Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1797 - Chương 1797: Bạch Cốt Thi Hoa

Chương 1797: Bạch Cốt Thi Hoa Chương 1797: Bạch Cốt Thi Hoa

Song phương ngươi tới ta đi, sau một phen giao thủ, Diệp lão ma, Thanh Quân và Kinh Vũ tuần tự tiến vào huyết trì.

'Vèo!'

Ô Mộc Kiếm bắn ngược quay về, xoay quanh Tần Tang.

Tần Tang lạnh lùng nhìn bóng người phía trước.

"Ta nên xưng ngươi Diệp đạo hữu, hay Huyết đạo hữu?"

Hóa thân Huyết Ma của Diệp lão ma nhìn như tương tự Chủng Nguyên Ma Thai, kì thực hoàn toàn khác biệt.

Chủng Nguyên Ma Thai dùng phương pháp tách một tia thần hồn, sau đó luyện chế thành ma chủng, rồi dùng tinh huyết bản thân bồi dưỡng hóa thân, hóa thân dần dần chuyển hóa, đến lúc đó mới am hiểu thần thông huyết đạo.

Mà phương pháp luyện chế hoá thân của Diệp lão ma, bắt nguồn từ bí thuật huyết đạo, đẫm máu mà sinh.

Huyết Ma khặc khặc cười to: "Ta chính là bản thể, bản thể chính là ta! Thật hối hận chuyện lúc trước, không thể lưu ngươi lại Uyên Khư, quả nhiên trở thành họa lớn trong lòng!"

Huyết Ma không lựa chọn truy sát Thanh Quân và Kinh Vũ, mà lách mình ngăn cản Tần Tang.

Diệp lão ma từng giao thủ với Tần Tang, biết hắn khó chơi bao nhiêu, coi trọng Tần Tang không kém hơn Thông U ma quân.

Tần Tang nhìn xuống huyết trì, trong lòng biết chỉ sợ phải đại chiến với Huyết Ma một trận, tìm cơ hội thoát khỏi bộ hoá thân này mới được.

Hắn hơi lo lắng cho Thanh Quân.

Kinh Vũ muốn đi tìm Thi Hoa Huyết Phách, nhất thời không giúp được Thanh Quân.

Tần Tang mặc dù cảm thấy Thanh Quân phi thường thần bí, nhưng không cho rằng nàng có thể đánh bại Diệp lão ma, một mình đối mặt Diệp lão ma, không biết kiên trì được bao lâu.

"Grào!"

Tinh quang lực sĩ gầm thét.

Tiếng rống vừa vang lên đã im bặt, tinh quang lực sĩ hoàn toàn biến mất, nói đó chỉ còn một đám ma hoả, đang bay trở về.

Mới vừa rồi hắn đánh lực sĩ trở về nguyên hình, Tần Tang liền không lưu thủ nữa, dẫn độngThập Bát Ma Phiên.

Tinh quang lực sĩ nhận lệnh liều chết ngăn cản Tần Tang, sẽ không lui lại, không chịu nổi ma hỏa thiêu đốt, phù lực tiêu hao sạch sẽ, theo đó mẫn diệt.

Thấy cảnh này, ánh mắt Huyết Ma đột nhiên ngưng tụ.

Gã mặc dù đủ lực chém giết tinh quang lực sĩ, nhưng không thể nhẹ nhàng nhanh chóng như Tần Tang.

Lúc trước giao thủ với Tần Tang, Diệp lão ma khắc sâu ma hỏa của hắn vào trong ký ức.

Lần trước, chỉ có mười hai ma phiên tạo thành trận, hiện tại ma phiên xoay quanh Tần Tang, thình lình có đến mười tám ma phiên, khí tức ma hỏa tán phát khó mà sánh nổi.

Trong lòng Huyết Ma biết thực lực Tần Tang xưa đâu bằng nay, còn gai góc hơn dự đoán.

Nhìn thấy những ma hỏa này, gã cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Thời khắc này, nhưng không để lùi bước.

Huyết Ma liếm môi, lần nữa tế Huyết Nguyệt Luân lên, bắn xuất một đạo huyết quang.

Cùng lúc đó, gã nhẹ nhàng búng năm ngón tay trái, trong hư không xuất hiện một tia ba động khó mà phát giác, lóe lên một cái rồi biến mất.

Tần Tang đang muốn thôi động ma hỏa đánh đến, bỗng nhiên biến sắc, chợt quát lớn một tiếng, trong nháy mắt bay ngược lại mấy trượng.

Thời điểm Tần Tang lui lại, vị trí lúc trước, trống rỗng xuất hiện mười mấy huyết sắc châm nhỏ óng ánh mảnh như lông trâu, đánh vào hư không, khẽ đung đưa trên không trung.

Vừa rồi, một đạo kim quang chạm đến linh quang hộ thể của hắn, nhưng hắn lại không nhìn thấy, đạo kim quang kia như cá bơi trong nước, nóng lòng muốn xuyên qua linh quang hộ thể, cũng may hắn phản ứng đủ nhanh.

Những châm nhỏ này ba động nhỏ bé, dưới sự yểm hộ của màn máu, phi thường ẩn nấp, nhưng không thể tránh khỏi đôi mắt của Thiên Mục Điệp.

Huyết Ma thầm nói một tiếng đáng tiếc, vội vàng thu hồi châm nhỏ.

Bộ Hàn Huyết Thần Châm này, nhiều năm trước sau khi gã phát hiện huyết hồ, thời điểm luyện chế bảo kỳ, thu thập huyết khí và âm tà lực trong huyết hồ, luyện chế thành một bộ độc châm, trước đây không lâu vừa hoàn thành.

Hàn Huyết Thần Châm ẩn chứa kỳ độc, lặng yên không một tiếng động, đối thủ sơ sẩy liền dễ dàng trúng chiêu, tinh huyết toàn thân bị ô uế, tu vi tổn hao nhiều, quả thực ác độc.

Đáng tiếc Hàn Huyết Thần Châm phi thường yếu ớt, bình thường nhất định phải phong ấn trong hộp, lúc thôi động cần phải chuẩn bị, vừa rồi không kịp lấy ra đối phó Thanh Quân và Kinh Vũ.

Thấy Hàn Huyết Thần Châm không hiệu quả, Huyết Ma tạm thời thu hồi, ngự sử Huyết Nguyệt Luân tấn công Tần Tang, đồng thời hai tay thi ấn quyết, huyết vụ chung quanh điên cuồng dũng động, phong vân đột biến!

Tần Tang không lùi mà tiến, hắn chỉ muốn mau chóng bức lui Huyết Ma, tâm niệm vừa động, thi triển Cửu U Ma Hỏa đánh đến.

Trong lúc nhất thời, hư không biến thành biển lửa, đối đầu huyết vụ như nước thủy triều.

Hai loại sức mạnh hung hăng đụng vào nhau, truyền ra ba động kinh người.

Động tĩnh nơi này, không chỉ làm Thiên Chính lão nhân và Thông U ma quân kinh hãi không thôi, ngay cả cửa vào huyết trì, tu sĩ bên trong hai tòa đại trận đều cảm giác được, từng người lòng nóng như lửa đốt.

Phía trên huyết trì, tất cả mọi người chia thành ba khu chiến trường.

Trong Huyết Trì.

Kinh Vũ thành công xâm nhập huyết trì, thấy Huyết Ma không truy sát đến, sắc mặt lập tức vui mừng.

Nàng ngắm nhìn bốn phía.

Cảnh tượng nơi này không khác năm đó nhiều lắm.

Bên trong huyết thủy vô số đầu hắc xích phảng phất như cự mãng, đan xen ngang dọc, trong đó vài sợi bị đứt gãy, nhưng đại bộ phận coi như hoàn hảo, một mực kéo dài xuống đáy huyết trì.

Trải qua năm tháng dài đằng đẵng, lực lượng phong ấn trong hắc xích đang suy giảm, so với hai trăm năm trước, rõ ràng trở nên yếu đi không ít.

Thuận theo hắc xích, dễ dàng nhìn ra được, một ít hắc xích hội tụ đến một nơi.

Kinh Vũ bay xuyên qua hắc tác, dọc theo một bên huyết trì, quan sát phù văn trên hắc xích, đếm đến sợi xích thứ chín, tìm thấy mục tiêu, liền dọc theo sợi hắc xích này nhanh chóng lặn xuống.

Âm tà lực chung quanh càng thêm nồng đậm, băng lãnh thấu xương.

Diệp lão ma và Thanh Quân xuống sớm hơn nàng còn chưa đến một hô hấp, nhưng đã không thấy bóng dáng.

Kinh Vũ biết rõ vị trí mục tiêu của hai người, nhưng Thi Hoa Huyết Phách quan trọng nhất, trước hết đến tay rồi tính.

Hắc xích liên kết với nau, kéo dài xuống nơi cực sâu.

Kinh Vũ đi theo sợi hắc xích này, lặn xuống một nơi không biết sâu bao nhiêu, rốt cục đi đến đầu kia của hắc xích.

Nơi này đã đến đáy huyết trì.

Tụa như đáy huyết hà, nơi đây hoang vu, mặt đất nhô lên như răng nanh, bị huyết vụ rèn luyện thành tinh thể, cứng rắn dị thường.

Sợi hắc xích này nối đến một lồng giam cự đại.

Lồng sắt lúc trước nhìn thấy trên thi sơn, thậm chí còn không lớn bằng một hoặc hai phần chiếc lồng giam này. Chất liệu của lồng giam không khác hắc xích chút nào, rõ ràng cùng một thể.

Mỗi một cây trụ, bình thường thô kệch như hắc xích.

Mặt ngoài cây trụ che kín phù văn, hình thành một phong ấn, phối hợp lực lượng của hắc xích, trấn áp người bên trong lồng giam. Bất quá phù văn ảm đạm vô quang, phóng xuất huyết lôi nhỏ như sợi tóc, không còn nhiều uy năng.

Bởi vì lồng giam này bị hỏng.

Một góc trong lồng giam, hai cậy trụ đứt gãy, ảnh hưởng đến toàn bộ phong ấn.

Mà bên trong lồng giam, nằm đó một bộ thi cốt bị tỏa liên khoá chặt!

Huyết nhục đã bị ăn mòn không còn, bộ thi cốt đồng thời bảo tồn đến nay!

Bộ thi cốt này hình người, chết không thể chết thêm, tư thế nằm ngang, nhưng phần eo trở xuống biến mất không thấy, không biết khi còn sống bị cực hình, bị chém ngang lưng, hay sau khi chết mới biến thành dạng này.

Nhìn thấy thi cốt, ánh mắt Kinh Vũ như phát hoả.

Trên thi cốt, mọc lên mấy cây linh hoa óng ánh long lanh, như huyết sắc hổ phách, tản mát tia sáng yêu dị.

Thi Hoa Huyết Phách, thình lình sinh trưởng trên thi thể cổ tu sĩ!

"Xác thực năm cây!"

Kinh Vũ âm thầm gật đầu, lúc này không chút do dự, lách mình đi vào chỗ lồng giam tổn hại, vung cánh đánh tới!
Bình Luận (0)
Comment