Chương 2045: Sau khi náo động
Chương 2045: Sau khi náo động
Lần này không phải không thu hoạch, chí ít biết Thanh Phong đạo trưởng kiêm tu kiếm đạo và luyện thể, tạo nghệ kinh người.
Nhưng đại giới phải trả hơi lớn.
Có chơi có chịu!
Thương Lục nhận thua, không mặt mũi nào đòi mãng kỳ lại, quay người rời khỏi lôi đài, trở lại Vân Sàng, thần sắc như thường, không để ý ánh mắt chung quanh, tọa hạ điều tức, không nhắc đến ba đầu tuyết mãng một lời.
Thấy Thương chưởng tọa hào khí như thế, Tần Tang hơi kinh ngạc, không chút khách khí thu yêu đan và mãng kỳ vào trong Thiên Quân Giới, hối hận không bắt sống một con.
Tần Tang ngược lại thưởng thức gã, nếu Thương Lục thật sự vì tình mà chiến.
Một trận chiến không lớn không nhỏ qua đi.
Tần Tang và Lưu Ly trước các ánh mắt nhìn chăm chú, dắt tay trở lại Vân Đàn, tiếp tục hoàn thành cưới nghi.
Hai người đứng sóng vai nhau, tiếp nhận thiên hương từ trong tay Sư Tuyết, hướng pháp đàn bái ba bái, hoàn thành nghi lễ.
Từ đó, cưới nghi rốt cục chuẩn bị kết thúc.
Hôn lễ cử hành đơn giản hơn nhiều, vẫn còn nhiều khoa nghi rườm rà không làm, nếu không chỉ sợ phải đợi thêm một canh giờ.
Thính Tuyết Lâu đưa lên thịt mãng thơm ngào ngạt.
Sư Tuyết dẫn Tần Tang và Lưu Ly đi chào chúng tân khách, nâng cốc ngôn hoan.
Tần Tang chào hỏi những không mặt quen.
Còn một số Nguyên Anh trưởng lão Huyền Thiên Cung chưa đến, bọn họ đang cùng giằng co đối kháng đại quân yêu tộc, mấy người Đồng Linh Ngọc cũng muốn trở về tiền tuyến ngay trong đêm.
Bất quá, dù chỉ có những cao thủ này, cũng đủ thể hiện sự mạnh mẽ của Huyền Thiên Cung.
Thời điểm đối mặt cô dâu, chú rể, một đám tân khách không ngừng khen ngợi Lưu Ly, đồng thời trong ánh mắt nhìn về phía Tần Tang, còn mang theo sự hiếu kì và ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
Thương Lục không để ý đến thân phận chưởng tòa, gây rối trong hôn lễ, lại ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo. Vị tân lang này khẳng định còn chưa thi triển toàn lực, không biết cất giấu bao nhiêu thủ đoạn.
Bọn họ bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, trong toàn bộ Huyền Thiên Cung, người có thể đánh thắng đôi đạo lữ này, chắc chỉ có cung chủ và Đại trưởng lão chấp chưởng Linh Bảo.
Thính Tuyết Lâu vốn thiếu cường giả đỉnh cao, dần dần suy thoái, hôm nay không người nào dám khinh thường.
Ăn uống linh đình.
Đám người Tần Tang đi tới trước mặt La Uyển.
La Uyển nâng chén rượu kính khách, uống một hơi cạn sạch, ngẩng đầu nhìn thiên thời, khóe miệng hơi vểnh, mập mờ tiếu dung: "Trời đã khuya, đêm đẹp khó được, không biết Sư chưởng tọa vì sư muội chuẩn bị động phủ thế nào?"
Trong nội tâm nàng lại hơi nghi hoặc.
Mới vừa rồi lúc đấu pháp, nàng không cảm nhận được ba động Thần Nữ Tâm Điển trên người Tần Tang và Lưu Ly.
Không biết bọn hắn không tu luyện công pháp này, hay do cố ý giữ lại.
Sư Tuyết nhìn xuống, chỉ một ngón tay: "Chính là Thái Tố Sơn lúc trước sư phụ tu hành!"
Lời còn chưa dứt, trên một ngọn núi phụ cận chủ phong, có một đội đệ tử bay ra, bay lượn quanh sơn phong, gieo rắc Cam Lâm, chỉ thấy cỏ cây trên núi sinh trưởng tốt, hoa tươi nở rộ.
Ngọn núi này gần chủ phong, một trong những vị trí có linh mạch tốt nhất Thính Tuyết Lâu.
Trong nháy mắt, giữa sườn núi trở xuống phủ thêm một tầng hoa tươi lộng lẫy, cảnh trí tuyệt mỹ.
Trên đỉnh núi vẫn còn tuyết trắng mênh mang.
Giang điện chủ chậm rãi đi tới, cười nói: "Cho ngươi thêm một tòa động phủ."
Nói xong, Giang điện chủ lật tay nhấn xuống.
Một điểm thanh quang từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đỉnh núi.
Thanh quang phi tốc biến lớn, hóa thành cung điện lầu các, kín kẽ.
Tần Tang và Lưu Ly đều thích thanh tĩnh, không thích phức tạp, động phủ nhìn hơi đơn giản, bất quá công năng không ít, tự mang cấm chế phòng hộ, do Thính Tuyết Lâu tỉ mỉ chuẩn bị.
Về sau, bọn hắn tùy thời có thể thu hồi động phủ, mang đến nơi khác.
Sau khi động phủ rơi xuống.
Đồng Linh Ngọc lại đi tới, dò xét Tần Tang và Lưu Ly, càng xem càng vui, vẻ mặt tươi cười: "Các ngươi đều là nhân tài mới nổi, tiền đồ vô lượng, tương lai ứng trên người các ngươi. Sư môn không thể không có lễ..."
Nói xong, Đồng Linh Ngọc lấy ra mấy cây tiểu kỳ, ngọc thủ vung lên, tiểu kỳ hóa thành đạo đạo lưu quang, cắm xuống các nơi chung quanh Thái Tố Sơn, sau đó giao trận khí thao túng cho hai người Tần Tang.
"Đây là Thương Vân Định Hải Trận."
Đám người cúi đầu nhìn, chỉ thấy Thái Tố Sơn dập dờn sương mù, mờ mịt như tiên cảnh, quả nhiên là một trận pháp huyền diệu.
Tần Tang và Lưu Ly lên tiếng cám ơn.
"Đi thôi, chớ phụ đêm đẹp."
Trên mặt chúng tân khách biểu lộ tiếu dung, đưa mắt nhìn một đôi cô dâu, chú rể.
Đồng nam đồng nữ tay xách lư hương, dẫn đầu Nghi Trượng, đưa hai người đến trước động phủ, nhao nhao hành lễ cáo lui.
Từ đó, cưới nghi tuyên bố kết thúc.
Bất quá, ngàn vạn Hồng Loan Đăng không bị dập tắt, một mực đốt đến sáng sớm, chiếu khắp thập phương, tiếp tục suốt cả đêm.
Tần Tang và Lưu Ly cất bước đi vào động phủ.
Theo Thương Vân Định Hải Trận bị kích phát, lực lượng trận pháp bao trùm Thái Tố Sơn, ngăn cách ánh mắt ngoại giới, cảnh náo nhiệt bị ngăn cản bên ngoài.
Ồn ào náo động qua đi, sót lại chỉ còn yên tĩnh.
Hai người không nói một lời, sóng vai đi vào động phủ.
Tâm thần Tần Tang chìm vào lệnh bài khống chế động phủ, phát hiện trong động phủ có đan phòng, khí thất đầy đủ các loại, cực kì hoàn mỹ, nơi chuyên môn dùng để tu luyện cũng có hai tòa đại điện.
Một trái một phải, chia ra hai đầu.
Hai người tu luyện công pháp không giống nhau, Tần Tang không có yêu cầu gì, Lưu Ly thì lại khác. Chọn chỗ quá gần, có khả năng ảnh hưởng lẫn nhau.
Hai người đi đến hành lang, bước chân dừng lại, liếc nhìn nhau.
Hai người nhẹ gật đầu, yên lặng quay người, một trái một phải, đi đến động phủ của mình.
… …
Không bao lâu, tân khách rời đi.
Thính Tuyết Lâu dần trở lại yên tĩnh, chỉ có đèn đuốc chập chờn, hoà lẫn ánh trăng.
Sau khi hôn lễ long trọng truyền bá đi, đám đệ tử Thính Tuyết Lâu, thậm chí đệ tử các mạch Huyền Thiên Cung dùng nó để bàn tán nói chuyện say sưa, các đệ tử tưởng tượng bản thân đến một ngày kia, không biết có được một hôn lễ như vậy không.
Bất quá, vết tích đại hôn, rất nhanh bị Tần Tang xóa khỏi đáy lòng.
Hắn lập tức phong bế động phủ, chuyên tâm tu luyện, trợ giúp Thiên Mục Điệp vững chắc cảnh giới, luyện hóa hồn ảnh còn sót lại trong thân ngoại hóa thân, chuẩn bị cho chuyến đi thánh địa một năm sau.
Trong bất tri bất giác, thời gian chậm rãi trôi qua.
Tu vi Thiên Mục Điệp đã vững chắc.
Đột phá một tiểu cảnh giới, tuy nó không lĩnh ngộ thần thông mới, nhưng Thiên Mục và Thiên Mục Thần Quang đều tăng lên nhất định.
Mặt khác, nó ngự sử lôi kiếp, khí tức càng thêm nồng đậm, mặc dù chỉ hào nhoáng bên ngoài, nhưng càng thêm tiếp cận chân thực.
Muốn để Thiên Mục Điệp trợ giúp độ kiếp, còn cần phải đi thêm một đoạn đường rất dài, Tần Tang không biết bản thân có thể đi đến một bước kia hay không, nhưng hắn sẽ không từ bỏ hi vọng.
Đúng lúc này.
Tần Tang đột nhiên cảm giác được cấm chế động phủ bị người xúc động, lần đầu tiên hắn bị quấy rầy sau khi tuyên bố tĩnh tu.
Tần Tang tính nhẩm thời gian, còn hai tháng nữa mới đến thời gian mở thánh địa.
Hắn thu hồi công pháp, mở động phủ ra, thấy người tới là Sư Tuyết.
Mặt mũi nàng tràn đầy ngưng trọng, nói ra: "Đại trưởng lão đưa tin, yêu tộc hoạt động thường xuyên hơn, chắc sẽ lần nữa phát động thế công, trước khi thánh địa mở ra."
Tần Tang khẽ nhíu mày: "Vậy có ảnh hưởng đến chuyện mở thánh địa không?"