Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2065 - Chương 2065: Mưu Kế Của Đại Trưởng Lão (Hạ)

Chương 2065: Mưu kế của đại trưởng lão (hạ) Chương 2065: Mưu kế của đại trưởng lão (hạ)

Cùng lúc đó, Tần Tang mượn nhờ thần thông của Thiên Mục Điệp, nhìn xuyên qua hàn vụ, phát hiện trên đỉnh địa quật đang huyễn hóa từng mặt băng kính, chừng mười ba mặt.

Ân Trường Sinh kéo hai người đến đây, khẳng định đã chuẩn bị.

Mới vừa rồi vì bắt sống Đồng Linh Ngọc, đã dùng một ít thủ đoạn.

Mười ba mặt băng kính nằm trong số đó.

'Cạch! Cạch!'

Mười ba mặt băng kính hơi xoay chuyển, nhắm ngay hắn và Lưu Ly.

"Cẩn thận, đây là một trong những thần thông mạnh nhất của cung chủ, Lạc U Thần Cấm!"

Thanh âm nhắc nhở của Lưu Ly vang lên bên tai.

Tần Tang không biết Lạc U Thần Cấm lai lịch thế nào, hắn phản ứng theo bản năng, thôi động Như Ý Bảo Châu, ngưng tụ cương tráo hộ thể, đồng thời tế khởi ma hỏa, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Lúc này Tần Tang mới thấy rõ mặt kính.

Bên trong băng kính cũng không trong suốt, trong mỗi một băng kính đều lóng lánh phù văn đặc thù, tạo thành đồ án, cùng loại cấm đồ, Tần Tang cảm thấy hơi quen thuộc.

Nhưng vào lúc này, trong Lục Âm Huyết Trì truyền đến thanh âm nhắc nhở của Đồng Linh Ngọc.

"Đạo trưởng không cần e ngại, Lạc U Thần Cấm và Hàn Minh Cửu Cấm của ta xuất chung một nguồn gốc, linh hỏa của đạo trưởng có thể chống đỡ thần thông này! Người này trốn vào băng quan, vận dụng tà thuật, đã nhập ma, không thể một mực chẳng kiêng nể mà xuất thủ, nếu không chính bản thân sẽ tự tìm đến diệt vong. Đạo trưởng chỉ cần kiên trì, không chiến mà thắng!"

Sau Vạn Ma Đại Hội, Đồng Linh Ngọc đã luận bàn với Tần Tang.

Xác định Tần Tang có thể khắc chế Hàn Minh Cửu Cấm của nàng, nên càng quyết tâm lôi kéo Tần Tang.

Tu vi của Ân Trường Sinh hơn xa Đồng Linh Ngọc, uy lực của Lạc U Thần Cấm tự nhiên không thể dùng Hàn Minh Cửu Cấm mà so sánh.

Tuy vậy linh hỏa vẫn có thế khắc chế Lạc U Thần Cấm, làm thần thông này suy yếu trên diện rộng. Tần Tang chí ít có sức phản kháng, không trực tiếp thua bởi thần cấm.

Nghe Đồng Linh Ngọc nhắc nhở, trong lòng Tần Tang hơi động.

Hắn sợ nhất vì không hiểu rõ đối thủ.

Nếu chỉ cần kiên trì một đoạn thời gian, chờ Ân Trường Sinh mất khống chế, đến lúc đó Thái Dương Thần Thụ chưa hẳn không có cơ hội xuất kích.

Nhưng không biết, cần phải kiên trì bao lâu!

'Đinh đinh...'

Băng kính chấn động, truyền đến âm thanh thanh thúy dễ nghe.

Đồng Linh Ngọc còn chưa dứt lời, những cấm ảnh đã từ trong băng kính bắn ra, hiển hiện giữa không trung, hàn vụ chung quanh bị cấm đồ hấp dẫn, điên cuồng lao tới cấm ảnh.

Chỉ một thoáng, từng bức cấm đồ thành hình, uy thế kinh thiên.

Tần Tang cảm thấy bản thân đang đứng trong một thế giới băng tuyết do Ân Trường Sinh khống chế.

Tuy biết ảo giác, nhưng lực áp bách chân thật đáng sợ này, Hàn Minh Cửu Cấm của Đồng Linh Ngọc khó mà so sánh nổi.

Toàn thân Tần Tang chợt cứng ngắc, hắn cắn chặt hàm răng, toàn lực thôi động ma hỏa.

'Xoạt!'

Ma hỏa một phân thành hai, một nửa bay về phía Lưu Ly.

Trong tình huống này, Tần Tang vẫn phân một nửa ma hỏa bảo hộ Lưu Ly.

Theo lời Đồng Linh Ngọc nhắc nhở, tiếp theo chắc chắn phải đối mặt một trận ác chiến, trợ giúp đồng bạn không khác tự giúp chính mình.

Lưu Ly hiểu biết đạo lý này, mặc cho ma hỏa hóa thành hỏa giáp khoác lên người, thôi động Băng Phách Thần Quang, liên thủ Tần Tang ngăn cản Lạc U Thần Cấm.

'Ầm! Ầm! Ầm!'

Cấm ảnh tựa như từng tòa băng sơn, hoành hành ép xuống.

Hang đá rung mạnh.

Hàn quang chói mắt bao phủ hai người, thần cấm bộc phát!

Tần Tang và Lưu Ly đứng trong trung tâm vòng xoáy, cơ hồ nhìn không thấy thân ảnh của hai người, hỏa giáp ảm đạm, làm cho người khác không khỏi lo lắng hai người đã bị thần cấm thôn phệ.

Bất quá, cục diện chân chính cũng không xấu.

Cửu U Ma Hỏa quả nhiên có tác dụng khắc chế Lạc U Thần Cấm, năng lực phong cấm của thần cấm, chưa thể phát huy hiệu quả.

Nếu một mực giằng co như thế, chính hợp ý của Tần Tang.

Đáng tiếc, Ân Trường Sinh không cho hắn toại nguyện.

"Ồ? Có ý tứ, ta đã xem thường ngươi rồi."

Thấy Lạc U Thần Cấm không thể cấm chế hai người, Ân Trường Sinh nhắm hai mắt lại, đánh giá hỏa giáp trên người bọn họ, bàn tay đánh xuống mặt đất một chiêu.

'Vèo!'

Tứ Thừa Đằng Xà Ấn bay lên cao.

Đằng Xà nhảy múa, im lặng gào thét, khí tức cường đại của Linh Bảo lan tràn, chấn động lòng người!

Tần Tang biến sắc.

Trước đó nhìn thấy Tứ Thừa Đằng Xà Ấn bị vứt bên cạnh huyết trì như rác rưởi, Tần Tang còn tưởng Ân Trường Sinh không cách nào ngự sử Linh Bảo này.

Nghe nói, Tứ Thừa Đằng Xà Ấn một mực do đại trưởng lão chấp chưởng.

Linh Bảo khác pháp bảo, không phải ai cũng có thể tế luyện, nếu không hiểu Thông Bảo Quyết, nắm trong tay chẳng khác vật phế.

Tần Tang rốt cuộc minh bạch, Đồng Linh Ngọc vì sao bại thảm như vậy.

Linh Bảo của ngươi do người khác đưa cho, ngươi lấy cái gì mà thắng?

Cùng lúc đó, đài băng trong huyết trì vang lên tiếng kèn kẹt, đài băng của Đồng Linh Ngọc và Lạc Vân chậm rãi chìm xuống huyết trì, tơ máu bò đầy toàn thân bọn họ kết thành tấm lưới.

Đồng Linh Ngọc căn bản không thể ngăn cản, đã bị tơ máu leo lên cổ.

Trên cổ trắng như tuyết của nàng, tơ máu bò đầy như vô số huyết trùng.

Tần Tang vừa rồi kéo dài thời gian, Ân Trường Sinh không phải không cố ý phối hợp hắn, từ đó hoàn thành cấm chế trên người Đồng Linh Ngọc và Lạc Vân.

Tứ Thừa Đằng Xà Ấn biến mất.

Tần Tang thấy một màn quen thuộc.

Trên không địa quật, hàn diễm trùng trùng điệp điệp, che khuất bầu trời, từ bên trong hàn diễm truyền ra từng tiếng tê minh cổ quái, hẳn do bảo ấn huyễn hóa Đằng Xà đang gầm thét.

Tần Tang hoảng sợ không thôi.

Âm thanh tê minh chói tai, liên tiếp nhau, tuyệt đối không chỉ có một con Đằng Xà.

Đồng dạng Linh Bảo, trong tay Đồng Linh Ngọc và Ân Trường Sinh, mang đến hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Căn bản không cần giao thủ, Tần Tang có thể chắc chắn, đối mặt Tứ Thừa Đằng Xà Ấn trong tay Ân Trường Sinh, dù cho bản thân toàn lực xuất thủ, ma phiên và kiếm trận xuất liên tục, cũng không có cơ hội chút nào!

Chỉ có thể vận dụng Thái Dương Thần Thụ!

Tần Tang âm thầm lo lắng, hắn nhất định phải lưu đủ chân nguyên ngăn cản Lạc U Thần Cấm, xuất thủ một lần thực đã đến cực hạn, hóa thân cũng chỉ có thể xuất thủ hai lần.

Ba lần cơ hội, nhất định phải tạo một con đường sống, hoặc đánh vỡ huyết trì!

Thân ảnh Đằng Xà như ẩn như hiện trong hàn diễm.

Thời khắc này, đã không cách nào ẩn giấu đi.

Đang lúc Tần Tang xoay nhẹ Thiên Quân Giới, thời điểm muốn tế khởi Thái Dương Thần Thụ.

Trong huyết trì máu tươi lăn lộn, Đồng Linh Ngọc sắp bị chìm xuống dùng hết khí lực hò hét: "Lưu Ly, nhanh thi triển Thông Bảo Quyết ta truyền cho ngươi!"

"Ân Trường Sinh, ngươi chỉ truyền phần đầu Thông Bảo Quyết cho ta, nhưng không ngờ Tứ Thừa Đằng Xà Ấn thân cận với Lưu Ly! Ngày nay, nàng đã tu luyện Băng Phách Thần Quang đến đại thành, liền đủ tư cách để cho Tứ Thừa Đằng Xà Ấn chủ động nhận chủ!"

Lúc giao thủ với Ân Trường Sinh, Đồng Linh Ngọc mới biết được, Thông Bảo Quyết bị chia thành hai phần.

Ân Trường Sinh nắm giữ Thông Bảo Quyết hoàn chỉnh, chỉ truyền cho nàng phần đầu mà thôi.

Tứ Thừa Đằng Xà Ấn vẫn luôn bị Ân Trường Sinh khống chế.

Thời điểm hai bên trở mặt động thủ, Đồng Linh Ngọc liền bị thiệt lớn.

Bất quá, Đồng Linh Ngọc không phải không phát giác chuyện này chút nào, nàng chuẩn bị lâu như vậy, chậm chạp không dám động thủ, một do lo lắng như vậy, hoài nghi Ân Trường Sinh có động tay chân trên Linh Bảo hay không, khi động thủ sẽ bị linh bảo phản chế.

Nàng hiểu hơn bất luận kẻ nào, đại tu sĩ cầm Linh Bảo trong tay, thực lực đáng sợ đến cỡ nào.

Phát hiện Tứ Thừa Đằng Xà Ấn thân cận Lưu Ly, Đồng Linh Ngọc âm thầm truyền Thông Bảo Quyết cho nàng.

Trong ngày đại hôn mới biết thần thông của Lưu Ly đại thành, Đồng Linh Ngọc cũng cực kì mừng rỡ. Chỉ cần giao Tứ Thừa Đằng Xà Ấn cho Lưu Ly tế luyện, tỷ lệ được Linh Bảo tán thành rất lớn.

Nhưng một khi Linh Bảo nhận chủ, trừ phi xóa bỏ ấn ký của chủ nhân, những người khác cho dù tu luyện Thông Bảo Quyết, cưỡng ép ngự sử, uy lực cũng sẽ giảm bớt đi nhiều, Đồng Linh Ngọc liền mất đi thủ đoạn mạnh nhất.

Lúc ấy Thiên Bằng đại thánh suất lĩnh yêu tộc làm mưa làm gió, Đồng Linh Ngọc đang sứt đầu mẻ trán, nhất định phải có năng lực đối phó yêu thánh.

Tu vi của Lưu Ly không đủ, khống chế Linh Bảo cũng có hạn.

Hơn nữa muốn Linh Bảo tán thành cần thời gian tế luyện, không thể hoàn thành trong nháy mắt.

Nàng vốn định chờ từ Thánh Địa trở về, quyết định động thủ với Ân Trường Sinh, lại cân nhắc có nên giao Tứ Thừa Đằng Xà Ấn cho Lưu Ly hay không.

Hiện tại hối hận đã muộn.

Linh Bảo chưa nhận chủ.

Dù cho Lưu Ly phù hợp sử dụng Linh Bảo, nhất định phải trải qua tế luyện mới được tán thành, không có khả năng trong lúc đấu pháp trực tiếp cướp đoạt từ trong tay người khác, nếu không ai còn dám dùng Linh Bảo?

Cũng may, Lưu Ly đã tu luyện Thông Bảo Quyết, còn từng tế luyện Tứ Thừa Đằng Xà Ấn một đoạn thời gian, tăng thêm Linh Bảo cực kì thân cận nàng, mặc dù không thể trực tiếp chiếm làm của riêng, lại có thể kiềm chế Ân Trường Sinh ngự sử Linh Bảo.

Khắc chế thần thông của nó, kiềm chế Linh Bảo.

Ánh mắt Đồng Linh Ngọc lộ một tia hy vọng, nàng chuẩn bị lâu như vậy, mặc dù không thể phản sát Ân Trường Sinh, nhưng không phải vô dụng, lúc này phát huy tác dụng cực kỳ trọng yếu!

Hi vọng đặt trên thân Tần Tang và Lưu Ly!

Lưu Ly mặc dù không biết rõ nội tình, khi nghe Đồng Linh Ngọc nhắc nhở về sau, không chút do dự thi triển Thông Bảo Quyết!
Bình Luận (0)
Comment