Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1523 - Chương 1523: Đại Sự

Chương 1523: Đại Sự Chương 1523: Đại Sự

Hai người tiếp tục phá giải hỏa chú.

Cuối cùng, bọn họ vẫn chưa thể thanh trừ hỏa chú hoàn toàn, Bạch hoàn thiện chú ấn ma hỏa, cũng giữ lại một phong ấn trong cơ thể Tần Tang, chuẩn bị luyện chế hỏa chú.

-Trước tiên Đạo hữu đưa linh dược cho ta, mấy lần cạn kiệt trước đây, cũng có ảnh hưởng không nhỏ đối với bản thân ta, nên trước tiên ta muốn ổn định sức sống bản nguyên, mới có dư lực luyện chế hỏa chú.

Bạch cảm ứng một chút trạng thái trong cơ thể, sắc mặt khẽ biến nói.

Tần Tang vội vàng giao túi mù tạt chứa linh dược cho Bạch.

Những linh dược này là Liễu quản sự của Quỳnh Vũ thương hội thu thập, được mang ra từ lúc bọn họ cướp bóc ở thương hội, vì không muốn Tần Tang nghi ngờ, Liễu quản sự cũng coi như tận tâm tận lực, thu thập được linh dược, có ba phần trên danh sách thuốc.

-Linh dược quá ít, sau khi rời khỏi nơi này, ta nhất định sẽ giúp đạo hữu mua đầy đủ.

Tần Tang hứa hẹn.

Hắn và Quỳnh Vũ thương hội trở mặt thành thù, hoàn toàn không thể nhờ đến những mối quan hệ trước đây, chỉ có thể tự mình tìm mua ở khắp nơi. Cũng may hắn liên trảm Tả phó sứ sáu gã kim đan, thu hoạch cũng rất phong phú, đầy đủ linh thạch.

Bạch tiếp nhận linh dược, gật đầu nói:

-Ngộ biến tòng quyền* vậy, tạm thời cũng đủ rồi.

*Ngộ biến tòng quyền: tùy theo tình hình mà hành sự

Chờ Bạch trở lại động phủ của mình.

Tần Tang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, rơi vào trầm tư.

Hỏa chú trong cơ thể còn sót lại không bao nhiêu, hơn nữa còn có phong ấn được thiết lập không công, xem như giải trừ được tai họa ngầm.

Nhưng mà Tần Tang một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, đã cảm thấy ổn thỏa thì vẫn nên tiếp tục ở lại trong vành đai bão táp là tốt nhất. Nơi bí cảnh này thoạt nhìn rất ổn định, chờ đến khi Bạch luyện thành đủ loại hỏa chú thì mới đi ra ngoài.

Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi tốt.

Tần Tang ra lệnh cho Thiên Mục Điệp cảnh giới, chính mình thì mặc quần áo nằm xuống, bất chấp say ngủ.

Trong bí cảnh không có ngày đêm.

Giấc ngủ này không biết đã kéo dài bao lâu.

Sau khi tỉnh ngủ, tinh thần Tần Tang tràn đầy, ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp, tẩy luyện chân nguyên, luyện hóa tạp chất tích tụ trong cơ thể.

10 ngày sau.

Tần Tang rốt cục cũng khôi phục lại như lúc ban đầu, chỉ là bên người thiếu hóa thân và Song Đầu Hống, làm cho hắn cảm thấy không quen.

Nghĩ đến Mưu lão ma, sắc mặt Tần Tang trầm xuống.

Hắn đã xem xét lại toàn bộ kinh nghiệm của mình trong những ngày này.

Mưu lão ma vô cùng yêu thích linh hỏa tình, trước thu phục Đông Minh Thượng Nhân còn sót lại Đông Minh Hàn Diễm, lại nổi lên lòng tham lam đối với Cửu U Ma Hỏa, mới có thể để mắt tới mình.

- Đúng là hoài Lộ kỳ tội !

Tần Tang cảm khái.

Hai người không cừu không oán.

Chính mình lại trở thành cái đinh trong mắt Mưu lão ma, cái gai trong thịt.

Nói cho cùng, vẫn là tài nghệ của mình chưa bằng ai, chỉ có thể mặc cho người xem như thịt cá mà chặt chém.

Cho Thiên Mục Điệp và tằm béo ăn xong, Tần Tang đi ra khỏi động phủ, thấy Bạch vẫn không có động tĩnh gì, phỏng chừng để chờ hắn khôi phục lại vẫn còn cần thêm một đoạn thời gian, hơn nữa luyện hóa hỏa chú cũng phải tốn một phen công phu.

Tần Tang bay lên, dùng cả ngày cẩn thận tu bổ cấm chế bí cảnh rồi lại trở về động phủ.

Thiên Quân Giới chợt lóe lên.

Gỗ mục bay ra, chính là cây dưỡng hồn, lóng lánh hồn quang nhàn nhạt.

Tạm thời không có cách nào rời đi, trước tiên Tần Tang chuẩn bị tiên luyện lại Ô Mộc Kiếm, mau chóng tăng tu vi của mình lên, đột phá Kết Đan hậu kỳ, vạn nhất lại gặp phải cường địch, ít nhất cũng sẽ không quá chật vật như vậy.

Lần trước trọng luyện Ô Mộc Kiếm, vẫn là thời điểm Trúc Cơ kỳ.

Mỏng một mảnh Vô Gian Huyết Tang, lại dùng khoảng hai mươi năm.

Lúc này đây, Dưỡng Hồn Mộc càng lớn, nhưng tu vi và trình độ luyện khí của hắn nay không còn như xưa, khẳng định không cần lâu như vậy.

Tần Tang rất chờ mong, dưỡng hồn mộc có thể mang đến biến hóa gì cho Ô Mộc Kiếm.

Hắn lấy ra một đoạn dưỡng hồn mộc, gọi ra Ô Mộc Kiếm, nhớ lại quá trình dung luyện linh mộc lúc trước.

Khởi đầu đi!

Tần Tang chỉ vào Ô Mộc Kiếm.

Kiếm ngân vang rất dễ nghe, Ô Mộc Kiếm chợt lóe tới, bay đến bên cạnh dưỡng hồn mộc, kiếm quang dị thường nhẹ nhàng bao lấy Dưỡng Hồn Mộc.

Hai mắt lập tức Tần Tang nhắm nghiền, thúc dục Ô Mộc Kiếm dung luyện dưỡng hồn mộc.

Bên trong động phủ yên tĩnh không một tiếng động.

Thời gian chậm chạp trôi qua.

Tần Tang bỗng nhiên mở mắt, nhìn thẳng về phía Ô Mộc Kiếm.

Dưỡng Hồn Mộc 'hòa tan', Ô Mộc Kiếm đang muốn đem bản nguyên Mộc Linh tinh thuần đến cực điểm nhét vào kiếm thể.

Trước, chính là lúc này xuất hiện dị biến, linh mộc bản nguyên bị Vô Gian Huyết Tang xâm nhiễm, toàn bộ linh tính đều bị mất.

Vù vù…

Ô Mộc Kiếm khẽ run rẩy.

Dưỡng hồn mộc dung nhập vào ô mộc kiếm.

Đúng lúc này, một tia sáng màu đỏ máu yêu dị đột nhiên hiện lên.

- Tới đây!

Tần Tang trong lòng khẽ hô.

Mắt thấy huyết sắc kia sắp lao tới dưỡng hồn mộc, liền thấy Dưỡng Hồn Mộc đột nhiên bộc phát ra hồn quang nồng đậm, huyết sắc dương như đụng phải một bức tường kiên cố, bị hồn quang mạnh mẽ ngăn cản ở bên ngoài, không cách nào xâm nhập mảy may.

Toàn bộ quá trình, huyết sắc vẫn luôn quanh quẩn một chỗ, nhưng đối với dưỡng hồn mộc thì lại bó tay.

Cuối cùng, Ô Mộc Kiếm cắn nuốt dưỡng hồn mộc, hóa thành kiếm thai trong suốt, lơ lửng trước mặt Tần Tang.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Tần Tang vui vẻ, thu hồi Ô Mộc Kiếm mà Nguyên Thần ôn dưỡng, từ đó về sau một bên luyện chế Ô Mộc Kiếm, một bên tìm hiểu sát phù.
Bình Luận (0)
Comment