Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1535 - Chương 1535: Lịch Luyện

Chương 1535: Lịch Luyện Chương 1535: Lịch Luyện

Tần Tang lại hỏi tung tích Nhiễm La.

Nghe Vương Thi nói mới biết lúc trước Yêu Hải đại loạn, Trâu lão nản lòng thoái chí, không hỏi tục sự, Nhiễm La và một ít thành viên trong Yêu Hải liền rời khỏi thương hội sau đó không lâu, tự mưu sinh lộ.

Giữa các nàng vẫn có liên hệ.

Sau khi tỷ muội Vương thị được Phí Du cảnh báo, lập tức truyền tin cho Nhiễm La, Nhiễm La cũng kịp thời trốn đi, hiện tại cực kỳ an toàn.

Sau khi tán gẫu, Tần Tang biết được tình cảnh của tỷ muội Vương thị không tốt lắm.

Các nàng tự biết Kết Anh là hy vọng xa vời, trước đó tích góp ở Yêu Hải, phần lớn đều dùng để phát triển tông môn. Việc này vừa xảy ra, lại không dám tùy tiện ra ngoài tìm kiếm cơ duyên.

Không chỉ không có tiền mua đan dược thanh trừ khí yêu sát, ngay cả pháp bảo bản mệnh cũng không có.

Vương Thi vẫn còn dùng hốt bản Thanh Ngọc mà năm đó Tần Tang cho nàng.

Các nàng thu thập được một ít linh tài luyện chế pháp bảo, nhưng lại không nỡ mời Luyện Khí Sư cao minh.

“Mang linh tài các ngươi sưu tập đến, lấy ra cho ta xem một chút. Gần đây không có chuyện gì, ta đi thử có thể giúp các ngươi luyện chế pháp bảo hay không.”

Tần Tang nói.

Vẻ mặt hai nữ tử tràn đầy kinh hỉ, “Đa tạ đạo trưởng.”

Các nàng chưa bao giờ thấy Tần Tang luyện chế pháp bảo, lại không nghi ngờ năng lực của Tần Tang chút nào.

Hỏi rõ yêu cầu của hai nữ tử, Tần Tang đi tới một tòa phường thị cách Lăng Xuân Đảo gần nhất, thuê một gian hỏa thất.

Mặc dù không phải là lần đầu tiên luyện chế pháp bảo, Tần Tang vẫn cực kỳ thận trọng như cũ, không chỉ muốn luyện thành, còn phải phù hợp hai nữ tử, làm thành pháp bảo bản mệnh.

Bởi vì chỉ là pháp bảo hạ phẩm, xương da yêu thú Yêu Đan Kỳ là có thể làm linh tài luyện chế, Tần Tang thuận tay thêm một phần, đề thăng uy lực pháp bảo mấy phần.

Sau đó không lâu.

Hai pháp bảo xuất thế.

Trở lại đình trúc.

Bàn tay Tần Tang hư giơ, hai tia lưu quang bay nhanh ra, lơ lửng ở giữa không trung, không ngừng phun ra nuốt vào, hiện ra một cây trâm phượng và một thanh phi kiếm thanh tú.

Uy lực không chỉ không yếu, bề ngoài cũng rất xinh đẹp, làm cho người ta yêu thích.

Nhìn thấy pháp bảo, hai nữ tử lập tức không dời mắt nổi.

“Đây là trâm phượng của ta!” Vương Tương bắt lấy trâm phượng, yêu thích không buông, cười ngây ngô một hồi xong, cắm lên búi tóc, nhẹ nhàng nhảy múa trước gương kia, thưởng thức chính mình.

Vương Thi nhẹ nhàng vuốt ve phi kiếm, cảm nhận được phi kiếm đang cộng minh với mình, không khỏi say mê.

Nhận thấy ánh mắt của Tần Tang, gương mặt Vương Thi đỏ lên, vén áo thi lễ với Tần Tang, “Đa tạ đạo trưởng. Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, tỷ muội chúng ta nhất định sẽ khắc trong tâm khảm.”

Tần Tang thở dài: “Bằng hữu của Tần mỗ ở Thương Lãng Hải không nhiều, hai kiện pháp bảo này xem như là một phen tâm ý của Tần mỗ. Lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào mới có thể gặp lại, hai vị đạo hữu bảo trọng.”

“Đạo trưởng muốn đi sao?”

Vương Thi nghe ra ngữ khí Tần Tang khác lạ, ánh mắt cả kinh.

Vương Tương dừng vũ đạo lại, chân mày nhíu chặt.

Tần Tang đưa cho hai nữ tử hai cái mặt nạ, là thứ hắn đặc biệt luyện chế, có thể ẩn dấu chân dung và khí tức, tiếp đó đứng dậy thi lễ, liền không chút do dự bước nhanh ra ngoài.

Hai nữ tử vội vàng đuổi theo.

Vách đá lối ra.

Tần Tang quay đầu tạm biệt với hai nữ tử, gọi Giao Hồn và phi xa ra, phá không mà đi.

Hồi lâu.

Vương Tương nói khẽ, “Tỷ tỷ, về đi.”

“Ừm.”



Trên phi hành phía trên mặt biển mênh mông vô bờ.

Tần Tang ngửa đầu nhìn trời xanh trầm tĩnh.

Ly biệt như vậy không phải lần đầu tiên, sau này còn không biết sẽ trải qua bao nhiêu.

Cách lúc rời khỏi Tiểu Hàn Vực đã hơn trăm năm.

Những cố nhân kia, không biết bao nhiêu còn sống, lại bao nhiêu sớm đã hóa thành bạch cốt.

Người tiên cách biệt.

Nhưng mà hồi tưởng lại, một vài đạo hữu mình thực tình kết giao tại Thương Lãng Hải, có khả năng còn không nhiều bằng kẻ địch.

Tần Tang tự giễu cười cười, thu hồi tâm tư, nhìn con đường phía trước.

Một đường hầu như không ngừng mà trở lại Thiên Hưng Đảo.

Sau khi vào thành, Tần Tang nhớ tới sự tích Tứ Thánh trước đó thăm dò được, dừng chân chiêm ngưỡng Tứ Thánh Sơn một hồi, tiếp đó liền đi đến đại điện truyền tống.

Truyền tống tới Đại Hoang Đảo, hắn quen cửa quen nẻo đi mua hải đồ mới nhất.

Yêu thú bình thường không tạo thành uy hiếp với hắn, hắn muốn thể ngộ Sát Phù, thì nhất định phải xâm nhập Yêu Hải để tìm kiếm địch thủ càng mạnh hơn nữa.

Thế cục Yêu Hải khó lường.

Tần Tang nghiên cứu thật lâu mới xác định mục tiêu.

Trước đó hắn vốn định nghe ngóng phân bổ thế lực Yêu tộc bên trong Yêu Hải từ Nguyên Chúc.

Phạm vi tu tiên giả thăm dò đến có hạn, cực hạn chỉ ở giữa Thiên Vu Đảo và Đại Hoang Đảo, với một mảnh xung quanhHải Vực. Nguyên Chúc xuất thân là Giao Long tộc, chắc chắn vô cùng hiểu rõ Yêu tộc.

Nhưng Tần Tang nghĩ lại, vấn đề này quá nhạy cảm.

Mình và Nguyên Chúc là nhân yêu khác đường, dưới cơ duyên xảo hợp mới ở chung một chỗ, rồi có một chút giao tình.

Kẻ phản bội Nguyên Chúc chỉ có Giao Long Vương và Yêu Vương các loại, cũng không phải là toàn bộ Yêu tộc. Mình lại muốn giết yêu lịch luyện, Nguyên Chúc cũng không có năng lực ngăn cản mình, nhưng cũng không thể trợ giúp, ngồi nhìn đồng tộc bị tàn sát.

Tần Tang dứt khoát không nhắc tới một lời về cái này, miễn cho sinh ra ngăn cách.

Hắn không lên thuyền rời khỏi Đại Hoang Đảo, gọi Giao Hồn ra chạy như bay, một mình bay vào chỗ sâu trong Yêu Hải.

Ở trên đường, Tần Tang suy nghĩ bí thuật Nguyên Chúc cho hắn.

Bên trong Yêu Hải nguy hiểm nhất là thú triều và Đại Yêu hóa hình, sau khi tu thành bí thuật, phối hợp với « Thiên Yêu Luyện Hình », tin tưởng chỉ cần mình không quá hung hăng, hẳn là có thể tới lui tự nhiên ở Yêu Hải.
Bình Luận (0)
Comment