Chương 1512: Kế Hoạch
Chương 1512: Kế Hoạch
Tần Tang không dám làm phiền Bạch.
Hắn ngẩng đầu nhìn phía trước.
Nếu cứ tiếp tục hướng về phía Bắc sẽ cách Thiên Đạo Tông càng ngày càng gần. Nếu thật sự có thể chạy trốn tới Thiên Đạo Tông, có lẽ có thể dựa vào quan hệ với Thanh Trúc tiền bối, mời vị kiếm tu họ Ninh che chở cho mình.
Tính toán thời gian một lát, Tần Tang khẽ thở dài, buông tha ảo tưởng.
Mặc dù tông môn Thiên Đạo Tông không xa xôi giống vùng đất Vũ Mạc, nhưng sợ rằng chạy từ nơi này tới Thiên Đạo Tông cũng phải tốn thời gian gần một tháng, Mưu lão ma đã sớm đuổi kịp rồi.
Đúng lúc này, thần hồn của Bạch hiện lên trên cánh tay, trong suốt hư ảo.
Nhưng việc làm cho tâm trạng Tần Tang trầm xuống là vẻ mặt Bạch không hề có ý nhẹ nhõm một chút nào.
-Ta nhớ ngươi đã nói, Đông Minh Hàn Diễm cực kỳ sợ Ma Hỏa, ngươi từng dùng Ma Hỏa luyện nó thành Hỏa Châu. Bây giờ ngươi phân một luồng ra...
Bạch trầm giọng nói.
-Được!
Tần Tang gật đầu, bởi vì phải phân tâm, tốc độ bay trở nên chậm hơn, ngón tay Tần Tang xuất ra một cây Ma Phiên, gánh nặng này sẽ nhỏ đi một xíu.
Một nhóm Cửu U Ma Hỏa được dẫn ra từ trong Ma Phiên.
Tần Tang dẫn Ma Hỏa vào cánh tay. Dưới sự khống chế của hắn, Ma Hỏa như đang điều khiển cánh tay, Bạch thông qua Tần Tang cũng có thể điều khiển.
Nhìn động tác của Bạch, trong lòng Tần Tang cực kỳ khẩn trương.
Trước đó, hắn đã từng thử qua rất nhiều lần, cố gắng mượn Cửu U Ma Hỏa giải Hỏa Chú.
Hình như Hỏa Chú có vẻ sợ hãi Ma Hỏa, nhưng Tần Tang không có khả năng dẫn Ma Hỏa vào trong cơ thể mình, trái lại làm cho Hỏa Chú càng chui vào sâu hơn.
Mà cho dù Tần Tang có dùng Cửu U Ma Hỏa bao phủ khắp toàn thân, cũng không thể ngăn cản dao động lúc Hỏa Chú phát tác.
Bạch ‘bắt lấy’ sợi Ma Hỏa kia, nhìn chăm chú vào cánh tay của Tần Tang.
Chỉ chốc lát sau, Bạch đột nhiên dẫn Ma Hỏa đánh ra từng ấn quyết.
Tần Tang thấy thế thì căng thẳng trong lòng, dùng toàn lực áp chế Ma Hỏa để tránh nó phản phệ, dẫn đến thất bại.
Dưới sự phối hợp của hai người, Ma Hỏa cực kỳ dịu dàng ngoan ngoãn thừa nhận sức mạnh của ấn quyết.
Dưới động tác của Bạch, hình thái của Cửu U Ma Hỏa dần dần xảy ra thay đổi, từ trong đám lửa phân ra thành từng sợi tơ lửa, tiếp đó vặn vẹo biến hình.
Cuối cùng, cả ngọn Ma Hỏa biến mất, biến thành một bó tơ lửa lộn xộn.
-Đã dung hợp được Hỏa Chú của năng lượng Đông Minh Hàm Diễm, mà Đông Minh Hàn Diễm lại sợ Ma Hỏa, có lẽ chúng ta có thể coi nó là điểm đột phá, mượn sức Ma Hỏa...
Bạch nhẹ nhàng giải thích.
Tần Tang gật đầu, không nói thêm gì. Hắn mới hiểu một chút về chú thuật, thật sự không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn.
Hỏa tuyến tiếp xúc cánh tay của Tần Tang, lạnh lẽo thấu xương.
Bạch nhắc nhở Tần Tang nhất định phải chế trụ được Ma Hỏa, tuyệt đối không được để Ma Hỏa phản phệ lại, nếu không bọn họ đều bị thương.
Tần Tang vô cùng thận trọng, cẩn thận thúc giục Ma Phiên.
Bạch nhìn chằm chằm vào hỏa tuyến kia, chần chờ một hồi, rồi đột nhiên tạo vài ấn quyết về phía hỏa tuyến, một tia hỏa tuyến bắt đầu uốn ẻo, huyễn hóa thành từng dấu phù văn kỳ quái hơi giống Hỏa Chú đang dao động.
Vẻ mặt Tần Tang lộ rõ sự mừng rỡ.
Không ngờ Bạch đột nhiên dừng động tác, nghĩ kỹ một hồi, rồi mới hành động tiếp.
Cứ đứt quãng như vậy, hỏa tuyến vặn vẹo biến hình liên tục, huyễn hóa ra vô số phù văn cuối cùng cũng ngưng tụ lại một chỗ, miễn cưỡng hóa thành một chú ấn Ma Hỏa trong suốt nhỏ.
Bạch đột nhiên điểm nhẹ một cái vào cánh tay Tân Tang.
Chú ấn Ma Hỏa run lên, nhẹ nhàng bay qua, nhưng nó chưa kịp tiếp xúc vào da Tần Tang thì đã tan rã.
Thấy vậy, Tần Tang thầm thở dài, hiểu lời nói vừa rồi của Bạch.
Phá giải Hỏa Chú không phải một sớm một chiều là xong, độ khó rất cao.
Không biết ký ức của Bạch đã khôi phục được bao nhiêu, nhưng ký ức liên quan tới chú thuật rõ ràng vẫn còn mơ màng chưa đầy đủ, chỉ có thể từng chút từng chút tìm ra cách phá giải.
Bóng đêm rơi xuống.
Tần Tang quay đầu nhìn về phía sau.
Mây đen che đi ánh trăng, không thấy ngôi sao nào.
Tầm nhìn hoàn toàn bị bóng đêm bao phủ.
Nơi đó tựa như có một con mãnh thú vô cùng đáng sợ đang đuổi theo không rời, miệng há to như chậu máu đang vội vàng nhấm nháp mỹ vị.
Tần Tang cảm nhận được trạng thái trong cơ thể cùng với phần linh lực còn thừa trong linh thạch, hắn nhất định phải hoàn thành kế hoạch uống thuốc, phối hợp Tam Quang Ngọc Dịch để có thể làm giảm sự ảnh hưởng của tạp dịch lớn nhất có thể, thời gian kiên trì sẽ càng dài hơn.
Bạch vẫn đang làm đủ thử nghiệm.
Hai canh giờ nữa lại trôi qua, đêm đã khuya.
Sau vài lần thất bại Bạch vẫn còn đang kiên trì, áp lực của hắn không ít hơn Tần Tang là bao.
Lúc này, chú ấn Ma Hỏa hắn ngưng tụ ra đã ổn định hơn ban đầu gấp mấy lần.
-Đi!
Chú ấn Ma Hỏa lại rơi xuống cánh tay của Tần Tang.
Lần này, chú ấn Ma Hỏa không vỡ vụn ngay.
Bạch thấy vậy thì vui vẻm ấn quyết biến đổi đột ngột, chú ấn Ma Hỏa đột nhiên trở nên mờ ảo, chậm rãi hòa vào trong cánh tay của Tần Tang, sau đó một luồng sáng kỳ lạ dao động, xuất hiện trong cơ thể của Tần Tang.
Tần Tang áp chế chân nguyên trong kinh mạch để tránh làm ảnh hưởng tới động tác của Bạch.
Bạch không nói gì, chỉ chuyên tâm khống chế chú ấn Ma Hỏa di chuyển trên cánh tay của Tần Tang, hình như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Không bao lâu sau, vẻ mặt của Bạch khẽ thay đổi, đột nhiên ấn vào chú ấn Ma Hỏa.
"Ầm!"
Ánh sáng đen bùng lên.
Chú ấn Ma Hỏa đột nhiên bộc phát ra chấn động mạnh, khi ấn chú trùng kích đánh vào, máu thịt trong người Tần Tang xuất hiện ánh sáng xanh nhàn nhạt, phù văn Hỏa Chú thoắt ẩn thoắt hiện.
Bên trong phù văn như có ánh lửa chập chờn, ngay khi vừa hiện hình đã co lại vào bên trong.