Chương 2036: Phá cảnh (thượng)
Chương 2036: Phá cảnh (thượng)
Âm Minh Thổ.
Nguyên Âm Thủy.
Thất Thải Quả.
… …
Trước mặt Tần Tang bày đầy các loại linh vật.
Bố trí Thăng Linh Tế, cần phải luyện chế một tòa tế đàn, Âm Minh Thổ và Nguyên Âm Thủy là hai linh tài hạch tâm, không thể thiếu. Phối hợp Thất Thải Quả, mới có thể kích phát hiệu quả kỳ diệu.
Phương pháp luyện chế tế đàn khá giống như luyện khí, không thể làm khó Tần Tang.
Hắn thôi diễn phương pháp luyện chế tế đàn trong đầu trước một lần.
Vì lo lắng Cửu U Ma Hỏa quá bá đạo, ảnh hưởng đến hiệu quả của tế đàn, Tần Tang chuẩn bị chỉ dùng Anh Hỏa, hai tay của hắn đặt trên gối, lòng bàn tay hướng lên trời, Anh Hỏa phiêu đãng mà ra, bay lên trước mặt hắn hội tụ thành một đoàn.
Ánh mắt đảo qua các linh vật, không thấy Tần Tang có động tác gì, một linh vật hình dạng như rễ cây tự hành bay lên, rơi vào bên trong Anh Hỏa.
Trong khoảnh khắc, vật này bị Anh Hỏa nuốt hết.
Bị Anh Hoả thiêu đốt, vật này không hòa tan, hóa thành tro tàn, mà phảng phất như bị đốt đi tạp chất, tẩy luyện chỉ còn tinh hoa, trở nên cứng như kim thiết, dựng thành khung của tế đàn.
Cùng lúc đó, Tần Tang liên tiếp dùng các linh vật còn lại, một số bị luyện thành linh dịch, hoặc bị đốt thành bột phấn, không ngừng dung nhập vào trong khung tế đàn.
Theo động tác của Tần Tang, khung tế đàn loé lên các loại hào quang khác nhau, mỗi một lần lấp lóe, liền đại biểu phù văn mới sinh ra, bản chất phát sinh cải biến.
Thời gian chuyển dời.
Khung tế đàn đã luyện thành, Tần Tang hơi chút điều tức, sau đó tiếp tục luyện chế các phần còn lại.
Trước mặt Tần Tang một toà tế đàn dần dần thành hình, tế đàn hình dạng như nghiên mực, toàn thân màu đen huyền, nhìn không chút thu hút.
'Phừng phừng...'
Anh Hỏa tiếp tục luyện chế tế đàn.
Từ trên thái dương của Tần Tang mồ hôi không ngừng nhỏ xuống, chân nguyên tiêu hao rất nhiều, nhưng hắn không hề hay biết, vì lúc này đã đến thời khắc quan trọng nhất.
Hắn chằm chằm nhìn tế đàn đang không ngừng xoay tròn, mưu cầu thấy rõ mỗi một tia biến hóa.
Rốt cục, thời cơ đã đến.
'Vèo!'
Một khối Âm Minh Thổ bay lên giữa không trung, chỉ nghe 'Rắc' một tiếng vang giòn, khối Âm Minh Thổ ứng thanh vỡ nát, biến thành một đám bột xám.
Lúc này Tần Tang đã nhất tâm nhị dụng, một bên luyện chế tế đàn, một bên liên lục biến đổi thủ ấn, đánh các loại phù văn vào trong Âm Minh Thổ.
Âm Minh Thổ nhanh chóng biến hóa nhìn hơi kì lạ, đám bột xám bắt đầu lấp lóe bạch quang, phảng phất biến thành từng hạt hào quang cực kì nhỏ bé, toả sáng rạng rỡ.
"Đi!"
Tần Tang vung tay lên, Âm Minh Thổ như một quang hà, chảy nhập vào tế đàn, im lặng hòa tan.
Mỗi một chỗ trên tế đàn, đều được Âm Minh Thổ dung nhập vào.
Tiếp theo, Tần Tang tiếp tục dẫn động một giọt Nguyên Âm Thủy, giọt Nguyên Âm Thủy lơ lửng trong lòng bàn tay của Tần Tang, như một viên trân châu, bên trong ẩn hiện một vòng xoáy nhỏ bé.
Hắn bấm tay gảy nhẹ, Nguyên Âm Thủy rơi xuống tế đàn, chậm rãi hoà tan.
Lúc này, mắt thường có thể nhìn thấy một dòng nước nhỏ bé đang dọc theo đường vân tế đàn lan tràn khắp nơi, chạm đến Âm Minh Thổ, lại sinh ra biến hóa mới, đủ loại phù văn giao hội, mặt bên ngoài tế đàn phác hoạ ra một đồ án cực kì huyền diệu.
Một khắc trước vẫn còn hình dạng đại địa sông núi, sau một khắc sau liền xuất hiện nhật nguyệt tinh thần, phong vũ lôi điện.
Đủ loại dị tượng thành hình, đều có từng đạo trùng ảnh như ẩn như hiện.
Tế đàn phảng phất như sống lại, phóng toả hào quang, chiếu sáng toàn bộ động phủ.
Tần Tang chậm rãi thu hồi Anh Hỏa, đôi mày hơi nhíu, ngưng mắt nhìn tế đàn.
Không bao lâu, hào quang trên tế đàn tiêu tán, lẳng lặng rơi vào trong lòng bàn tay của Tần Tang, hắn thôi động thần thức, cẩn thận đảo qua xem xét, xác định không có chút sơ hở nào, sau đó hắn tiếp tục động thủ, cẩn thận luyện thành thêm hai toà tế đàn.
Qua một hồi lâu, Tần Tang vận công điều tức, điều chỉnh tốt trạng thái, mang theo tế đàn và linh trùng, lặng yên rời khỏi Thính Tuyết Lâu.
Theo Mộ cốc chủ nói, lúc linh trùng thăng linh, động tĩnh rất lớn, bọn họ còn phải vận dụng đại trận hộ tông che lấp.
Phụ cận Thính Tuyết Lâu, tu tiên giả rất nhiều, Tần Tang phi độn một hồi, trực tiếp bay ra biển, lúc trước hắn đã nhìn trúng một hòn đảo. Đảo này gần lãnh thổ yêu tộc, tu sĩ không dám lưu lại nơi này, tu sĩ tu luyện trên đảo bị ép phải bỏ động phủ, trốn về đại lục.
Đảo này đã bị một đám yêu thú chiếm cứ, chướng khí mù mịt.
Tần Tang thanh lý hết đám yêu thú, gọi thân ngoại hóa thân ra cảnh giới, sau đó bay đến một ngọn núi cao nhất tại trung tâm hòn đảo, bắt đầu công việc lu bù lên.
Toàn bộ hòn đảo linh khí nơi đây nồng đậm nhất, đầu nguồn linh mạch xuất phát từ chỗ này.
Không bao lâu, Tần Tang chuẩn bị xong linh trận cần thiết khi thi triển Thăng Linh Tế, đưa tay điểm một chỉ, một tòa tế đàn bay thẳng đến trận nhãn.
Không trung trên trận nhãn.
Tế đàn bắn toả hào quang bốn phía, hình thể tăng vọt, trong chớp mắt biến thành một đài cao cự đại, rơi xuống mặt đất.
'Ầm!'
Ngọn núi vì đó chấn động.
Tần Tang lướt lên tế đàn, ngắm nhìn bốn phía, gật đầu hài lòng, vỗ Linh Thú Đại, gọi Hỏa Ngọc Ngô Công ra.
"Có thể phá cảnh hay không, còn phải xem vận mệnh của ngươi."
Tần Tang khẽ vuốt Hỏa Ngọc Ngô Công, thì thào nói.
Hỏa Ngọc Ngô Công nhẹ nhàng cọ xát ngón tay Tần Tang, dưới sự thúc giục của Tần Tang, ngàn chân tề động, hóa thành một đạo hồng quang, rơi vào chính giữa tế đàn, nằm nguyên bất động.
Linh trí của nó không cao, còn rất ngây thơ, không rõ chủ nhân muốn làm gì nó.
Tần Tang ngẩng đầu nhìn bầu trời, đợi thêm một canh giờ, đến khi sắc trời hoàn toàn chuyển đen, Nguyệt quang lên cao.
Tiếp đó, Tần Tang khoanh chân ngồi xuống, nhắm hai mắt, nếm thử câu thông Hỏa Ngọc Ngô Công, con linh trùng này không phải linh trùng bản mệnh của hắn, liên kết giữa hai bên luôn tồn tại một tầng ngăn cách, không thân cận bằng Thiên Mục Điệp.
Từ lúc Hỏa Ngọc Ngô Công phục dụng linh quả, linh tính rõ ràng đề cao hơn trước nhiều.
"Có thể bắt đầu..."
Tần Tang bóp nát Thất Thải Quả, đút chất lỏng cho Hỏa Ngọc Ngô Công, đồng thời mở đại trận ra, thôi động tế đàn.
Sau khi Hỏa Ngọc Ngô Công phục dụng Thất Thải Quả, thân thể xụi lơ, tựa như bị say, lung la lung lay. Bất quá, Tần Tang cảm giác được, ý thức của nó thanh tịnh trước nay chưa từng có.
'Ông!'
Tế đàn chấn động.
Kỳ quang trùng thiên.
Chung quanh Hỏa Ngọc Ngô Công, kỳ quang huyễn hóa thành hình dạng bát ngọc, cực kì huyền diệu.
Cùng lúc đó, hoàn cảnh chung quanh cũng bị lực lượng tế đàn dẫn động.
Gió chợt nổi lên!
Trên bầu trời dần kéo mây đen, ẩn ẩn truyền đến âm thanh sấm sét.
Cuồng phong càn quyét hòn đảo nhỏ, cỏ cây gãy đổ, một mảnh hỗn độn.
Đây cũng không phải gió biển, mà do linh khí bị tế đàn dẫn động tạo thành thiên tượng, linh khí liên tục vọt tới không ngừng, hội tụ đến tế đàn.
Tế đàn càng ngày càng toả sáng hào quang loá mắt.
Ngân Nguyệt cũng toả sáng rực rở, phảng phất như có thể đưa tay hái đi.