Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1534 - Chương 1534: Nhất Biệt Kinh Niên

Chương 1534: Nhất Biệt Kinh Niên Chương 1534: Nhất Biệt Kinh Niên

Một người nữ tử mặc cẩm y, tướng mạo có chút xinh đẹp đang nhắm mắt nhập định.

Đột nhiên, cái gương bên cạnh nàng toả ra hào quang rực rỡ, nữ tử bừng tỉnh, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, vung tay áo phất qua mặt gương, nhìn cảnh tượng xuất hiện trong gương, bỗng nhiên che miệng, phát ra một tiếng thở nhẹ.

“Tỷ tỷ! Tỷ tỷ! Mau nhìn ai đến kìa!”

Nàng chính là Vương Tương.

Một lát sau, hai nữ tử như xinh xắn tịnh đế liên trên mặt vui vẻ, vội vàng bay ra khỏi đình trúc.

Bên ngoài đình trúc, có mấy thiếu nữ đang chơi đùa, nhìn thấy hai vị sư thúc với vẻ thất thố, thì không khỏi cưc kỳ kinh ngạc.

Ầm ầm...

Vách đá tách ra hai bên, bên trong truyền ra hai tiếng gọi to duyên dáng.

“Đạo trưởng!”

Hai nữ đến cùng lúc, nét mặt tươi cười như hoa.

Tỷ tỷ Vương Thi nội liễm, muội muội Vương Tương tươi cười suồng sã.

Trong ánh mắt kinh ngạc của hai nữ tử, Tần Tang lấy đấu bồng trên đầu xuống, lại cười nói: “Bần đạo họ Tần, tên một chữ Tang. Thân phận Thanh Phong đạo trưởng là để trêu chọc cường địch, sau này không thể lộ ra ánh sáng, còn liên lụy tới tỷ muội các ngươi. Lần này đến đây, là đến nhận lỗi với hai vị đạo hữu, trông thấy hai vị đạo hữu vô sự, ta an tâm.”

“Đúng vậy! Đúng vậy!” Vương Tương vỗ vỗ ngực, vẻ mặt nghĩ mà sợ, lòng vẫn còn sợ hãi nói, “Chúng ta cũng là sau này mới biết được, kẻ truy sát đạo trưởng lại là hung nhân Mưu lão ma kia! Ngay cả Quỳnh Vũ thương hội cũng bị hủy trong tay lão ma, may mắn sau khi trở về tỷ muội chúng ta rất ít tiếp xúc với ngoại nhân, nếu không thì hậu quả khó mà lường được. Làm sao đạo trưởng ngươi lại trêu vào đại ma đầu này?”

Vương Thi có chút trầm mặc, ánh mắt mang theo một tia ai oán, nói ra khiến người bất ngờ, “Nói như vậy, nếu như không xảy ra chuyện này, đạo trưởng cũng sẽ không tới nhìn tỷ muội chúng ta sao?”

Vương Tương mắt hạnh đảo loạn, dò xét qua lại trên người tỷ tỷ và Tần Tang.

Tần Tang sờ mũi, nhất thời nghẹn lời.

Thần sắc Vương Thi lại như thường, mời Tần Tang đi vào làm khách.

Nhìn bóng lưng của Tần Tang, sâu trong đáy mắt nàng hiển hiện một vẻ thất vọng, cuối cùng nhẹ thở dài trong lòng, tựa như giải quyết xong một cái khúc mắc, cuối cùng cũng thoải mái.

Tần Tang đi theo hai nữ tử xuyên qua con đường bằng đá.

Phía trước đột nhiên sáng ngời, chợt một cảnh tượng như cõi bồng lai đập vào mắt.

Phồn hoa như gấm, suối chảy thác tuôn.

Thiếu nữ tại nhảy múa trong hoa, ong bướm tung bay.

Tần Tang hít sâu một hơi, chợt cảm thấy tâm tình thư thái hơn mấy phần.

Hắn đã từng nghĩ tới, nếu không đuổi theo trường sinh hư vô mờ mịt, tìm một động phủ như tiên cảnh mà vượt qua quãng đời còn lại, cũng coi như là không uổng cuộc đời này.

“Sư môn sớm đã có dấu hiệu đi xuống, sư phụ là Chưởng môn, cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ. Sau khi sư phụ tọa hóa, chúng ta bố trí thêm một linh trận phòng ngự, tiếp đó đi ta bên ngoài thu một ít đệ tử về. Tông môn mộc mạc, khiến đạo trưởng chê cười.”

Vương Thi nhẹ nhàng đè lại một cọng tóc đen trên trán, lại cười nói.

Tần Tang vô thức nhìn Vương Thi, cảm giác nàng không giống như vừa rồi, giống như xảy ra một loại lột xác nào đó, rồi lại không thể nói rõ lý do.

Trong ánh mắt của chúng thiếu nữ hiếu kỳ, Tần Tang đi theo hai nữ tử đi vào lầu trúc.

“Những đệ tử này thiên tư không tệ, hai vị đạo hữu có lòng.”

Tần Tang phát hiện bên trong tông môn tỷ muội Vương thị chỉ có nữ đệ tử, trong lòng hơi cười cười.

Vương Tương chạy tới chạy lui, vốn là dâng linh trà lên, rồi tìm một đống linh quả đến, bày tỏ cực kỳ mỹ vị, luôn miệng thúc giục Tần Tang mau nếm thử.

Tần Tang cũng không giữ lễ tiết, nói chuyện với hai vị nữ tử, nói đến một ít chuyện xưa.

“Đúng rồi, lúc trước Phí Du cảnh báo ta, tiếp đó liền tách ra, không biết hắn có tới hay không?”

Tần Tang hỏi.

Vương Thi cười một tiếng nói: “Không uổng công hai vị tiền bối đi theo đạo trưởng, Phí Du cũng xem như có tâm. Phí Du chưa trở về, nhưng đã nghĩ biện pháp truyền tin qua, chúng ta mới biết được thực lực đạo trưởng đã vượt xa tưởng tượng của chúng ta.”

Đôi mắt đẹp của Vương Thi lưu chuyển, hơi thắc mắc một chút nói: “Nghe Phí Du nói, bên cạnh đạo trưởng có nhiều vị cao thủ Kết Đan hậu kỳ đi theo, không biết mấy vị đạo hữu khác ở đâu?”

“Phí Du có chút phóng đại. Hai vị cũng đã gặp Song Đầu Hống, thực lực nó tăng nhiều, quả thật chiến lực có thể so với tu tiên giả Kết Đan hậu kỳ. Một người trong đó, là hóa thân bên ngoài của ta mà thôi. Mặt khác, đạo hữu kia không phải là đi theo ta, chỉ là đúng lúc gặp được nên xuất thủ tương trợ. Nhưng mà...”

Tần Tang đau thương cười một tiếng, “Sau khi Phí Du đi, ta bị Mưu lão ma tìm tới cửa, vốn là tự bạo hóa thân, sau lại bị ép phóng thích Song Đầu Hống, mới may mắn thoát được một mạng...”

Tần Tang nói đơn giản về tình cảnh lúc đó, hai nữ tử nghe mà liên tục kinh hãi, trên mặt tràn đầy khẩn trương.

Bị Mưu lão ma truy sát, tổn thất nặng nề.

Tần Tang không có ai để bày tỏ, bây giờ cũng xem như xóa bỏ mấy phần phiền muộn.

“Đúng rồi!”

Ánh mắt Tần Tang ngưng tụ, trầm giọng nói, “Có khả năng Mưu lão ma còn sống, chắc chắn hắn còn muốn tìm ta khắp nơi, các ngươi và Phí Du sau này thật cẩn thận, không nên bại lộ thân phận của mình.”

Vương Thi nghe vậy giật mình, “Cao thủ chính ma tề tụ, bao vây Thiên Phong Đảo bốn phía, Mưu lão ma có thể chạy thoát?”

Vương Tương vừa sợ vừa giận, “Lão ma này thật đáng chết! May mắn ta và tỷ tỷ đủ cẩn thận, mỗi lần ra ngoài đều che giấu tung tích.”

“Tu vi Mưu lão ma gần với đại tu sĩ, mà thủ đoạn lại quỷ dị, thực lực trong tổ sư Nguyên Anh cũng là tồn tại đỉnh cao, chưa chắc không có khả năng trở về từ cõi chết.”
Bình Luận (0)
Comment