Chương 1802: Vẫn lạc
Chương 1802: Vẫn lạc
Mặt nạ vỡ vụn là Tần Tang cố ý làm.
Đông Dương Bá đã biết rõ thân phận của hắn, không cần phải ẩn giấu nữa.
Lấy hoá thân Huyết Ma tế, thời cơ không thể tốt hơn!
Huyết Ma tự bạo, Ma Phiên chịu xung kích.
Không kịp chỉnh đốn Ma Phiên Đại Trận, Tần Tang vung tay áo cuốn lên toàn bộ Ma Phiên, thu hồi Ma Hỏa, thúc kiếm tính đi giúp Thanh Quân, đối phó Diệp lão ma.
Lúc này lại nghe Thanh Loan phát ra một tiếng gào thét, trong lòng không khỏi giật mình.
. . .
Cùng lúc Huyết Ma tự bạo.
Thanh Loan và Huyền Băng đại thủ của Diệp lão ma cơ hồ đồng thời trảo xuống ngọc cốt.
'Ầm!'
Thanh âm hoá thân tự bạo che khuất bọn họ giao phong.
Thanh Loan vừa bắt được một cánh tay ngọc cốt, đột nhiên một cỗ hàn ý đáng sợ lan tràn tới, hàn băng dọc theo lợi trảo Thanh Loan, trong khoảnh khắc băng phong thân thể nó.
Cùng lúc đến, còn có một cỗ cự lực bàng bạc.
Trên không trung màu máu.
Một dải xanh trong suốt như sơn thủy, bao trong một tầng hàn băng, Thanh Loan càng lộ vẻ thanh linh, như Thần Phượng từ trên trời hạ xuống, lông đuôi thật dài kéo theo điểm điểm vụn băng như bụi sao, tản mát như mưa.
Thanh Loan uyển chuyển gào thét, âm thanh thanh thuý như phượng gáy có một không hai, khiến lòng người muốn tan nát.
Nó nỗ lực hoàn thành lệnh chủ nhân, sau cùng thất bại trong gang tấc, hai lợi trảo và cả nửa bên thân hình cùng Huyền Băng đồng thời vỡ vụn, sát nhập Huyết Trì ô uế.
Huyền Băng đại thủ của Diệp lão ma vỡ vụn thành từng mảnh, đánh bay Thanh Loan, mảnh vỡ hàn băng mang theo ngọc cốt, dưới Âm Dương song qua yểm hộ bay ngược về.
Cuối cùng vẫn là Diệp lão ma cao hơn một bậc!
Thân thể Thanh Quân đột nhiên run lên, khóe miệng tràn ra máu tươi đỏ thắm, kinh tâm động phách, cảnh tượng giang sơn minh nguyệt cũng vỡ vụn theo, không thể duy trì.
Khôi lỗi Thanh Loan trọng thương, chủ nhân cũng bị phản phệ theo.
Ngũ Phương Tháp và Lôi Niệm Châu còn muốn bổ cứu, nhưng đã muộn, ngọc cốt bị Âm Dương Qua mang đi, không đuổi kịp.
Tần Tang thoát khỏi dư âm Huyết Ma tự bạo, nhìn thấy một màn này, mắt mở trừng trừng nhìn Diệp lão ma mang theo ngọc cốt phóng tới cửa Huyết Trì.
"Cổ tu đã chết!"
Tần Tang vừa muốn ngự kiếm đuổi theo, bên tai truyền đến thanh âm lạnh lùng của Thanh Quân.
Bỗng thấy Ngũ Phương Tháp từ bỏ truy sát Diệp lão ma, đột nhiên cực tốc bay về một phương hướng khác, chính là chiến trường Thiên Chính lão nhân cùng Thông U Ma Quân.
Tần Tang dừng lại, nhất thời minh ngộ.
Trước khi tiến vào Huyết Hồ, hai vực đã định ra kế hoạch.
Diệp lão ma và Tội Uyên trù tính nhiều năm.
Mà bọn họ thậm chí ngay cả mục đích chân chính của Tội Uyên cũng không rõ, phái người dò xét, kết quả không được như ý, khả năng phá hư mưu đồ Tội Uyên không đến một hai phần mười.
Sự thật đúng là như thế, Diệp lão ma vốn cố tình bày nghi trận, mượn nhờ cánh cửa máu và Hắc Tháp Trận làm chướng ngại, khiến bọn hắn mệt mỏi.
Nếu không phải xuất hiện biến số Kinh Vũ, chờ bọn họ lục lọi tìm ra quy luật Hắc Tháp Trận, tìm tới nơi này, Diệp lão ma đã sớm mang theo ngọc cốt bỏ trốn mất dạng.
Trong kế hoạch, có thể phá hư mưu đồ Tội Uyên là tốt nhất, nếu như không thể, vậy thừa dịp Tội Uyên không chuẩn bị, tìm cơ hội chém giết Nguyên Anh, làm suy yếu thực lực bọn chúng.
Về sau từ Kinh Vũ mới biết được, Hắc Tháp Trận có cổ tu tại thế, mọi người mới biết rõ Tội Uyên đang mưu đồ gì.
Cổ tu còn sống có giá trị cực lớn, mọi người tự nhiên rất là động tâm.
Mà cổ tu chết rồi, ngoại trừ bề ngoài ngọc cốt có chút đặc thù, không khác quá nhiều với thi cốt cổ tu bọn họ gặp trong bí cảnh trước đó.
Thanh Quân vừa rồi bắt lấy ngọc cốt, xác nhận ngọc cốt đã không còn chút sinh cơ nào.
Cổ tu giãy dụa cầu sống, luyện thân thể mình thành dạng này, vẫn không thể tránh được vận mệnh vẫn lạc, trước khi bọn họ tiến vào đã dầu hết đèn tắt, triệt để chết đi.
Nguyên nhân chính là như thế, mọi người mới một mạch mở ra phong ấn Huyết Trì, lồng giam và gông xiềng trên thân ngọc cốt từ đầu đến cuối không phản ứng chút nào.
Bao năm qua, trong chiến trường Cổ Tiên và Tử Vi Cung lấy ra thi cốt cổ tu không phải số ít, trong đó không thiếu dạng như ngọc cốt, tồn tại không giống bình thường.
Sự thật chứng minh, trên thân những hài cốt này rất khó đạt được tin tức hữu dụng.
Cổ tu đã vẫn lạc.
Mà ngọc cốt rơi vào tay Diệp lão ma, muốn đoạt lại cũng không dễ.
Thanh Quân quyết định thật nhanh, dựa theo kế hoạch ban đầu, cải biến mục tiêu, không chút dấu hiệu nào, Ngũ Phương Tháp cải biến phương hướng, mạnh mẽ đánh tới Thiên Chính lão nhân.
Tần Tang ngầm hiểu, mắt nhìn Diệp lão ma, lúc này điều chuyển kiếm quang.
Trùng hợp là, vừa rồi Huyết Ma tự bạo, vừa vặn chặn lại đường đi của Thiên Chính lão nhân, khiến lão bỏ lỡ thời cơ rút lui tốt nhất.
Thông U Ma Quân cũng được Thanh Quân nhắc nhở, lão thân kinh bách chiến, cấp tốc cải biến sách lược, Ma Ấn cuốn lên vô tận Sát Phong, trở tay phong tỏa Tinh Hà.
Thế cuộc thay đổi trong nháy mắt.
Giờ khắc này, ngược lại biến thành Thiên Chính lão nhân nóng lòng thoát thân, mà Thông U Ma Quân liều mạng dây dưa.
Trong Tinh Hà, vẻ mặt Thiên Chính lão nhân tức giận.
Lão mặc dù rất xem trọng phản đồ Tử Vi Cung này, cũng không muốn góp tính mạng mình vào. Lão ngăn cản Thông U Ma Quân, dây dưa để tạo thời gian cho Diệp lão ma, cùng lúc quan sát thời cơ rút lui.
Tần Tang thể hiện ra thực lực, hoàn toàn ra khỏi lão dự liệu.
Thiên Chính lão nhân dự cảm không ổn, đã chuẩn bị rút lui, thấy Diệp lão ma và ngọc cốt xông ra Huyết Trì, đang muốn hành động.
Nào ngờ Huyết Ma bị Ma Hỏa bức đến tự bạo, thật ngoài ý muốn.
Thiên Chính lão nhân vội vàng không kịp chuẩn bị, bất hạnh bị liên lụy, bỏ lỡ cơ hội tốt. Bất quá, lão cũng rõ, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc này, Huyết Ma tự bạo đúng là bất đắc dĩ, trách không được Diệp lão ma.
'Xèo!'
'Ầm ầm!'
Phía sau ma khí cuồn cuộn, uy lực bản mệnh ma ấn của Thông U lão ma, vừa rồi lão đã lĩnh giáo qua.
Phía trước có Ngũ Phương Tháp, có thể đánh nhau chết sống với Âm Dương Qua của Diệp lão ma, không rơi vào hạ phong.
Bên cạnh kiếm mang rực rỡ, thanh thế kinh thiên.
Một khi để cho Tần Tang bố thành kiếm trận, ngay cả Huyết Ma cũng không thể phá vỡ. Mà trong tay Tần Tang còn có Ma Hỏa đáng sợ, chờ Ma Hỏa tập hợp lại, chỉ sợ lão sẽ đi theo gót chân Huyết Ma.
Ba mặt vây quanh, Thiên Chính lão nhân tràn ngập nguy hiểm!
Từ lúc hai bên tao ngộ đến nay, thế cuộc mặc dù biến ảo khó lường, kỳ thực tất cả mọi người đều có chừng mực, sẽ không tùy tiện để cho mình ở cảnh hiểm nguy.
Không nghĩ tới, sau khi Huyết Ma tự bạo, đến phiên Thiên Chính lão nhân bị nạn.
Cục diện nguy cấp!
Thiên Chính lão nhân tuy đề phòng, nhưng làm như vậy khó tránh khỏi nguyên khí đại thương, trong lòng không khỏi thở dài, hôm nay đã không còn cách nào khác.
Tinh Hà Đồ Lục huyễn hóa Tinh Hà, lúc này bị Thông U Ma Quân xâm nhiễm hơn phân nửa, ngôi sao còn lại quang mang mãnh liệt, cực kỳ loá mắt.
Tinh Hà biến mất, chỉ còn lại chùm sáng cực lớn.
Chùm sáng như nguyên thai, hơi hơi khiêu động.
Một cự nhân do ánh sao tạo thành đứng lên, cự nhân dung hợp ngôi sao, đỉnh thiên lập địa.
Bọn hắn cách có xa có gần, Âm Lôi Hồ Lô, Ma Ấn, Ngũ Phương Tháp cùng Ô Mộc Kiếm trước sau đuổi tới, cuối cùng Lôi Niệm Châu cũng đến, vây công cự nhân.
Trên thân cự nhân thủng trăm ngàn lỗ, lảo đảo muốn ngã, nhưng phi thường ương ngạnh, liều mạng xông ra ngoài.
'Rắc rắc!'
Lôi bạo hàng thế.
Tần Tang tận dụng thời cơ, dùng Dịch Lôi Thuật.
Thiên Lôi xé rách thân hình cự nhân, nhưng Thiên Chính lão nhân đã sớm biết thủ đoạn của hắn, trên cự nhân ánh sao lộ ra một mâm sứ màu xanh, tia lôi điện chỉ du tẩu bên ngoài mâm sứ.
Cùng lúc đó.
Giao phong đại trận ở cửa vào Huyết Trì cũng phân ra thắng bại.