Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1796 - Chương 1796: Ngươi Tới Ta Đi

Chương 1796: Ngươi tới ta đi Chương 1796: Ngươi tới ta đi

Thiên Chính lão nhân và Thông U ma quân đồng thời biến mất.

Chỉ còn lại một tinh hà trong hư không, như thể một phần tinh hà tách khỏi bầu trời.

Trung tâm tinh hà hiển hiện một đoàn bóng tối, nhìn thập thần không hợp tinh hà sáng chói, bóng tối đen như mực, nhanh chóng lan tràn chung quanh, xâm nhiễm tinh hà chói lọi.

Thông U ma quân bây giờ là đệ nhất cao thủ Tiểu Hàn Vực, trong hai vực đồng minh chỉ đứng sau Chân Nhất lão đạo.

Thiên Chính lão nhân cũng thành danh đã lâu.

Gã và Diệp lão ma, cùng với một tu sĩ khác pháp hiệu Thương Hồng, tịnh xưng đương kim tam đại cự đầu trong Tội Uyên, trong đó ma danh Diệp lão ma đặc biệt thịnh nhất, được công nhận đệ nhất nhân Bắc Thần Cảnh. Chỉ bằng vào một bộ hóa thân Huyết Ma đã đủ so sánh bản thể, vững vàng ngồi trên bảo tọa đệ nhất nhân.

Thông U ma quân đang phản kích, trong thời gian ngắn khó mà xông ra Tinh Hà Đồ Lục.

Bất quá, Thiên Chính lão nhân cũng vô pháp phân tâm đối phó Tần Tang, chỉ có thể thả lực sĩ tinh quang ra, thà có còn hơn không.

Lực sĩ cao ba trượng, nhục thể như thủy tinh điêu khắc thành, khôi ngô dị thường, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mặt không biểu tình.

Tần Tang từng nghe qua Tinh Hằng Tông, tinh quang lực sĩ chính là bí thuật giữ nhà của Tinh Hằng Tông, lấy tinh quang ánh trăng tụ phù, tỉ mỉ luyện chế thành, một khi thoi động sẽ biến thành lực sĩ đẳng cấp Nguyên Anh.

Hằn từng nghe sư tỷ nói về phù binh này, vãi đậu thành binh, đại khái nói chung như vậy.

Tinh quang lực sĩ lực lớn vô cùng, trong một mức độ nhất định xem như thân thể bất diệt, tự sinh bản năng chiến đấu.

Chỉ cần thôi động phù binh, không cần tu sĩ phân tâm thao túng, mảy may không cần lo lắng phù binh phản phệ, một trợ lực đối địch tốt nhất trong lúc này.

Khuyết điểm duy nhất, phải mất đại giá quá lớn.

Chuẩn bị nhiều năm, hao phí đại lượng tinh lực, luyện thành một bộ tinh quang lực sĩ, lại chỉ dùng một lần. Phù lực hao hết lập tức tiêu tán, không còn tồn tại, chẳng cách nào phục hồi như cũ, đành phải luyện chế một tấm khác.

Tu sĩ Tinh Hằng Tông xem phù binh này như trân bảo, bình thường không vận dụng phù này.

Thiên Chính lão nhân vì ngăn cản Tần Tang, không chút do dự thôi động một tấm tinh quang lực sĩ.

Tần Tang cảm thấy trước mắt lóe lên một đạo hào mang, sau đó nhìn thấy tinh quang lực sĩ đã ngăn cản trước mặt, một cự quyền huỳnh quang từ đối diện đấm tới.

Thân thể lực sĩ từ tinh quang tạo thành, không rõ là chân thực hay huyễn ảnh, nhưng uy thế một quyền này không thể nghi ngờ. Quyền phong hình thành một cơn phong bạo vòng xoáy trong hư không.

'Vù!'

Tinh quang trên thân lực sĩ chói mắt, nắm tay khép lại, vòng xoáy phong bạo nhanh chóng bành trướng, huyết vụ chung quanh vô lực phản kháng, bị hút vào trong vòng xoáy, sinh ra một làn sóng máu có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Tần Tang chỉ thấy toàn thân căng lên, nhìn thấy trọng quyền sắp đánh tới, khuôn mặt không lộ chút thần sắc khẩn trương nào, tốc độ mảy may không giảm.

"Đi!"

Tần Tang quát khẽ.

Ma hỏa phá vỡ cổ cấm, về sau không bị Tần Tang thu hồi, một mực xoay quanh hắn, hóa thành một đầu hắc long lao đi.

Đồng thời, Quy Giáp Thuẫn trống rỗng xuất hiện, ngăn trước người Tần Tang.

Cơ hồ Quy Giáp Thuẫn vừa hiện thân, nắm đấm của tinh quang lực sĩ trong nháy mắt đánh lên Quy giáp, vang truyền quái âm bén nhọn chói tai.

Quy giáp Cửu Mệnh Huyền Quy này, tuy Tần Tang chỉ dùng mấy loại thủ pháp tế luyện đơn giản, cũng khó được chi bảo phòng ngự như vậy, ngăn cản trọng quyền của tinh quang lực sĩ, không tổn hại mảy may.

Ánh mắt Tần Tang lạnh lùng, tốc độ nhanh hơn ba phần, nhấc tay chống Quy giáp, vọt tới tinh quang lực sĩ, thò một bàn tay ra, một phát bắt được nắm đấm của lực sĩ, một tay khác thì nắm chặt thành quyền đánh đến khuôn mặt lực sĩ.

Cùng lúc đó, Cửu U ma hỏa cũng rơi lên trên thân lực sĩ, bao phủ toàn thân nó.

'Ầm ầm ầm...'

Bên trong ma hỏa liên tiếp truyền ra vài tiếng trầm đục, hư không vì thế mà chấn động.

Thiên Chính lão nhân không khỏi đưa mắt nhìn đến, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, gia hỏa này vậy mà vật lộn với tinh quang lực sĩ!

Gã lúc này chợt nhớ đến, thân phận yêu thú hóa hình của người này, nhục thân đương nhiên không kém. Chỉ trách lúc trước nghe được lời đồn, đề cập đến ma phiên, linh kiếm, kiếm trận, thủ đoạn thông thường của tu tiên giả, suýt nữa đã quên thân phận của người này.

'Grào!'

Bên trong ma hoả truyền ra một tiếng quái hống tê tâm liệt phế.

Ngay sau đó 'Ầm' Một tiếng vang thật lớn, ma hỏa đột nhiên bạo tạc, một đoàn bạch quang bắn ngược trở về, mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh của tinh quang lực sĩ.

Mí mắt Thiên Chính lão nhân giật giật, tinh quang lực sĩ vậy mà vừa đối mặt Tần Tang đã bại, phối hợp ma hỏa đánh về nguyên hình, thậm chí ngay cả kiếm trận còn chưa vận dụng.

Gã không hi vọng xa vời, chỉ cầu tinh quang lực sĩ ngăn cản Tần Tang chút thời gian, nhưng không ngờ lại bại dễ dàng như vậy.

Lực sĩ bị trở lại nguyên hình, nhưng chưa tiêu vong, chỉ cần phù lực không hao hết, tuỳ tiện tu bổ một chút thì có thể chiến đấu tiếp, bất quá đã không kịp ngăn Tần Tang lại.

Tần Tang xông phá phong tỏa, nhìn thấy tràng diện hóa thân Huyết Ma lấy một địch hai.

Huyết Nguyệt Luân phi tốc xoay tròn, mục tiêu nhắm đến cái cổ trắng như ngọc của Thanh Quân, những nơi đi qua, huyết quang ngập trời, phảng phất muốn xé rách hư không, khí thế cực kì kinh người.

Thanh Quân theo sát bản thể Diệp lão ma, cũng sắp tiến vào trong huyết trì, nhưng Huyết Nguyệt Luân đã đánh tới.

Nàng thậm chí còn không nhìn Huyết Nguyệt Luân, thế đi không giảm, duy chỉ Ngũ Phương Tháp nhẹ nhàng chấn động, sau một khắc xuất hiện bên trên Huyết Nguyệt Luân.

'Vù' Một tiếng

Hư ảnh Ngũ Phương Tháp lại xuất hiện.

Huyết quang quả nhiên bị huyền tháp định trụ, nhưng Huyết Nguyệt Luân bất phàm, còn đang đột tiến, xông phá trấn áp.

Ngũ Phương Tháp không thể trấn trụ Huyết Nguyệt Luân, nhưng đã tranh thủ chút thời gian cho Thanh Quân, chỉ thấy nàng tung người nhảy vào huyết trì, xuyên qua khe hở giữa hai sợi dây xích đen, biến mất trong huyết thủy.

Đồng thời Ngũ Phương Tháp lóe lên, theo sát Thanh Quân.

Hóa thân Huyết Ma không truy đuổi Thanh Quân, mà khinh thường cười lạnh một tiếng.

Bản thể một chọi một, nếu như còn lạc bại, uổng danh đệ nhất nhân Bắc Thần Cảnh.

'Gào!'

Kinh Vũ huýt dài, so với đám tu sĩ ba vực, nàng càng thêm bức thiết đạt được bảo vật bên trong huyết trì.

Lôi Niệm Châu đại tác quang mang, hoá thành hư ảnh Thôn Lôi Chuẩn.

Bất quá, hư ảnh này chân thực hơn lúc trước.

Hư ảnh ngẩng đầu huýt dài, hai cánh sải rộng, phóng tới hóa thân Huyết Ma.

Hóa thân Huyết Ma không muốn đón đỡ, thân thể lướt ngang, sau đó ngừng lại, một mực lẩm bẩm không ngừng.

Lúc này, bên cạnh Kinh Vũ trống rỗng hiện vô số huyết sắc phù văn, xoay tròn vây quanh nàng, quỷ dị vặn vẹo.

Kinh Vũ cảm thấy máu trong cơ thể sôi trào, phảng phất như bị phù văn hút đi.

Nàng nghe Tần Tang nói qua thủ đoạn của Diệp lão ma, thấy tình cảnh này, trong lòng biết tuyệt không thể để cho Diệp lão ma hoàn thành bí thuật, lúc này thôi động huyết mạch lực, trên lông vũ nhảy lên từng đạo thiểm điện.

'Ầm ầm!'

Lấy Kinh Vũ làm trung tâm, sấm chớp bộc phát, vô số điện quang công kích bốn phương tám hướng, xé nát phù văn.

Kinh Vũ thì dung hợp vào trong một tia chớp, phóng tới huyết trì bằng tốc độ kinh người!

Hóa thân Huyết Ma nhíu mày, không nghĩ tới trời sinh Kinh Vũ tinh thông lôi độn, nhất thời tính sai. Vừa lúc Thanh Quân thoát khốn, liền thôi động Huyết Nguyệt Luân, lần nữa chém về phía Kinh Vũ.

'Đang!'

Huyết Nguyệt Luân chém lên không trung, truyền ra tiếng sắt thép va chạm.

Tiếp đó, một thanh phi kiếm từ hư không hiện hình, Tần Tang vừa đánh lui tinh quang lực sĩ, thấy tình cảnh này, vội vàng tế khởi Ô Mộc Kiếm, giúp Kinh Vũ ngăn cảnHuyết Nguyệt Luân.

Bên trong huyết trì phi thường phức tạp, Kinh Vũ lại biết vị trí của Thi Hoa Huyết Phách.

Ấp lực trên thân Kinh Vũ biến mất, nàng thở phào nhẹ nhõm, không quay đầu nhìn lại mà nhảy vào trong huyết trì.
Bình Luận (0)
Comment