Chương 1513: Lựa Chọn
Chương 1513: Lựa Chọn
-Ngừng!
Bạch nhanh chóng thay đổi ấn quyết.
Mười lăm phút sau, phù văn lại bị chú ấn Ma Hỏa giam giữ.
Tần Tang cảm thấy cơ thể hơi nhói lên, rồi thấy một tia sáng xanh bị chú ấn Ma Hỏa ép ra, bản thể của Hỏa Chú xuất hiện, thoạt nhìn trông giống một ngọn lửa màu xanh.
-Phá!
Bạch hét lớn, chú ấn Ma Hỏa hơi chấn động, Hỏa Chú cùng lúc bị phát nát, tiêu tán theo gió.
-Hỏa Chú phá được rồi sao?
Tần Tang vui sướng nói.
Nhưng Bạch thì không.
Bạch than thở, nói với Tần Tang với vẻ bất đắc dĩ.
-Hỏa Chú rất phức tạp! Ta nhớ có một lần chỉ lấy được một chú ấn Tứ Bất Tượng. Mượn chú ấn Ma Hỏa chậm rãi bức nó ra ngoài, sau đó dùng lực mạnh để phá giải, chậm rãi thanh trừ Hỏa chú trong cơ thể của ngươi. Nhưng nếu làm vậy thì tốc độ sẽ rất chậm, đặc biệt là lúc loại trừ Hỏa Chú trong nội phủ của ngươi, nếu làm không cẩn thận thì rất dễ khiến ngươi bị trọng thương. Chúng ta chưa kịp giải xong Hỏa Chú thì đã bị Mưu lão ma đuổi kịp rồi.
Giọng của Bạch trở nên trầm trọng.
Nghe được tin này, lòng Tần Tang trầm xuống.
Dường như hắn đã đối mặt với tử cục.
Bạch có thể thoát thân bất kì lúc nào, còn hắn thì chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.
-Nếu không vội giải trừ Hỏa Chú thì chúng ta có thể che đậy dao động của Hỏa Chú thử!
Tần Tang hít sâu một hơi, không vì thế mà tuyệt vọng. Trong đầu hắn lướt qua vô số suy nghĩ:
-Có lẽ có thể dùng ngoại lực, cấm chế, linh trận... Hoặc là linh cơ thiên địa.
Thật ra Tần Tang đã dự đoán trước được kết quả này, hắn vẫn luôn suy nghĩ, tìm kiếm các khả năng khác trong trường hợp xấu nhất.
Mưu lão ma đã dám sử dụng thủ đoạn như này thì chắc chắn lão sẽ tự tin rằng Hỏa Chú không thể bị giải dễ dàng như thế được.
Mà sự thật thì đúng vậy, nếu không có Bạch thì dù hắn có chưởng khống được Ma Hỏa thì cũng không có cách nào xử lý Hỏa Chú.
Bạch ngẫm nghĩ một hồi, nói:
-Mưu lão ma có thể cảm ứng được vị trí của ngươi từ xa như vậy có liên quan rất lớn tới Đông Minh Hàn Diễm, uy lực của chú thuật cũng được tăng cường. Dùng chú ấn Ma Hỏa áp chế dao động của Hỏa Chú có lẽ sẽ được, đáng để thử một lần! Còn ngoại lực thì...
-Ý của ngươi là gió bão?
Hai mắt Bạch sáng lên:
-Bên trong gió bão có linh cơ hỗn loạn, có thể làm nhiễu loạn cảm giác của Mưu lão ma, nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta phải tiến được vào cơn bão trước khi Mưu lão ma đuổi kịp. Ngoài ra, đứng gần phạm vi cơn bão vẫn chưa đủ. Tùy tiện xông vào nơi sâu nhất trong cơn bão, dù có thực sự thoát khỏi Mưu lão ma thì chỉ sợ chúng ta sẽ...
Bạch nới với dáng vẻ do dự.
Dù Tần Tang đổi hướng ngay lập tức, xông về phía cơn bão thì cũng phải mất mấy ngày mới có thể chạy tới nơi. Mà Mưu lão ma sẽ không cho họ nhiều thời gian như vậy.
Nếu tiến vào sâu trong cơn bão được, có thể đã bỏ rơi được Mưu lão ma thì vẫn sẽ gặp nguy hiểm khi đứng sâu trong thủy triều tinh thần của cơn bão.
Đáng sợ nhất là bị lạc ở bên trong đó.
Lần này, không ai dẫn đường cho bọn họ được nữa.
-Đạo hữu còn nhớ Nguyên Chúc từng nói tới động phủ đột nhiên phát hiện được kia không? Ngươi cảm thấy lời đó đáng tin bao nhiêu phần?"
Tần Tang nhắm hai mắt lại, nói:
-Thực lực của ta và ngươi không thua gì Nguyên Chúc, nhưng tại hạ tự hỏi, một người không dám tùy tiện ra vào bên trong cơn bão, không dám đi lung tung bên trong ấy như Nguyên Chúc lại có thể tìm được một động phủ ẩn giấu bên trong đó chứ.
Bạch ngẩn người, nói:
-Ý ngươi là... Hắn có cách phân biệt phương hướng trong cơn bão?
Tần Tang thở dài, nói:
-Để cầu đường sống, dù thế nào tại hạ cũng phải xông vào cơn bão một lần, dù chỉ có một chút hi vọng sống cũng không muốn bỏ lỡ. Xin đạo hữu hãy giúp ta một lần, nếu Nguyên Chúc hết cách thì đạo hữu không nhất thiết phải đi chịu chết với ta. Chúng ta từ biệt ở đây, ta sẽ giao toàn bộ manh mối của Thiên Thi Tông cho ngươi. Nếu tại hạ có thể tạm bảo toàn tính mạng... Thì ta và ngươi có duyên sẽ gặp lại!
Bạch nhìn Tần Tang chăm chú, nói:
-Được!
Sau đó, Tần Tang nói ra kế hoạch của mình.
Cuối cùng, Bạch cảm thán:
-Nếu kế hoạch của ngươi có thể thành công thì khả năng không ít... Nhưng mà nếu làm như vậy thì cái giá phải trả rất lớn, ngươi thật sự cam tâm à?!
-So sánh với mạng thì chút giá lớn đó có là gì?
Tần Tang cười tự giễu, trịnh trọng nói:
-Tiếp theo toàn bộ nhờ vào đạo hữu.
Với đa số mọi người thì tối nay không khác gì những ngày bình thường.
Nhưng ở một nơi khác lại có một người đang liều mình cầu một đường sống.
-Đạo hữu có đầu mối gì không?
Tàn Tang nhìn Bạch hết lần này tới lần khác ngưng tự chú ấn Ma Hỏa, mỗi lần hình thái của chú ấn đều hơi khác nhau.
Không biết đã thất bại biết bao nhiêu lần.
Cuối cùng nó không còn là hình dạng của chú ấn nữa, mà là các hỏa tuyến đan xen với nhau tạo thành một tấm lưới lớn.
Tấm lưới rơi xuống người Tần Tang, hòa vào làn da dưới cánh tay hắn.
Chỉ một lát sau Hỏa Chú đã phát tác, luồng dạo động kỳ lạ phát ra, chỉ có dao động ở cánh tay là trở nên suy yếu rõ ràng, phù văn Hỏa Chú cũng nhạt hơn so với những vị trí khác.
Thấy vậy, Tần Tang và Bạch mừng rỡ không thôi.
-Thành rồi! Mặc dù chỉ có thể che giấu được một phần dao động của Hỏa Chú, nhưng theo kế hoạch cuả ngươi cũng đủ để lừa phán đọán của Mưu lão ma rồi. Trừ khi ông ta phát hiện ra cái gì rồi dùng toàn lực phát động Hỏa Chú, nếu không thì cũng đủ để lừa ông ta một thời gian.
Bạch thu hồi lại tấm lưới kia, vừa hưng phấn lại vừa mệt mỏi nói.
Để nghĩ ra cách áp chế dao động của Hỏa Chú, hắn đã vắt hết óc, từ tâm cho tới sức lực đều mệt mỏi.
Tần Tang nhìn thấy hi vọng, lớn tiếng nói tốt qua, rồi không hề do dự đánh thức hóa thân thân thể bên ngoài của mình.
"Cạch!"
Thiên Thi Quan mở ra.
Hóa thân thân thể bên ngoài lơ lửng trước mặt Tần Tang.
-Làm phiền đạo hữu bức ra một đạo Hỏa Chú sang thân thể.
Tần Tang trầm giọng nói.