Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2066 - Chương 2066: Khổ Chiến (Thượng)

Chương 2066: Khổ chiến (thượng) Chương 2066: Khổ chiến (thượng)

Lưu Ly nhắm chặt hai mắt.

Đồng Linh Ngọc phán đoán Lưu Ly có thể ảnh hưởng Ân Trường Sinh khống chế Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, nhưng cũng chỉ là suy đoán, chỉ có thể dựa vào chính Lưu Ly tìm hiểu.

Trong khoảnh khắc Lưu Ly thôi động Thông Bảo quyết, quả thật cảm nhận được liên hệ giữa bản thân và Linh Bảo.

Cảm giác này, rõ ràng hơn mấy lần so với trước khi Băng phách thần quang của nàng đại thành.

Băng phách thần quang là một trong thần thông đỉnh cấp hàn băng đạo.

Tứ Thừa Đằng Xà Ấn cũng là loại Linh Bảo này.

Từ nơi sâu xa, Lưu Ly phảng phất cảm nhận được trong Linh Bảo có một vòng linh tính nhảy cẫng lên.

Lúc này.

Bản thể Tứ Thừa Đằng Xà Ấn biến mất trong tầm mắt mọi người.

Thay vào đó là quang mang u lam nhàn nhạt bao phủ ở phía trên.

Tại thời khắc này, mười ba mặt băng kính của Lạc U Thần Cấm cũng bị quang mang Tứ Thừa Đằng Xà Ấn triệt để che kín.

U lam quang biến ảo chập chờn, có vẻ hơi phiêu hốt, chập chùng lên xuống, phi thường hư ảo, giống như ngọn lửa nhảy múa trên biển lửa, lúc phiêu động tràn ngập cảm giác mộng ảo.

Mắt thường nhìn vào, như là một đoàn hàn diễm thê mỹ, cực kì tinh khiết, làm lòng người say mê.

Bên trong cảnh đẹp giấu giếm sát cơ.

Tiếng gào thét Đằng Xà từ trong hàn diễm truyền ra liên tiếp, thanh âm bén nhọn chói tai tựa như xuất từ chính miệng thần thú thượng cổ, xuyên qua vô số thời đại mà đến, đâm vào tâm thần đối thủ.

Nghe được thanh âm này, sẽ gợi lên sợ hãi xuất phát từ bản năng.

Trong tầng tầng hàn diễm, thỉnh thoảng hiển hiện một thân ảnh to lớn, có lúc là đuôi dài gắn đầy lân giáp, có khi hiển hiện thủ cấp to lớn, cự nhãn như chuông đồng bắn ra hung mang.

Đằng Xà dạo chơi trong hàn diễm, nhưng không hiển lộ quá lâu, mỗi lần đều lóe lên một cái rồi biến mất, lập tức mất tích trong chỗ sâu hàn diễm.

Nhìn thoáng qua, lại càng khiến đối thủ sợ hãi thêm.

Trong truyền thuyết có bộ tộc phụng Đằng Xà làm Hỏa Thần.

Mặc dù đây cũng không phải là linh hỏa, không phải hàn diễm chân chính, mà là hàn ý nồng đậm tới cực điểm hình thành dị tượng, Đằng Xà cũng là do Linh Bảo huyễn hóa ra.

Nhưng loại cảnh tượng này không khác nhiều so với truyền thuyết.

Linh Bảo triển lộ uy thế không bỏ sót!

Dưới hàn diễm ảnh hưởng, toàn bộ địa quật cực độ thâm hàn, hàn khí hóa thành thực chất, trong lòng đất là một mảnh trắng xóa.

Kì lạ chính là, Lục Âm Huyết Trì không có dấu hiệu kết băng, máu tươi trong huyết trì ngược lại càng thêm tiên diễm, tơ máu tràn ngập càng lúc càng nhanh.

'Xì xì. . .'

Một tiếng gào thét càng gấp rút hơn.

Thần sắc Tần Tang cực kì nghiêm túc.

Một đạo kiếm mang từ ngón tay vọt lên.

Kim Trầm Kiếm bay ra Thiên Quân giới, thân kiếm lóe lên, lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Tang, chỉ Ân Trường Sinh phía xa. Nó tựa hồ cũng cảm nhận được uy áp đến từ Linh Bảo, thân kiếm run rẩy, phát ra trận trận tiếng kiếm minh.

Tần Tang dùng ánh mắt còn lại liếc qua Lưu Ly bên cạnh, thấy nàng nhắm nghiền hai mắt, đang chuyên tâm thôi động Thông Bảo quyết thao túng Linh Bảo, ngay cả Băng phách thần quang cũng thu vào, trong thời gian ngắn chỉ sợ không thể phân tâm.

Hắn biết rất ít về Linh Bảo, trong lòng cũng không chắc chắn, không rõ Lưu Ly cần chuẩn bị bao nhiêu thời gian, thì có thể ảnh hưởng đến Ân Trường Sinh.

Đúng lúc này.

Giữa không trung truyền ra tiếng tê minh cực kì chói tai, nghe thấy không chỉ có một tiếng!

Cùng lúc đó, hàn diễm điên cuồng ngưng tụ vào trong, hiển lộ ra hai đạo bóng rắn to dài.

Hai đầu Đằng Xà quấn lấy nhau, trong mắt hàn diễm nhảy lên, sát cơ lộ ra, nhìn chằm chằm Tần Tang. Bọn chúng tắm rửa trong hàn diễm, thân thể thon dài đột nhiên đong đưa.

'Xoạt!'

Gió rét thấu xương thổi tới.

Hàn phong đụng vào vách đá địa quật, truyền ra một hồi thanh âm 'Ầm ầm', trên vách đá lập tức gắn đầy băng sương, óng ánh một mảnh.

Chỉ một thoáng, thân ảnh hai đầu Đằng Xà hư không tiêu thất.

Thông qua Thiên Mục Điệp, Tần Tang nhìn thấy hư ảnh Đằng Xà ngự hỏa đi, dùng tốc độ kinh người đánh tới mình.

Mỗi một đầu Đằng Xà có hình thể nhỏ hơn lúc Đồng Linh Ngọc ngự sử, nhưng Tần Tang lại cảm nhận được nguy cơ nồng đậm hơn.

"Hai đầu!"

Con ngươi hắn co rụt lại, ánh mắt ngưng trọng.

Hắn có loại dự cảm, nếu như vận dụng Thất Phách Sát Trận ngạnh kháng, dù cho bản thân có thể bảo trụ một mạng, Lưu Ly cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Quyết định thật nhanh!

Phía sau Tần Tang lóe lên lôi quang, Phượng dực mở ra, cánh tay nhanh chóng nắm lấy eo thon Lưu Ly, không rảnh đi cảm thụ loại mềm mại kia, thân ảnh lập tức hóa thành một đạo thiểm điện, bỗng nhiên xông ra.

Trong nháy mắt Tần Tang thi triển lôi độn thuật.

Hư không vặn vẹo, hai đầu Đằng Xà nhô ra, miệng đầy răng nanh.

Ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Mí mắt Lưu Ly hơi động một cái.

Một đầu Đằng Xà trong đó bỗng trong mắt hiện lên một tia mê mang, đầu hơi cứng, động tác chậm lại nửa nhịp.

Bất quá, đầu Đằng Xà kia không bị ảnh hưởng, hung thần ác sát, mở ra miệng như bồn máu, hung hăng nhào về phía đạo thiểm điện do độn quang Tần Tang biến thành.

'Ầm!'

'Răng rắc!'

Thiểm điện một sáng một tối, phá không mà ra.

Sau một khắc, thân ảnh Tần Tang xuất hiện một bên khác địa quật, hai chân rơi trên mặt đất, thân ảnh lảo đảo, suýt nữa đụng vào vách đá.

Sắc mặt hắn trắng bệch, ánh mắt mang theo mấy phần hoảng sợ, quét mắt nhìn cương tráo trên người mình. Vẻn vẹn bị Đằng Xà quẹt vào, cương tráo Như ý bảo châu đã xuất hiện vết rạn.

"Ha ha, độn thuật không tệ . . ."

Trong quan tài băng truyền ra tiếng Ân Trường Sinh giễu cợt.

Một kích thất thủ, Ân Trường Sinh cũng không tức giận, trong giọng nói ngược lại có loại cảm giác vui vẻ trêu đùa đối thủ.

Lúc này, Tần Tang có thể khẳng định, Ân Trường Sinh tuyệt đối đã bị tà thuật ăn mòn lý trí.

Loại kiêu hùng này, không có khả năng lúc mưu đồ sắp thành công lại sinh ra ý nghĩ này, mà lại biểu hiện rõ ràng như vậy.

Bất quá, điều này còn chưa đủ cải thiện tình cảnh hiện tại của bọn hắn.

'Vù.'

Tần Tang cảm thấy từng cơn ớn lạnh, phát hiện thân ảnh hai đầu Đằng Xà trống rỗng xuất hiện hai bên, một trái một phải ngăn chặn đường lui của bọn hắn.

Trong lòng đất hàn phong tuôn ra.

Hai đầu Đằng Xà nhìn chằm chằm, hàn diễm dũng động, vô biên hàn ý ngưng tụ ở vị trí Tần Tang.

Một loại áp lực vô hình bao phủ toàn thân hắn.

Tần Tang cảm thấy không ổn, sắc mặt đại biến, vừa muốn hành động.

Đúng lúc này, một đầu Đằng Xà bỗng nhiên ngẩng đầu lên, phát ra tiếng rít chói tai, toàn thân co rút, lâm vào mê mang.

"Có hiệu quả!"

Tần Tang vui mừng, cúi đầu nhìn thấy sắc mặt Lưu Ly ửng hồng, khí tức gấp rút, không chút do dự, lập tức mang theo Lưu Ly trốn ra xa.

"Muốn chết!"

Ân Trường Sinh thử một cái, vậy mà không thể lập tức bài trừ Lưu Ly quấy nhiễu, lúc này thôi động đầu Đằng Xà còn lại, truy sát theo.
Bình Luận (0)
Comment