Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 168 - Chương 168: Chưởng Môn

Chương 168: Chưởng Môn Chương 168: Chưởng Môn

-Vị này là Diệp sư thúc.

Ôn sư thúc chỉ vào vị lão giả kia rồi nói ra.

Tần Tang không dám thất lễ, khom mình hành lễ:

-Đệ tử Tần Tang gặp qua Diệp sư thúc.

Vị Diệp sư thúc kia mặc đạo bào màu xanh trắng, một đôi mắt không lớn hơi hơi híp, mang theo mỉm cười dò xét Tần Tang, nếu không phải trong mắt chốc chốc lóe qua từng đạo tinh quang, Tần Tang còn tưởng rằng phía đối diện là một vị lão nhân hiền hòa bình thường.

-Vị này chính là Tần sư điệt à, quả nhiên là tuấn tú lịch sự!

Thái độ của Diệp sư thúc thân mật lạ thường, cười tủm tỉm nói:

Quả thực đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, phù hợp yêu cầu của sư môn, hai vị chờ chút, ta đi lấy một viên Trúc Cơ Đan tới đây.

Nghe được tiếng bước chân đi vào đại điện, Tần Tang âm thầm nhẹ nhàng thở ra, may mắn không có khó khăn trắc trở gì cả.

Không ngờ, tâm của hắn còn chưa thả xuống phía dưới, Ôn sư thúc bỗng nhiên phất tay bày xuống một cái cách âm cấm chế, ho nhẹ một tiếng, trên mặt để lộ ra mấy phần xấu hổ, nói:

-Tần sư điệt, Diệp sư huynh bảo ta giúp hắn hỏi ngươi một chút, có nguyện ý bán ra viên Trúc Cơ Đan này hay không?

Nghe thấy lời ấy, Tần Tang lập tức khẽ giật mình, tiếp đến sắc mặt hơi đổi, Trúc Cơ Đan có liên quan đến con đường tu đạo, trừ phi người đã hoàn toàn từ bỏ Trúc Cơ, nếu không ai sẽ đem Trúc Cơ Đan của chính mình bán đi?

-Tần sư điệt không cần khẩn trương.

Ôn sư thúc nhẹ giọng trấn an, hắn cũng là bất đắc dĩ, vừa nãy Diệp sư huynh biết Tần Tang là Ngũ Hành linh căn, lập tức liền động lên suy nghĩ, cầu hắn giúp đỡ nói với Tần tang.

Nếu không phải Diệp sư huynh đã từng giúp hắn một vấn đề nhỏ, hắn tuyệt đối không làm loại sự việc này.

-Nếu như ngươi không nguyện ý bán thì cũng không sao cả, Diệp sư huynh chỉ là thuận miệng hỏi một câu, cũng không phải là cưỡng chế áp đặt ngươi. Ngươi nếu là nguyện ý bán Trúc Cơ Đan thì những thứ như linh thạch, linh phù, pháp khí, đan dược đều có thể dùng để thương lượng, Diệp sư huynh có nội tình, sẽ không để cho ngươi chịu thiệt thòi.

Tần Tang cúi đầu rơi vào trầm tư, hiện tại thứ hắn muốn nhất là loại đan dược cố bản bồi nguyên, mặc dù loại đan dược này ít ỏi, dù sao cũng có thể mua được, Trúc Cơ Đan mới thật sự là có tiền mà không mua được, đệ tử tu tiên tông môn nhiều nhất được phân một viên, tán tu thì lại nghĩ cũng không dám nghĩ.

Đã qua thôn này liền không có tiệm kia, hắn không cần suy xét liền quyết định nhất định không đổi.

Có điều, đối phương là một vị Trúc Cơ kỳ tu sĩ, cho dù cự tuyệt cũng không thể nói thẳng ra.

Tần Tang nghĩ nghĩ, vẻ mặt bối rối nói ra:

-Khởi bẩm Ôn sư thúc, đệ tử vẫn luôn tâm hướng Tiên Đạo, chưa hề dao động, không thử một chút dù sao vẫn không cam tâm. . .

Đạo Môn Phong Mộc Điện.

Sau khi Tần Tang thỉnh giáo Ôn sư thúc luyện hóa Trúc Cơ Đan như thế nào xong, đồng thời cũng không nóng lòng rời đi, mà là lấy ra hai viên trung phẩm linh thạch, hai tay đưa cho Ôn sư thúc.

Ôn sư thúc liếc Tần Tang một cái, sắc mặt bất vi sở động, thản nhiên nói:

-Tần sư điệt có ý gì?

-Chính cái gọi là pháp không khinh truyền, Tần Tang được Ôn sư thúc chỉ điểm, được lợi không nhỏ, trong lòng cảm kích, không biết phải làm thế nào để có thể báo đáp ân tình Ôn sư thúc , nghĩ đến bản thân, cũng chỉ có thể đem những tục vật này ra, vẫn xin Ôn sư thúc không nên ghét bỏ.

Vẻ mặt Tần Tang thành khẩn nói ra.

Thực ra trong lòng của hắn đau lòng không gì sánh được , hắn tổng cộng chỉ có tám viên trung phẩm linh thạch, còn có một viên tại thời điểm giết Tôn Đức đã tiêu hao một bộ phận linh lực.

Vừa rồi cự tuyệt thỉnh cầu mua Trúc Cơ Đan của Diệp sư thúc , mặc dù Diệp sư thúc ngoài miệng nói ra những lời đẹp đẽ, nhưng Tần Tang vẫn nhạy cảm cảm giác được ánh mắt của hắn bỗng nhiên trở nên lạnh nhạt.

Trúc Cơ Đan nằm ở trong tay, nếu như Diêm La Phiên không xảy ra vấn đề gì, Tần Tang chỉ cần an tâm tu luyện, cũng không cần để ý tới ai cả, chờ chính mình đột phá Trúc Cơ kỳ, địa vị của mọi người là ngang nhau, xem ai sợ ai?

Bây giờ thì lại không được, hắn nhất định phải vì chính mình mà tìm thêm một chút trợ lực.

Đương nhiên, hắn sở dĩ hiến linh thạch cho Ôn sư thúc , cũng không chỉ có nguyên nhân là Diệp sư thúc.

Kết giao với một vị Trúc Cơ kỳ tu sĩ, là ý tưởng Tần Tang từ sớm đã nghĩ ra , chỉ có điều bây giờ đã mất đi chỗ dựa Hồn Đan, so trước đó càng thêm cấp bách.

Thần bí hoa lan còn nằm bên trong Túi Giới Tử của hắn, đến bây giờ cũng không biết rốt cuộc là linh dược gì, có thể luyện chế được linh đan gì, và có hiệu quả gì.

Ban đầu Tần Tang chuẩn bị chờ sau khi đột phá Trúc Cơ kỳ sẽ chậm rãi điều tra, hiện tại xem ra e rằng không có nhiều thời gian như vậy. Nếu như vẫn không có cách nào đột phá Trúc Cơ kỳ, Tần Tang chuẩn bị dâng hoa lan ra để đổi lấy tiền đồ.

Không thể đột phá Trúc Cơ kỳ, thần bí hoa lan có lợi hại hơn nữa thì cũng có ích lợi gì?

Trừ phi là linh dược của bạch nhật phi thăng , cho dù cái gốc thần bí hoa lan này có thể giúp Kim Đan kỳ tu sĩ đột phá Nguyên Anh, cũng là lâu đài trên cát, đối với hắn cũng không có bất cứ giá trị gì cả.

Có một sự thật mà hắn không mong muốn phải thừa nhận , không còn sự ủng hộ của Hồn Đan, hắn có bao nhiêu khả năng có thể đột phá Kết Đan? Tương lai có thể đi bao xa? Thậm chí Tần Tang cũng không dám nghĩ sâu nữa, sợ sẽ tuyệt vọng.

Đương nhiên, bán cũng phải bán với một cái giá tốt mới được, nếu như một cánh hoa đã có thể đổi được đồ vật, dâng cả cây linh dược ra thì quá thiệt thòi rồi.
Bình Luận (0)
Comment