ có thể nói là giống như đúc.
Cả ngày ngoài ngủ ra thì chính là ăn.
Cũng may là thằng nhóc này có thể tự mình tìm đồ ăn, hơn nữa nhiều lần phát huy ta tác dụng quan trọng. Vốn liếng mà trước đó đầu tư vào trên người nó đã hồi lại từ lâu.
Nhìn thấy bàn tay Tần Tang đang nắm lấy Độc Tảo Quả, hai mắt tằm mập phát sáng, anh dũng giãy dụa.
-Xem ra không cần luyện chế thành đan dược.
Tần Tang may mắn nói, ném quả cho tằm mập.
Tằm mập không khách khí chút nào, mở miệng nuốt chửng trái cây, chỉ thấy miệng nó trong nháy mắt phình ra, sau đó lại gian nan nuốt xuống bụng, cuối cùng ưỡn cái bụng tròng trịa vừa lòng thỏa ý nằm trong lòng bàn tay Tần Tang, nhắm mắt ngủ say.
Tần Tang cực kỳ hâm mộ cuộc sống không lo nghĩ gì như thế này.
Hắn dùng chân nguyên kích thích tằm mập, tằm mập liền bừng tỉnh, cực kỳ tức giận, kêu chi chi với Tần Tang, tố cáo hành vi ác liệt của hắn, tiếp đó liền ngủ thiếp đi.
-Xem ra nó cũng cần chậm rãi tiêu hóa mấy trái cây này, không phải kiểu ngủ như chết giống như trước kia, đây chính là chuyện tốt.
Tần Tang gật đầu, cất kỹ mấy trái Độc Tảo Quả còn lại.
Bởi vì không hiểu rõ dược tính của Độc Tảo Quả, Tần Tang chỉ có thể dùng toàn bộ cấm chế mà mình biết, tránh cho dược tính bị tổn thất.
Độc Tảo Quả cũng không tính là thu hoạch lớn nhất.
Thiên Quân Giới lóe lên, mấy đồ vật rơi xuống trước mặt Tần Tang, chính là Thập Bát Ma Phiên cùng với Dưỡng Hồn Mộc.
Nhìn thấy Dưỡng Hồn Mộc, trong mắt Tần Tang lóe lên một tia nóng bỏng.
Hắn cầm Dưỡng Hồn Mộc lên, sau một hồi suy nghĩ tìm tòi bè thúc giục chân nguyên, dựa theo biện pháp mà Bạch chỉ điểm cho, trước tiên chia Dưỡng Hồn Mộc thành mất chiếc mộc bài, một chiếc thì treo lên người Câm Cô, số còn lại thì chuẩn bị dùng cho bất kỳ tình huống nào.
Vì thoát khỏi Cửu Phượng Vương, Tần Tang bị buộc phải uống một giọt Tam Quang Ngọc Dịch, không ngờ rằng lại thoát thân thuận lợi đến vậy, vì thế trong cơ thể còn lưu lại lực lượng chưa kịp luyện hóa. Những vật này không thể gia tăng tu vi, tác dụng cải thiện thể chất cũng không quá rõ ràng, thế là Tần Tang liền độ một phần sinh khí vào trong cơ thể Câm Cô.
Câm Cô hôn mê bất tỉnh, sau khi đeo Dưỡng Hồn Mộc thì tạm thời vẫn chưa nhìn ra biến hóa gì.
Một khối Dưỡng Hồn Mộc lớn như thế, dư sức đề thăng Ô Mộc Kiếm tăng lên tới pháp bảo cực phẩm.
Về phần có thể lột xác thành linh bảo hay không thì Tần Tang cũng khó mà xác định được.
Tần Tang chưa hề tiếp xúc đến những kiến thức về linh bảo, thậm chí cũng chưa từng nghe nói tới trong tay vị Nguyên Anh tổ sư nào có linh bảo, mười cây Ma Phiên mà Khôi Âm lão tổ chưởng khống trước đó cũng chỉ có thể so với pháp bảo cực phẩm, thế mà đã có thể hô phong hoán vũ tại Tiểu Hàn Vực.
Trước đó, từ trong cổ tịch, hắn đã từng thấy một vài tin tức mơ hồ. Nghe nói khi pháp bảo lột xác thành linh bảo, hình như không phải chỉ cần đổ linh tài vào là có thể thành công, còn có cách nói khác.
Thiếu Hoa Sơn đương nhiên không có khả năng đặt những sách cổ có ghi chép những bí ẩn chân chính về linh bảo trong Bảo Tháp Phong, đáng tiếc hắn không có cơ hội đọc được.
Muốn điều tra rõ ràng thì chỉ có thể nghĩ biện pháp tiếp xúc với những môn phái có nội tình thâm hậu.
Tần Tang nhớ lại, trước đó hắn từng luyện hóa một mảnh Vô Gian Huyết Tang, mất tròn hai mươi năm. Tu vi của hắn xưa đâu bằng nay, nhưng mà muốn luyện hóa Dưỡng Hồn Mộc cũng cần một khoảng thời gian nhất định, trong lúc đó Ô Mộc Kiếm rất yếu ớt, không thể dùng để đối địch.
Lúc này chưa thể yên ổn, chờ sau khi an ổn lại bắt đầu trùng luyện Ô Mộc Kiếm.
Hắn chuẩn bị trước một phần Dưỡng Hồn Mộc, tạm thời tăng Ô Mộc Kiếm lên pháp bảo thượng phẩm, như vậy sẽ không chậm trễ việc mình tu luyện "Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương", chờ đến khi đột phá Kết Đan hậu kỳ lại tiếp tục luyện hóa Dưỡng Hồn Mộc.
Trong lòng Tần Tang tính toán, sau đó lại chia Dưỡng Hồn Mộc thành hai phần.
Thu Dưỡng Hồn Mộc lại, tầm mắt Tần Tang liền rơi vào Thập Bát Ma Phiên.
-Không biết sử dụng cùng lúc Thập Bát Ma Phiên có thể sánh được với linh bảo hay không?
Tần Tang thì thào tự nói, cảm thấy hy vọng khá lớn. Ma Phiên không thể đánh giá theo lẽ thường được, uy lực của Ma Phiên đại trận được quyết định bởi uy lực của Cửu U Ma Hỏa.
Hiện tại, hắn muốn đồng thời sử dụng sáu cây Ma Phiên còn cực kỳ tốn sức.
Tần Tang quyết định, trong khoảng thời gian này phải thuần thục sử dụng Ma Phiên, tranh thủ sớm ngày khống chế được nó.
Cuối cùng, Tần Tang cầm lấy di vật của Trâu lão, khẽ khàng than thở một tiếng.
-Kiếm tu họ Ninh, Thiên Đạo Tông...