Chương 1528: Gặp Nhau
Chương 1528: Gặp Nhau
Mọi người có thể gặp nhau ở đây, chính là nhờ công của lão giả tóc trắng.
Không ngờ, lão giả cười khổ nói: “Bần đạo cũng bị điều ra ngoài tới phố chợ, biết được bao nhiêu bí tân chứ? Sự hiểu biết của ta đối với linh bảo cũng không nhiều hơn chư vị. Có điều, ta cũng đồng ý suy đoán của đạo hữu, chỉ tại tu vi của chúng ta quá thấp, không tiếp xúc được phương diện kia...”
Tu sĩ họ Quách cười khà khà, ngắt lời nói: “Quách mỗ chỉ nói là, bản mệnh pháp bảo dễ sinh ra linh tính hơn so với pháp bảo bình thường, cũng không nói dễ dàng sinh ra linh tính... Chư vị đạo hữu ngẫm lại chênh lệch giữa và pháp bảo pháp khí cực phẩm, chắc hẳn giữa pháp bảo cực phẩm và linh bảo, linh tài cùng với uy lực cũng cách nhau một trời đi.”
Dự thính những người này thảo luận, Tần Tang như có điều suy nghĩ.
Mười tám Ma Phiên đặc biệt, chỉ riêng một cây, phẩm chất chỉ tương đương với pháp bảo hạ phẩm, mà uy năng của Ma Phiên đến từ Ma Hỏa, khả năng sinh ra linh tính cực kỳ bé nhỏ, chỉ có thể ký thác hy vọng lên Ô Mộc Kiếm.
Ô Mộc Kiếm dung luyện Dưỡng Hồn Mộc, phương diện chất liệu của kiếm thể không cần lo lắng.
Chỉ là không biết, làm thế nào mới có thể khiến nó sinh ra linh tính, tiến giai linh bảo.
Có điều, hai pháp bảo cực phẩm đủ cho hắn sau khi Kết Anh sẽ không gì cản nổi, thời gian sau này còn dài, không cần nóng lòng nhất thời.
Nhớ lại những chuyện này, ngón tay Tần Tang cảm nhận linh kiếm, xúc cảm ôn hòa.
“Kiếm Luân!”
Tần Tang quát khẽ, Kiếm Luân lại xuất hiện.
Trước đó hắn dồn hết tinh lực vào tu luyện, không có tìm hiểu Kiếm Đạo cho tốt, chờ hắn lĩnh ngộ thông thứ có được ở Kiếm Đường, Kiếm Luân nhất định sẽ có hình hài khác.
Thí nghiệm uy lực của Kiếm Luân một phen, Tần Tang thu hồi Ô Mộc Kiếm, tế ra linh phù, đồng thời thúc giục thần thông Thiên Yêu Biến.
Trọng yếu nhất vẫn là độn thuật.
Kết Đan hậu kỳ, có thể phát huy ra toàn bộ uy năng của Cửu Long Thiên Liễn Phù.
«Thiên Yêu Luyện Hình» sớm đã tiến giai.
Kiếm mang vòng quanh thân thể, khó chia lìa với hình ảnh Giao Long.
Tần Tang cúi đầu quan sát, sau đó cánh phượng bỗng nhiên kích động, thân hình đột nhiên biến mất.
Lát sau, cùng với tiếng lôi minh, trong hư không đột nhiên xuất hiện một tia chớp.
Ầm ầm...
Tiếng sấm vang rền.
Tần Tang nhất thời hứng khởi, bay không ngừng.
Qua một hồi lâu, mới tận hứng thu hết độn quang.
Lúc này, hắn đã cách Hải Vực trước đó rất xa.
Tần Tang chậm rãi thở ra một hơi, nhíu mày hồi ức cảm giác vừa nãy.
Nói riêng về tốc độ phi độn, đã vượt xa thời gian bị Mưu lão ma truy sát mười năm trước.
Trong tu sĩ Kết Đan Kỳ, hẳn là rất khó tìm được người có độn thuật so được với mình. Không ít người am hiểu một môn độn thuật, nhưng có thể nắm giữ ba môn độn thuật đỉnh cấp như mình chắc chắn là như phượng mao lân giác.
Gặp phải tu sĩ cùng cấp, có thể tùy ý trêu đùa bọn họ.
Nhưng so với tu sĩ Nguyên Anh, Tần Tang cũng rất khó lấy được kết luận, dù sao cũng có chênh lệch một đại cảnh giới.
Sau khi thử qua từng bảo vật và thần thông, Tần Tang trở lại động phủ, ổn định tu vi.
Không lâu sau đó, thì phải đi gió lốc hẹn gặp Nguyên Chúc.
Trước lúc này, Tần Tang quyết định đi Thiên Đạo Tông bái phỏng.
Những năm này, hắn không chỉ tiếp xúc đệ tử Kết Đan Kỳ của Thiên Đạo Tông, cả danh hào Nguyên Anh tổ sư của Thiên Đạo Tông, hắn cũng đều thăm dò được rất nhiều.
Những Nguyên Anh tổ sư này có giao thiệp ngoại vụ, có người lại rất thần bí, ẩn cư khổ tu.
Những người hắn có thể nghe ngóng được, không ai phù hợp với kiếm tu họ Ninh.
Mấy tháng sau, Tần Tang xuất quan, chạm vào cấm chế động phủ của Bạch.
Lần này, Bạch không đi cùng hắn.
Cửa động phủ mở ra, Tần Tang đi vào, phát hiện trên người Bạch vẫn đầy thi khí, nhưng biểu cảm sinh động hơn Phi Thiên Dạ Xoa nhiều.
Tần Tang ngẫu nhiên còn đi ra ngoài, Bạch thì một mực bế quan, làm đủ loại thử nghiệm.
Cuối cùng, sinh cơ bản nguyên trong cơ thể hắn dần dần gần như ổn định.
Tần Tang quan sát, nói: “Đạo hữu trạng thái không tệ, hẳn tạm thời không cần lo lắng thi khí xâm nhập nhỉ?”
Bạch gật đầu, lại không vui mừng lắm, “Dạng này còn chưa đủ, chỉ có thực lực Kết Đan Kỳ, tại tu tiên giới rất khó làm nên chuyện gì, đáng tiếc ta còn không dám tùy tiện xung kích Thi Vương.”
“Đạo hữu đã có đầu mối về việc đột phá Thi Vương thế nào rồi sao?”
Tần Tang nghe vậy, mang theo mấy phần hứng thú hỏi.
Bạch lắc đầu, “Nếu như không giải quyết vấn đề sinh cơ bản nguyên, thì thử đột phá cũng không dám đi làm, nói gì đến đầu mối? Bí thuật Thi Đạo khác, ta cũng rất khó tham khảo ra được thứ hữu dụng.”
...
Hai người mật đàm tại động phủ một thời gian dài, âm thầm rời khỏi phố chợ, bay về phía tông môn Thiên Đạo Tông.
Giữa một mảnh xanh biếc cùng đỏ thẫm, một con đường trắng nhỏ uốn lượn lên phía trên.
Con đường không đáng chú ý này, nối thẳng sơn môn Thiên Đạo Tông.
Lúc này, một bóng người đang đi trên con đường này.
Tần Tang một thân một mình tới đây.
Bước chân của hắn như chậm mà nhanh, nhẹ nhàng bước một cái là có thể vượt qua vài chục trượng, rất nhanh đã tới gần đỉnh núi, nhìn thấy một cái bia cổ có khắc hai chữ ‘Thiên Đạo’.
Thoạt nhìn, nơi này hình như chính là sơn môn của Thiên Đạo Tông.
Cảm thấy bủn xỉn.
Nhưng bia cổ Thiên Đạo dạt dào đạo ý, hiển hiện ra sự bất phàm.
Tần Tang quay đầu nhìn thoáng qua dưới núi, bước lên trước một bước.
Mắt thấy cảnh vật đột nhiên biến ảo, chẳng biết từ lúc nào trước mặt Tần Tang có thêm hai thanh niên một nam một nữ, tu vi chỉ là Trúc Cơ Kỳ.
“Vãn bối Trương Nghị, Hạ U, phụng mệnh đóng giữ sơn môn, xin hỏi pháp hiệu của tiền bối, tại sao đến đây?”
Hai người ôm quyền hành lễ với Tần Tang, thái độ kính cẩn.