Chương 199: Cửu Huyền Thiên Đan Và Độ Ách Đan
Chương 199: Cửu Huyền Thiên Đan Và Độ Ách Đan
Vị Trương sư huynh kia duỗi lưng, mở hai mắt đục ngầu ra, chắc do đang mơ đẹp bỗng bị người đánh thức, vẻ mặt hơi không vui, nhưng sau khi nghe Tần Tang tự giới thiệu, Trương sư huynh khẽ giật mình, thò người ra quan sát Tần Tang.
-Ngươi là Tần Tang nào?
Tần Tang cười nói:
-Theo ta được biết, hình như Thiếu Hoa Sơn chỉ có mỗi ta là Tần Tang mà nhỉ? Trương sư huynh còn gặp Tần Tang khác sao?
-Không có không có. . .
Trương sư huynh liên tục xua tay, đứng dậy sốt ruột nói:
-Sư huynh ngủ nhiều nên mơ hồ, Tần sư đệ chớ trách, không biết Tần sư đệ tới đây để làm gì?
Tần Tang đưa lệnh bài của Ôn sư huynh ra, giải thích vài câu.
-Ta muốn kiểm tra Đan Đạo điển tịch của sư môn, hoặc cổ tịch liên quan đến linh dược, xin Trương sư huynh sắp xếp.
-Được được được. . .
Trương sư huynh đồng ý, lại tự mình dẫn Tần Tang đến phía sau đại điện, đại điện phân ra thành vài thiên thất, có cấm chế phong tỏa, trên cổng vòm phân biệt viết các chữ khí, phù, trận, đan, trong mỗi thiên thất đều có từng dãy giá gỗ, Tần Tang bỗng nhiên có cảm giác đang đi vào thư viện ở đời trước.
Đi thẳng đến nơi sâu nhất, Trương sư huynh mở cấm chế đan thất ra, chỉ mấy hàng giá gỗ bên trong rồi nói:
-Tần sư đệ, những cổ tịch này đều liên quan đến linh dược Đan Đạo, nhưng mà đa số là truyền thuyết thần thoại, có thể xem tuỳ ý. Trong ngọc giản có một vài cái là đan phương, một chút thì là tâm đắc luyện đan do sư môn sưu tập được, chỉ có thể xem một bộ phận, nếu muốn quan sát toàn bộ, cần nộp một ít linh thạch. . .
Tần Tang đi lên trước, phát hiện phần lớn những cổ tịch kia đã vô cùng rách nát, có một tầng linh quang bảo vệ nên mới không bị phá huỷ theo thời gian, ngọc giản thì không có nhiều lắm.
Hiện nay linh dược ở Tu Tiên Giới vô cùng khan hiếm, Đan Đạo suy thoái, ngoại trừ Thái Ất Đan Tông lấy Đan Đạo để lập tông, những tông môn khác nếu như muốn coi trọng Đan Đạo thì cũng hữu tâm vô lực.
Sau khi Tần Tang chủ động nộp linh thạch, Trương sư huynh hài lòng gật đầu rồi nói:
-Tần sư đệ hãy tìm cẩn thận, nếu có việc gì cần thì cứ gọi ta một tiếng, ta không quấy rầy Tần sư đệ nữa.
Chờ Trương sư huynh rời đi, Tần Tang đi đến chỗ bày ngọc giản, cầm ngọc giản lên, xem xét từng cái một.
Đan phương trong ngọc giản chỉ có hiệu quả của linh đan, đặc thù của linh dược và miêu tả dược tính, cách luyện đan chi tiết đều bị giấu, phải giao linh thạch mới được xem, nhưng hắn cũng không có sức lực để phân tâm sang Đan Đạo, không cần xem những bộ phận kia.
Hắn đến có hai mục đích.
Một là tìm kiếm hoa lan thần bí.
Một mục đích nữa là muốn xem có linh đan hay linh dược nào có thể đền bù căn cơ không, tránh sau này lúc ra ngoài ngao du, đi vào bảo sơn mà lại không biết, bỏ lỡ cơ duyên.
Chẳng mấy chốc, Tần Tang đã xem qua tất cả ngọc giản, sau đó cẩn thận từng li từng tí cầm cổ tịch lên xem.
Mặc dù trong cổ tịch đều là truyền thuyết thần thoại hoang đường, nhưng cũng có rất nhiều sự việc kỳ dị, khiến Tần Tang mở rộng tầm mắt, dùng hơn nửa ngày mới xem hết được toàn bộ cổ tịch.
Trả bản cổ tịch cuối cùng về, ấn đường Tần Tang cau lại, khuôn mặt lộ vẻ cân nhắc.
Từ nhiều cổ tịch và ngọc giản như vậy, hắn biết được hai loại linh dược có thể tu bổ căn cơ đã bị tổn thương trở về như lúc ban đầu, một là Đạo Kinh Thảo, một cái khác là Giáng Vân Tử Quả, đều là nhìn thấy trong sách cổ, chỉ là một câu nói trong truyền thuyết cố sự nào đó mà thôi.
Hình dạng hai loại linh dược này như thế nào, sinh trưởng ở hoàn cảnh gì, lúc ăn có cần kiêng kỵ gì không, hoàn toàn không có miêu tả, hai mắt Tần Tang vẫn tối mịt.
Trong những cổ tịch liên quan đến linh dược này cũng không có loại nào phù hợp với hoa lan thần bí.
Tần Tang đứng lên, ghi hai loại linh dược và cố sự trong đó vào đáy lòng, sau đó quay người ra khỏi đan thất, lên tiếng tạm biệt Trương sư huynh, đang định rời đi Bảo Tháp Phong, đột nhiên trong lòng Tần Tang hơi động, dừng bước, xoay người hỏi:
-Trương sư huynh, toàn bộ Đan Đạo điển tịch của sư môn đều ở trong đan thất sao?
Trương sư huynh trả lời:
-Đại bộ phận đều cất giữ ở chỗ này, cũng có một ít đan phương trân quý và cổ tịch trọng yếu cất giữ ở nội điện, chỉ có điều nội điện khá bí ẩn, bình thường không cho đệ tử tự ý ra vào. . .
Tần Tang thầm nghĩ nói không chừng bên trong sẽ có đồ hắn muốn, người này che che giấu giấu, muốn nói lại thôi, chắc là muốn chỗ tốt gì đó rồi.
Đáng tiếc hắn không có tâm trạng ở chỗ này mà đưa đẩy, sắc mặt hơi ngưng, trầm giọng hỏi:
-Trương sư huynh, không biết yêu cầu để vào nội điện là gì, chẳng lẽ cần pháp chỉ của Kim Đan Thượng Nhân thì mới có thể vào nội điện sao?
Vẻ mặt Trương sư huynh thay đổi, cười khan, luôn miệng nói:
-Tần sư đệ nói quá rồi, sao dám quẫy rầy Ma Vật sư thúc vì việc nhỏ như này chứ. Chỉ là nhiều hơn bên ngoài mấy cái linh thạch mà thôi, nếu như Tần sư đệ có hứng thú, ta sẽ giúp ngươi mở nội điện.
Ngọc giản và cổ tịch bên trong nội điện ít hơn bên ngoài nhiều, chẳng mấy chốc Tần Tang đã xem hết toàn bộ, lúc rời khỏi Bảo Tháp Phong, vẻ mặt hắn hơi phức tạp, hắn đúng là tìm được một ngọc giản có ghi chép liên quan đến hoa lan thần bí trong nội điện.
Mà ngọc giản này là di vật của một vị luyện đan đại sư, phía trên ghi lại tâm đắc của luyện đan đại sư, cùng với kiến thức cả đời của hắn, phần lớn liên quan đến Đan Đạo.
Trong đó có ghi chép một gốc hoa lan có tên là Cửu Huyễn Thiên Lan.
Cửu Huyễn Thiên Lan, trên nhụy hoa có một luồng hơi khói lơ lửng, diễn hóa ra nhật nguyệt tinh thần, sơn xuyên thủy trạch, dị thú tiên thảo, có xe ngựa và người đi đường, phảng phất như có một thế giới nhỏ tồn tại trong hoa, hoàn toàn tương xứng với đóa hoa lan thần bí kia.