Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 167 - Chương 167: Phúc Này Họa Này

Chương 167: Phúc Này Họa Này Chương 167: Phúc Này Họa Này

Thiếu Hoa Sơn cảnh đẹp vẫn như cũ.

Tần Tang điều khiển Phi Thiên Toa xuyên qua Kiếm Môn Quan, bay về hướng Đạo Môn Phong , phía đối diện có một người bay tới, chính là Trang Nghiêm Trang sư huynh. Trang Nghiêm vốn là chuẩn bị bế quan xung kích Trúc Cơ, chẳng biết tại sao lại từ bỏ.

-Gặp qua Trang sư huynh.

Tần Tang dừng độn quang lại, ở cách xa thi lễ một cái.

Trang Nghiêm Ngự Kiếm dừng ở bên cạnh Tần Tang , nhìn thấy biểu cảm của Tần Tang, nghi ngờ nói:

-Sắc mặt Tần sư đệ không tốt lắm, gặp phải chuyện phiền lòng gì?

Tần Tang lắc đầu, thay đổi thành khuôn mặt tươi cười hỏi:

-Không có, ta vừa rồi phát hiện mây bên trên Tịnh Nguyệt Phong lại đã tan thành mây khói, cho nên cảm thấy hơi nghi ngờ một chút, không biết gần đây trong môn xảy ra chuyện gì?

Tịnh Nguyệt Phong không chỉ vô cùng xinh đẹp, trên không còn có mây ngũ sắc bồng bềnh, ngưng tụ không tan, cực kỳ dễ thấy, Trang Nghiêm nói là tông môn vì muốn đề phòng người khác quấy rầy Thần Yên tiên tử bế quan, mà thiết lập ra trận pháp.

Tần Tang lần trước trở về còn nhìn thấy, lần này vừa mới tiến vào Kiếm Môn Quan thì phát hiện mây ngũ sắc ở trên Tịnh Nguyệt Phong đều tiêu tán.

Trang Nghiêm kêu lên một tiếng, liếc mắt nhìn Tịnh Nguyệt Phong ở phía xa:

-Tần sư đệ vẫn luôn ở trong Địa Trầm Động, chắc còn không biết, Thần Yên tiên tử vài ngày trước đã xuất quan.

-Thần Yên tiên tử xuất quan rồi?

Tần Tang vội vàng truy hỏi:

-Có phải đã đột phá Nguyên Anh kỳ không?

Nếu như Thần Yên tiên tử đột phá Nguyên Anh kỳ, Thiếu Hoa Sơn liền có hai vị Nguyên Anh lão tổ trấn thủ, nhảy một cái liền trở thành thế lực đứng đầu Tiểu Hàn Vực , bọn họ những này đệ tử trong môn phái cũng sẽ như nước lên thì thuyền lên, có không biết bao nhiêu chỗ tốt.

Vẻ mặt Trang Nghiêm có chút ảm đạm, lắc đầu không nói.

Tần Tang nhẹ nhàng thở dài, con đường tu tiên mỗi khi tiến thêm một bước thì còn khó hơn so với lên trời, nghe nói Thần Yên tiên tử là thiên chi kiêu tử của Thiên Linh Căn, bế quan nhiều năm như vậy mà vẫn thất bại, Tần Tang không khỏi nghĩ đến chính mình, tâm tình càng thêm sa sút.

-Trang sư huynh, không biết Ôn sư thúc có ở trong Đạo Môn Phong hay không?

-Sư đệ tìm Ôn sư thúc là vì chuyện gì?

Giọng điệu của Trang Nghiêm dừng một chút, quan sát Tần Tang một cái, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, luôn miệng chúc mừng nói:

-Chúc mừng Tần sư đệ đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, là đến lấy Trúc Cơ Đan phải không, Ôn sư thúc đúng lúc đang ở Đạo Môn Phong.

Đưa tiễn Trang Nghiêm, nụ cười trên mặt Tần Tang rất nhanh liền thu lại, đồng thời mơ hồ chứa mấy phần vẻ u sầu.

Sau khi xóa đi dấu vết của Tôn Đức, Tần Tang không có nóng lòng trở về Thiếu Hoa Sơn lấy Trúc Cơ Đan, mà là quyết định trước tiên thành thành thật thật ở lại trong động phủ một đoạn thời gian, quan sát Thiếu Hoa Sơn xử lý việc Tôn Đức mất tích như thế nào .

Sau cùng, Thiếu Hoa Sơn không có hoài nghi đến người hắn, sau khi sự việc xảy ra chỉ có một sư huynh đi tới Địa Trầm Động,gọi hắn lên đi hỏi vài câu liền vội vàng rời đi.

Nhẹ nhõm bỏ hiềm nghi của chính mình xuống, hơn nữa sắp có trong tay ba viên Trúc Cơ Đan, vốn là đáng để vui mừng , thậm chí là chuyện vui mừng khôn xiết.

Nhưng ngay sau đó liền nhận một tin dữ, trực tiếp làm cho Tần Tang rơi vào đáy cốc, tình cảnh bi thảm đến tận bây giờ.

Trước lúc này, hắn vẫn luôn củng cố cảnh giới, cho nên không có phát hiện dị trạng của Diêm La Phiên, bắt đầu tu luyện một lần nữa mới phát hiện ra, mặc dù Diêm Vương không có biến thành Thập Phương Diêm La Phiên chủ hồn, còn có thể cung cấp Hồn Đan, nhưng Hồn Đan không có hiệu quả gì với Tần Tang !

Hắn nghĩ hết biện pháp, thậm chí đổi lại Diêm La Phiên, thì vẫn như cũ như thế.

Biến cố này, đối với Tần Tang mà nói thì như sấm sét giữa trời quang.

Thiên phú của hắn kém như vậy, tốc độ tu luyện có thể cùng rất nhiều cái chân linh thậm chí song linh căn của tu tiên giả là như nhau , toàn bộ đều nhờ Diêm La Phiên và Hồn Đan, không có Hồn Đan ủng hộ, tốc độ tu luyện của Tần Tang quả thực khiến cho người khác tuyệt vọng.

Coi như trên người mang ba viên Trúc Cơ Đan, không thể ở trước năm mươi tuổi đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười ba, tăng tu vi lên tới Luyện Khí kỳ đỉnh phong nhất, hi vọng Trúc Cơ cũng là vô cùng xa vời.

Tần Tang chăm chú suy nghĩ, trừ phi có thể thu thập đủ nhiều cố bản bồi nguyên đan dược, hoặc là lại tìm một loại giống như Diêm La Phiên loại này đối với Nguyên Thần có tai hoạ ngầm rất lớn, nhưng có thể tăng tu vi pháp khí hoặc là công pháp một cách nhanh chóng, nhưng những thứ này rõ ràng đều không phải dễ mà tìm được như vậy.

Mọi chuyện trong lòng phức tạp, bất tri bất giác đã dừng ở trước Đạo Môn Phong Mộc Điện, Tần Tang chỉnh đốn lại tâm tình, thay đổi biểu lộ tôn kính , gõ vang cửa lớn Mộc Điện .

Ôn sư thúc đúng lúc ở bên trong Mộc Điện xử lý việc vặt, nghe được tin Tần Tang tới lấy Trúc Cơ Đan, vẻ mặt hơi kinh ngạc, cười nói:

-Thời gian nhập môn ngắn như thế mà đã đột phá tầng thứ mười, xem ra viên linh quả mà ngươi dùng kia thật không bình thường, đi theo ta đi.

Tần Tang đi phía sau Ôn sư thúc, hai người ra khỏi Đạo Môn Phong, bay đến chỗ sâu bên trong Thiếu Hoa Sơn, đến Bảo Tháp Phong.

-Ngươi chờ ở đây.

Ôn sư thúc đưa Tần Tang đi tới đến trước cửa điện tầng thứ hai Bảo Tháp Phong, lấy đi lệnh bài của hắn, phân phó hắn chờ ở ngoài cửa, rồi một mình đi vào.

Không bao lâu, Tần Tang nghe được tiếng Ôn sư thúc gọi hắn tiến vào, sửa sang lại y trang một chút, cúi đầu, cung cung kính kính đi vào, phát hiện trong đại điện chỉ có Ôn sư thúc cùng một lão già tuổi không nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment