Chương 1522: Cô Đọng Loại Hỏa Chú
Chương 1522: Cô Đọng Loại Hỏa Chú
Bạch ra khỏi túi Thi Khôi, gật đầu:
-Tới ngày mai chắc là có thể miễn cưỡng phá giải Hỏa Chú được.
Hắn quan sát chung quanh, rồi nói:
-Không ngờ đạo hữu có thể tìm tới bí cảnh ở đây! Nhưng hình như những cấm chế này từng bị người khác phá giải, đã bị xem qua một lượt rồi...
-Hai tộc Nhân Vu có vô số các bậc hiền triết, chắc chắn có không ít tiền bối từng tiến bước vào cơn bão để thăm dò, cấm chế ở đây bị người nhìn qua một lượt cũng là chuyện thường tình. Chỉ cần nơi đây đủ an toàn, có thể che chở cho chúng ta một thời gian là tại hạ vui rồi. Từ khi bắt đầu đào vong tới nay thể lực và tinh lực của ta gần như tiêu tán hết, trụ tới bây giờ hoàn toàn dựa vào ý trí.
Tần Tang bùi ngùi nói, ngữ khí khó nén cảm giác mệt mỏi.
-Mãi không thể nói cảm ơn với đạo hữu được! Nếu không có đạo hữu giúp đỡ thì e rằng tại hạ đã không còn hài cốt rồi.
Tần Tang thật tâm cảm ơn và hành lễ với Bạch.
Bạch nhìn Tần Tang, nói:
-Có thể tìm được một chút hi vọng sống trong tình huống chắc chắn sẽ chết, trốn chạy khỏi tay của Nguyên Anh vô cùng mạnh thì đa phần đều do công lao của chính đạo hữu! Nếu đổi thành người khác, dù có ta ở đây cũng chỉ có thể khoanh tay chịu chết.
Hai người bàn bạc một lát, rồi chọn mỗi người một cung điện để điều tức.
Tần Tang chỉ muốn bỏ mặc tất cả ngủ say một trận, nhưng giờ chưa tới lúc đó.
Hắn ngồi xếp bằng nhập định, thần hồn lưỡng vong.
Vài canh giờ sau, Tần Tang khôi phục được một phần tinh lực xong liền ra đại điện, ngửa đầu nhìn cánh cửa bên trên.
Dị tượng của cấm chế cổ quá bắt mắt.
Tần Tang bay tới gần cánh cửa, nghiên cứu hồi lâu cuối cùng cũng tìm ra được biện pháp ẩn dấu được dị tượng của cột sáng và cố gắng cường hóa vị trì bị tổn hại trên cánh cửa.
Chờ hắn làm xong thì Bạch đã chờ rất lâu.
Trong cung điện.
Tần Ma gọi Ma Hỏa.
Hắn và Bạch cùng học thuật chú ấn, rồi bắt tay với Bạch phá giải Hỏa Chú.
Mục tiêu của Bạch là tứ chi Tần Tang,còn Hỏa Chú xâm nhập vào Nội Phủ và Tứ Phủ thì do Tần Tang làm.
Không biết có phải Mưu lão ma đã từ bỏ rồi hay không mà Hỏa Chú mãi không thấy có dị trạng gì.
Mặc dù tốc độ phá giải Hỏa Chú chậm nhưng tiến triển cực kì thuận lợi.
Một lần trong lúc nghỉ ngơi.
Tần Tang trầm ngâm hồi lâu, đột nhiên nói với Bạch:
-Một đạo Hỏa Chú còn sót lại cuối cùng dùng để xác định vị trí của Mưu lão ma hoặc là dùng để dụ lão tới được không?
Bạch nghe vậy thì giật mình:
-Không lẽ ngươi muốn...
Tần Tang do dự, nói:
-Ta nghi ngờ Mưu lão ma vẫn đang tìm ta.
-Do ta xem thường ngươi hay do ngươi gan to bằng trời đây.
Bạch lắc đầu liên tục, nói:
-Nếu Mưu lão ma chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ thì dựa vào môn Lôi Pháp vô cùng mạnh của của ngươi có lẽ vẫn còn một phần cơ hội. Người xảo quyệt như Mưu lão ma sao lại dễ khiến bản thân mình rơi vào hiểm cảnh được? Nếu lão có dũng khí ở lại trong cơn bão thì có thể chắc chắn trong tay lão cũng có lá bài tẩy bảo mạng, thậm chí là phản sát lại thì mới làm được. Dù chúng ta đợi kẻ địch mệt rồi tấn công, khôi phục được toàn thịnh rồi cũng khó chiếm được chỗ tốt trong tay lão.
-Đạo hữu cứ yên tâm, ta chỉ suy nghĩ mà thôi...
Tần Tang thở dài.
Sao hắn lại không hiểu đạo lý đó được.
Thực lực hai bên khác nhau quá nhiều, âm mưu quỷ kế không có tác dụng.
-Nhưng mà...
Bạch đột nhiên nâng giọng, ngẫm nghĩ nói:
-Cách của ngươi trái lại đã nhắc nhở ta. Rằng môn tà thuật này vốn là một con dao hai lưỡi, ta có thể thử động chút tay chân vào Hỏa Chú, để lại một hạt giống bên trong. Chờ thực lực của ngươi thay đổi sẽ phản lại để truy sát Mưu lão ma, không phải không có khả năng.
Hơi dừng lại, Bạch nhìn Tần Tang rồi nói:
-Nếu Đông Minh Hàn Diễm thực sự lợi hại như ngươi đã nói, thì sau khi thu phục Hàn Diễm, có lẽ thực lực của Mưu lão ma sẽ vượt qua người đồng cấp, gần tới mức của đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Lúc ấy ngươi muốn báo thù chỉ sợ sẽ khó... Nếu cảm thấy cơ hội xa vời thì không bằng dứt khoát bỏ suy nghĩ đó đi, tránh nó trở thành tâm ma.
Tần Tang im lặng.
Dù Mưu lão ma tới đây là dừng không bước tiếp thì ngay cả mình cũng không biết tới ngày tháng năm nào mới đột phá lên Nguyên Anh trung kỳ được, tới lúc đó chỉ sợ đã rời khỏi Thương Lãng Hải từ lâu.
Nếu Mưu lão ma đùng một cái trở thành đại tu sĩ thì con đường báo thù càng trở thành việc xa vời hơn.
Bị Mưu lão ma truy sát suốt một đường, Tần Tang tổn thất rất nặng nề.
Thượng phẩm linh thạch chỉ còn lác đác vài viên, đan dược tiêu hao gần hết.
Ngoài ra thì hóa thân của hắn phải tự bạo, phải thả Song Đầu Hống ra, không chỉ chặt đứt hai tay mà thực lực còn tổn hại lớn.
Sau này luyện chế ra hóa thân mới thì sẽ phải tốn thêm ít nhất mấy chục năm. Lần nữa bắt được yêu khác thì linh tính và thực lực chắc chắn không thể bằng Song Đầu Hống được.
Điều khiến Tần Tang đau lòng nhất là Tam Quang Ngọc Dịch, đã dùng trọn vẹn ba giọt!
Cơn giận này thực sự rất khó nuốt, nhưng hắn vẫn phải nhịn.
Ẩn giấu nanh vuốt rồi chịu đựng!
Tần Tang từ từ thở ra một hơi, quyết tâm nói:
-Làm phiền đạo hữu để lại 1 loại Hỏa Chú! Suốt một đường Tần mỗ trải qua đủ chuyện, chuyện tương tự như vậy không phải chưa xảy ra bao giờ, sẽ không sinh ra tâm ma dễ vậy đâu.
-Được!
Bạch trầm giọng nói:
-Cô đọng loại Hỏa Chú, mà khi gặp phải Mưu lão ma sẽ không bị lão nhận ra thì ta cần phải suy nghĩ kỹ lại.