Chương 1591: Yêu Vương đến
Chương 1591: Yêu Vương đến
"Nội điện và ngoại điện nối liếp nhau trong tiên cấm? Nơi này khả năng không chỉ là tiên cấm nội điện đơn giản như vậy, mà liên thông đến toàn bộ tiên trận Thất Sát điện."
Tần Tang suy đoán.
Mặc dù thấy được hình bóng Thiên tháp, nhưng hắn chỉ đứng tại chỗ không dám loạn động.
Chung quanh không chỉ tràn ngập hào quang nguy hiểm, thiên địa nguyên khí cũng hỗn loạn dị thường, Tần Tang hoài nghi, một khi đi ra phạm vi hành lang, trong nháy mắt sẽ hôi phi yên diệt.
"Cổ truyền tống trận không có gì bất ngờ xảy ra sẽ ở ngay chỗ này, nhưng không biết tại vị trí nào. Nếu như có thể xác định vị trí cổ truyền tống trận, tìm tới con đường đi qua, sẽ không cần phải cầu kiến Thanh Trúc tiền bối nữa."
Ban đầu ở tầng thứ tám Thiên tháp, hóa thân ma hồn rõ ràng chiếm thượng phong, Thanh Trúc tiền bối không dám tiết lộ một tơ một hào cơ mật, muốn truyền ra tin tức cũng không được.
Ninh Vô Hối vẻn vẹn luyện thành một ngoại đạo Nguyên Anh, khả năng giúp đỡ Thanh Trúc tiền bối áp chế ma hồn?
Tần Tang rất hoài nghi.
Nếu có khả năng giúp đỡ Thanh Trúc tiền bối khôi phục, Tần Tang đương nhiên mừng rỡ hỗ trợ, hiện tại hắn tu luyện là sát phù mà Thanh Trúc tiền bối lĩnh ngộ, tương đương với tiếp nhận y bát của lão.
Kết thiện duyên với Thanh Trúc tiền bối, đối với hắn trăm lợi mà không có một hại, có thể kết bạn trở về Tiểu Hàn vực thì tốt hơn.
Vạn nhất Thanh Trúc tiền bối thất thủ, áp chế không nổi hóa thân ma hồn, mình ngược lại sẽ gặp nạn.
Phải xem Thanh Trúc tiền bối bố trí hậu thủ thế nào.
Tần Tang nhìn chung quanh, không thấy được hành lang bạch ngọc nhân tạo khác, chỉ có một con đường dưới chân.
Lúc này, Ninh Vô Hối nói một tiếng, đi vào chỗ sâu hành lang bạch ngọc. Tần Tang thu hồi tạp niệm, vội vàng đuổi theo.
...
Chỗ sâu u cốc.
Một đoàn người đang trèo đèo lội suối trong u cốc.
Chư Yêu Vương dùng các thủ đoạn chống cự liệt độc.
Vừa xuyên qua sơn đạo tiến vào u cốc, trước mặt là sa mạc mênh mông, cả bọn truy tìm theo cảm ứng của Giao Long Vương, một đường tìm tới, địa thế bắt đầu biến hóa, đi vào thâm sơn.
Trên quy giáo bối giáp tráng hán nổi lên hư ảnh Huyền Quy, bên trong như là một tiểu thế giới, hư ảnh Huyền Quy bơi ra, duỗi ra cổ thật dài nhìn lên thương khung, miệng mở ra thổ nạp.
Mỗi một lần thổ nạp, sẽ phun ra một cỗ khí tức kì lạ.
Khí tức Quy giáp xông ra, hóa thành dòng nước, cuối cùng hình thành một lồng nước, ngăn cản liệt độc ở ngoài. Bất quá lồng sáng cũng bị độc tố xâm nhiễm, từng tia từng tia hắc khí dung nhập vào.
Có hai vị yêu vương trọng thương mới khỏi, nương tựa bên lưng tráng hán, mượn nhờ lồng nước bảo hộ, nhanh chóng khôi phục.
Giao Long Vương thì dễ dàng hơn nhiều, trên người gã lấp lánh kim quang, phảng phất đúc thành Kim Thân, rìa kim quang truyền đến quái thanh xì xì, liệt độc bị kim quang thiêu đốt, không thể cận thân.
Cửu Phượng vương đi theo Giao Long Vương, cũng có từng mảnh kim quang rơi xuống trên người nàng.
"Hướng chúng ta đi hẳn là đi ra u cốc? Thật là lạ, làm sao càng đi ra ngoài, liệt độc lại càng mãnh liệt?"
Bối giáp tráng hán bấm một cái ấn quyết, tốc độ Huyền Quy thổ nạp tăng nhanh hơn một phần, lồng sáng biến dày hơn.
Gã có chút không kiên nhẫn, cũng phàn nàn.
"Liên quan tới tư liệu u cốc, có thể tra được có hạn. Ta thấy Hắc huynh ngăn cản còn rất nhẹ nhàng, không cần phải lo lắng, uy lực liệt độc mạnh hơn cũng có hạn độ, ta có thể cảm giác được, chúng ta cách thi cốt Chân Long càng ngày càng gần."
Giao Long Vương nắm chặt long cốt trên tay, ngữ khí mang theo vẻ hưng phấn.
Chỗ sâu u cốc nguy hiểm lớn nhất đến từ liệt độc vô sắc vô vị, nhưng so với các dãy núi khác chỉ là tiểu vu gặp đại vu. Bọn họ đều là đại yêu hoá hình, tiến vào u cốc cho dù gặp phiền toái hung thú tìm đến, cũng có thể cấp tốc giải quyết, nhân thủ không bị hao tổn nữa.
Chư Yêu Vương thương nghị một chút, quyết định tăng thêm tốc độ.
Giao Long Vương và Cửu Phượng vương đi trước mở đường, bối giáp tráng hán bọc hậu, ở trong núi lướt gấp. Vượt qua không biết bao nhiêu sơn lĩnh, bỗng nhiên một hình bóng cự phong thông thiên xâm nhập tầm mắt.
Giao Long Vương không khỏi dừng lại, nhìn chăm chú cự phong, ánh mắt biến ảo chập chờn.
"Ngọn núi này!"
Bối giáp tráng hán khẽ giật mình.
Tiến vào Thất Sát điện, bao gồm nội điện và ngoại điện, kỳ phong có thể cao tới tiên cấm, hào quang đỉnh núi vờn quanh mỹ lệ cũng không phải là ít, nhưng thần phong khí thế hùng vĩ như ngọn núi này đúng là lần đầu gặp.
Bối giáp tráng hán đột nhiên nghĩ tới một chuyện, kinh nghi đáp, ngọn núi này chẳng lẽ là Ỷ Thiên Phong trong truyền thuyết? Nếu như ta nhớ không lầm, gần Ỷ Thiên Phong có một nơi quỷ dị tên là Trấn Linh Vực, tục truyền vô cùng nguy hiểm, tu tiên giả nhân tộc giữ kín nơi này như bưng... Long thi không phải là ở nơi đó chứ?"
Giao Long Vương cười khổ nói: "Hắc huynh đoán đúng, bí thuật chỉ, không có gì bất ngờ xảy ra thì ngay tại phụ cận Ỷ Thiên Phong."
Chư Yêu Vương hai mặt nhìn nhau.
Tu tiên giả chiếm cứ Thất Sát điện nhiều năm như vậy, anh kiệt xuất hiện lớp lớp, không thiếu đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhiều cao thủ tiền bối như vậy lại phi thường kiêng kị Ỷ Thiên Phong và Trấn Linh Vực, khẳng định là có nguyên nhân.
Bọn họ biết về Ỷ Thiên Phong kém xa tu tiên giả, tùy tiện xông vào, hậu quả khó liệu.
"Thiên tân vạn khổ đi đến nơi này, há lại từ bỏ? Cấm chế khiến tu tiên giả thúc thủ vô sách, chúng ta chưa hẳn không có cách nào, tu tiên giả chỉ có thể từ cửa chính tiến vào, nhưng chúng ta có thể mượn nhờ Cửu Phượng vương và Thiên Phượng chân vũ, chính là chứng cứ rõ ràng. Nếu đó là nơi long táng, không chừng Ỷ Thiên Phong chính là động phủ tiền bối yêu tộc chúng ta..."
Giao Long Vương trầm giọng nói, còn chưa dứt thân ảnh đã chớp liên tục, lao đến hướng Ỷ Thiên Phong.
Chư Yêu Vương yên lặng đuổi theo.
Bây giờ từ bỏ, bọn họ cũng sẽ không cam lòng.
Ỷ Thiên Phong càng ngày càng gần.
Chư Yêu Vương thu liễm khí tức, cẩn thận hành động, để tránh bị tu tiên giả phát hiện.
"Không hổ là Ỷ Thiên Phong, đệ nhất phong Vu Thần sơn tại Thương Lãng hải lại kém xa núi này!"
Có Yêu Vương cảm khái, gã đã chui vào Vu Thần đại lục, thăm dò Vu Thần sơn.
Ỷ Thiên Phong như trụ lớn kình thiên.
Sương mù ảnh hưởng ánh mắt, bọn họ không nhìn thấy toàn cảnh, lại chẳng biết tại sao, ngửa đầu xem núi lúc này, có thể cảm thấy một loại khí thế mà sơn phong khác không có, cả bọn không khỏi than thở bản thân nhỏ bé.
Cổ điện tiên đình, kỳ phong diệu bích, giấu ở giữa trùng điệp núi rừng.
Bất quá, trong u cốc hoàn toàn tĩnh mịch, cỏ cây đã biến thành hoá thạch, chắc hẳn Ỷ Thiên Phong cũng không ngoại lệ.
Lại đi một hồi, Giao Long Vương vừa vượt qua một ngọn núi, tựa hồ phát hiện cái gì, đột nhiên khoát tay, ra hiệu dừng lại.
"Phía trước có cổ quái."
Giao Long Vương trầm giọng nói.
Chư Yêu Vương đi tới gần, ẩn ẩn cảm ứng được, trong hư không phía trước tràn ngập một loại ba động kì lạ, trước đây chưa từng gặp.
"Trấn Linh Vực."
Bối giáp tráng hán chắc chắn nói: "Không sai được, lấy Ỷ Thiên Phong làm trung tâm, tiến thêm một bước về phía trước sẽ tiến vào Trấn Linh Vực, không ngờ phạm vi lại lớn như thế."
Lúc này, giữa cả bọn và Ỷ Thiên Phong còn cách mấy dãy núi cùng một mảnh thạch lâm.
Đi tới gần mới biết Ỷ Thiên Phong cũng không phải là sơn phong nguy nga sừng sững hiểm trở, thế núi nó hùng vĩ rộng lớn, như cự tường ngăn trở đường đi và ánh mắt mọi người.
Ngoài dự liệu chính là, Trấn Linh Vực và Ỷ Thiên Phong đều phi thường yên lặng, ngoại trừ cấm chế ba động không hiểu, không nhìn thấy nguy hiểm gì khác.
"Trấn Linh Vực... Bản vương ngược lại muốn xem, cái gì khiến tu tiên giả kiêng kỵ như vậy."
Giao Long Vương quan sát một lát, không phát hiện gì, cười lạnh một tiếng, kim quang hóa thành một thân kim giáp, tay cầm Long thương, đang muốn đi vào, lại bị Cửu Phượng vương ngăn lại.