Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2064 - Chương 2064: Mưu Kế Của Đại Trưởng Lão (Thượng)

Chương 2064: Mưu kế của đại trưởng lão (thượng) Chương 2064: Mưu kế của đại trưởng lão (thượng)

"Nguyên Anh sơ kỳ vậy mà tu luyện Băng Phách Thần Quang đến cảnh giới đại thành, xưa nay chưa từng xuất hiện chuyện này. Lão phu trước đó không nghĩ tới ngươi có thể làm được, Băng Diêu đã đưa tới cho lão phu một đại lễ."

Ân Trường Sinh nhìn Lưu Ly, ánh mắt mang theo sự mừng rỡ và hưng phấn, lộ ra nụ cười tà dị, như nhìn một bảo vật hiếm hoi.

Gã không che giấu thần sắc ba động chút nào.

Không biết gã cho rằng nắm chắc thắng lợi trong tay, nên không cần vẽ vời thêm chuyện, hay do bị Đồng Linh Ngọc nói trúng, bản thân gã đã nhập ma, thật sự điên cuồng, không cách nào khống chế tâm cảnh.

Nghe lời ấy, Tần Tang và Lưu Ly liếc nhìn nhau, minh bạch ý đồ của Ân Trường Sinh.

Đồng thời, hai người không hẹn mà cùng nghĩ đến một sự kiện.

Thời điểm đại hôn, Thương Lục không để ý đến thân phận chưởng tòa nhất mạch, trình diễn một trận nháo kịch đoạt cưới.

Bao quát Tần Tang và Lưu Ly, mọi người nghĩ rằng Thương Lục muốn thăm dò Tần Tang, vạn vạn không ngờ đến, mục đích rõ ràng dùng Tẩy Thân Trì ngụy trang, kì thực bức Lưu Ly xuất thủ, thăm dò nàng đã tu luyện môn thần thông này đến đâu.

Đồng Linh Ngọc làm nhiều chuẩn bị như vậy, còn triệt để bị đánh bại, Ân Trường Sinh khẳng định có giúp đỡ.

Thương Lục nằm trong số đó!

Lúc ấy bọn họ chỉ muốn để Tần Tang ẩn giấu thực lực, ai ngờ Thương Lục ý không ở trong lời. Cử động của Thương Lục mang tính mê hoặc quá lớn, ngay cả Đồng Linh Ngọc còn không nhìn thấu, huống chi bọn hắn.

"Còn có ngươi!"

Ánh mắt Ân Trường Sinh rơi lên Tần Tang: "Nguyên Anh trung kỳ thần thức đã hóa hình! Còn hay hơn, các ngươi là đạo lữ! Các ngươi làm một đôi uyên ương đồng mệnh, miễn cưỡng đạt tới yêu cầu của Lục Âm Huyết Trì. Lão thiên không tệ với ta, tại thời khắc sống còn vì ta đưa tới hai thiên tài, ha ha..."

Ân Trường Sinh cười to, tiếng cười quanh quẩn trong hang, mục đích sắp đạt thành, tâm tình của gã đang cực kì thư sướng.

Nhưng Tần Tang nghe thấy, ý vị điên cuồng càng đậm.

Ba tòa đài băng trong Lục Âm Huyết Trì.

Còn một tòa đài băng cuối cùng, gã muốn một mẻ hốt gọn hắn và Lưu Ly.

Tần Tang rất muốn nói cho Ân Trường Sinh biết, hắn và Lưu Ly chỉ là qua lữ, bởi vì ràng buộc của tà công thải bổ, chưa hẳn phù hợp điều kiện, đáng tiếc Ân Trường Sinh khẳng định nghe không lọt tai.

Lúc trước, Tần Tang và Lưu Ly vạn vạn không nghĩ đến, trận giao dịch kia lưu lại số mệnh nguyền rủa, một mực khóa chặt vận mệnh hai người lại với nhau, dư ba kéo dài mấy trăm năm, đến nay vẫn còn ảnh hưởng.

Ân Trường Sinh chắc chắn như thế, hiển nhiên đã sớm khám phá ra thân phận của mình.

Tần Tang không biết bản thân bại lộ khi nào.

Lúc giao thủ với Thương Lục, Tần Tang một mực chú ý che giấu thần thức cường đại của mình.

Bất quá, Thiên Hồ Diện không phải chí bảo, trước đó Sư Tuyết đã nói, nếu gặp phải người hữu tâm, thi triển thần thông hoặc pháp bảo đặc thù, có khả năng bị nhìn thấu.

Huống hồ Tần Tang đã leo lên Lăng Tiêu Phong, cách vị cung chủ này không xa.

"Bần đạo có một vấn đề."

Trong lòng Tần Tang đề phòng đến cực điểm, ngữ khí vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, mở miệng ngắt lời Ân Trường Sinh cuồng tiếu.

"Hơn mười năm trước bần đạo mới kết bạn với đại trưởng lão, trước đó chưa hề bước vào Ẩn Nhật Cảnh nửa bước, chưa từng gặp đạo hữu. Tiến vào thánh địa cũng vì ý nghĩ nhất thời, chẳng lẽ đạo hữu có thể biết trước?"

Tần Tang đang nghi ngờ chỗ này.

Nghe ngữ khí của Ân Trường Sinh, mặc dù thần thông của Lưu Ly đại thành, nhưng tu vi không đủ, không đạt được yêu cầu thôi dộng Lục Âm Huyết Trì, bản thân và Lưu Ly kết làm đạo lữ, hoàn toàn ngoài ý muốn mà thôi.

Ân Trường Sinh hiển nhiên không có khả năng mới bắt đầu mưu đồ từ mười năm trước.

Nếu không có hắn, thì góp không đủ ba tòa đài băng, nếu vậy chẳng phải Ân Trường Sinh đã uổng phí tâm cơ hay sao.

Hắn còn có thể đợi thêm ba trăm năm, chờ một người hữu duyên khác?

Bất quá, Tần Tang đặt câu hỏi mục đích thực sự chỉ vì kéo dài thời gian.

Hắn phân tích thế cục, tự biết tỉ lệ phản sát Ân Trường Sinh không lớn, nếu có thể thoát khỏi địa quật liền thong dong hơn nhiều.

Hắn và Thiên Mục Điệp điều tra cổ cấm trong lòng đất, dần dần phát hiện một chút manh mối, nhược điểm tựa hồ nằm trên đỉnh hang, nhưng cấm chế trên đỉnh chóp cũng phi thường cường đại, cần đầy đủ thời gian.

Sau khi rời khỏi đây, nói không chừng có thể kéo Hỗn Ma lão nhân và Thiên Bằng đại thánh vào cục.

Mặt khác, Tần Tang cũng đang yên lặng quan sát huyết trì.

Nếu không cách nào thoát thân, chỉ có một trận chiến.

Thái Dương Thần Thụ đánh trúng cung chủ không dễ, nhưng nó tất trọng yếu.

Nhưng Ân Trường Sinh khẳng định cực kỳ trọng thị huyết trì, hẳn có thủ đoạn phòng hộ, không thể tùy tiện động thủ.

Tần Tang suy nghĩ xoay nhanh, thôi diễn các loại khả năng.

"Nếu không có các ngươi, lão phu chỉ có thể lùi lại cầu việc khác, bắt giữ Hỗn Ma với tư cách huyết hầu thứ ba. Nhưng Hỗn Ma không phải đích truyền của Huyền Thiên Cung, hiệu quả giảm bớt đi nhiều."

Ân Trường Sinh cười một tiếng, nói lên pháp hiệu của một vị ma đạo cự phách, giọng nói lại vô cùng tùy ý.

"Không nghĩ tới gia hoả đó tạo động tĩnh lớn như vậy, bất quá không ảnh hưởng toàn cục, một đám gà đất chó sành mà thôi. Sau khi lão phu thành tựu Hóa Thần, tự sẽ quét sạch thánh địa."

Nguyên lai là gã!

Hỗn Ma lão nhân do Ân Trường Sinh dẫn dụ đến!

Cung chủ Huyền Thiên Cung mới là gian tế!

Biết được huyết trì và tác dụng của đài băng, Tần Tang ẩn ẩn có điều suy đoán, nghe Ân Trường Sinh chính miệng chứng thực, vẫn cảm thấy hoàn toàn không còn gì để nói.

Hắn còn muốn chửi má nó.

Chuyến đi thánh địa lần này, hắn đã liên tục vì hai người cản tai.

Băng Diêu còn thì thôi.

Chính hắn chịu không nổi Tẩy Thân Trì dụ hoặc, thế Băng Diêu đạp cạm bẫy, chẳng trách người khác.

Nhưng hắn và Hỗn Ma lão nhân không chỉ không có giao tình, ngược lại có thù.

Thế cừu nhân cản tai, quả thực oan uổng.

"Bần đạo..."

Tần Tang suy nghĩ nhanh chóng, há to miệng, còn muốn nói điều gì.

Ân Trường Sinh bỗng nhiên lên tiếng giễu cợt: "Ngươi muốn kéo dài thời gian?"

Lời còn chưa dứt.

Nhiệt độ trong lòng đất chợt hạ xuống, hàn khí thấu xương lan tràn khắp mọi nơi, cực kỳ đáng sợ, Tần Tang cảm thấy thân thể và chân nguyên như bị đông cứng.

'Vèo! Vèo!'

Băng thứ cắm trên mặt đất nhao nhao bay lên, vỡ vụn giữa không trung, hóa thành hàn vụ màu xám nhạt, càng làm cho hàn khí nơi đây càng thêm trầm trọng.

Trong lòng Tần Tang nổi lên báo động.
Bình Luận (0)
Comment