Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 207 - Chương 207: Tinh Thuần

Chương 207: Tinh Thuần Chương 207: Tinh Thuần

Ở Thiếu Hoa Sơn, mỗi lần tuyển nhận đệ tử mới nhập môn, đệ tử Trúc Cơ kỳ đều có một danh sách đề cử, có thể giới thiệu một người nhập môn nhưng cũng phải phù hợp với yêu cầu của sư môn mới được.

Tần Tang chuyến này chính là vì muốn nhìn xem hậu nhân của Tống Dĩnh thiên phú thế nào. Nếu như thiên phú không tồi, hắn sẽ dùng danh ngạch lần này. Rốt cuộc, không có kiếm ý pháp chỉ của Tống gia, hắn không thể có ngày hôm nay, huống chi hắn cùng Tống Dĩnh đã sớm có khế ước.

Trong ánh mắt ẩn chứa chờ mong của Tống Dĩnh, Tần Tang tiến lên một bước, đem ngón tay đặt lên trên cánh tay tiểu nam hài.

Cẩn thận điều tra xong, Tần Tang ngẩng đầu nhìn Tống Dĩnh một cái, để cho nàng gọi nhũ mẫu đem hài tử ôm đi, ngưng thanh nói:

-Kim Mộc Thủy Thổ tứ linh căn."

Tống Dĩnh nghe vậy nửa vui nửa buồn, ánh mắt có chút ảm đạm.

Nàng ở Vấn Nguyệt phường thị mưa dầm thấm đất, hiểu rõ tứ linh căn có nghĩa là gì, cho dù tu tiên cũng tuyệt đối không thể đạt được bao nhiêu thành tựu, không còn kiếm ý pháp chỉ, Thiếu Hoa Sơn tuyệt đối sẽ không thu dạng đệ tử này nhập môn.

-Tần thượng tiên. . .

Tống Dĩnh muốn nói lại thôi.

Tần Tang trong lòng thở dài, biết rõ Tống Dĩnh muốn cầu hắn thu đồ đệ, đến chính bản thân hắn còn ăn bữa hôm lo bữa mai, nào có tinh lực dạy dỗ đồ đệ.

Nhưng trước đó từng có khế ước, Tần Tang nghĩ nghĩ, từ Túi Giới Tử lấy ra một bình ngọc, còn có thanh đoản kiếm Cổ Nguyên cùng bồ đoàn Thủy Tâm Trúc đưa cho Tống Dĩnh, nói:

-Dẫn hắn nhập Thiếu Hoa Sơn là không thể, nhưng chúng ta đã nói trước, ta cũng sẽ thất hứa. Chờ đến lúc Tống Thừa Tiên hiểu chuyện, năm bộ công pháp nhà ngươi truyền lại, ngoại trừ bộ Liệt Dương Quyết, có thể để cho hắn tùy ý chọn một bộ tu luyện. Cái bồ đoàn này có thể giúp hắn tĩnh tâm nhập định, nếu như phúc duyên thâm hậu, sau này chưa hẳn đã không thể có một ít thành tựu... Viên linh đan này là Trúc Cơ Đan, xem như là lễ vật ta tặng hắn. Ta đã lưu lại cấm chế, chỉ cần không tự ý tự mở bình ngọc ra, không cần lo lắng chuyện dược tính bị xói mòn.

Đột phá Trúc Cơ kỳ xong, tác dụng của bồ đoàn Thủy Tâm Trúc đã giảm mạnh, nhưng có chút ít còn hơn không, thanh đoản kiếm này còn là cực phẩm trong trung phẩm pháp khí, tu sĩ cấp thấp dùng để phòng thân là đủ rồi.

-Trúc Cơ Đan!

Đôi mắt đẹp Tống Dĩnh trợn tròn, kinh hô thành tiếng, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn bình ngọc trong tay. Nàng đột nhiên nhớ tới trước đó nghe cha mẹ cùng ca ca bàn bạc về Trúc Cơ Đan, chính là hình dạng như vậy.

Lúc ấy cha mẹ cùng đại ca vẻ mặt đều cực kỳ hâm mộ.

Từ nhỏ đã tiếp xúc với tu tiên giả, Tống Dĩnh đương nhiên biết rõ Trúc Cơ Đan là chí bảo bậc nào, những gia tộc cường thế ở Vấn Nguyệt phường thị cũng không thể tìm nổi cho hậu thế trong gia tộc một viên Trúc Cơ Đan.

Nếu tin tức có một viên Trúc Cơ Đan bị truyền ra, cả phường thị đều sẽ điên cuồng.

Trúc Cơ Đan giá trị tuyệt đối không thấp hơn kiếm ý pháp chỉ.

Tống Dĩnh hai tay cầm thật chặt bình ngọc, kích động nói:

-Đa tạ Tần thượng tiên tặng đan, Tống Dĩnh vô cùng cảm kích, ta để Thừa Tiên đến khấu đầu với Thượng Tiên.

-Sau này có duyên sẽ gặp lại.

Tần Tang khoát khoát tay, thân ảnh lóe lên, biến mất tại chỗ.

Giải quyết xong nhân quả cùng Tống gia, Tần Tang lái Phi Thiên Toa thẳng vào sâu bên trong Vân Thương đại trạch, thả Hàm Linh Điểu cùng Kim Đồng Xà ra. Tìm kiếm mười ngày trong Vân Thương đại trạch, quả thật đã tìm được hai nhánh linh mạch, nhưng đến một cái Linh Nhãn thượng hạng có thể làm động phủ cũng không có chứ đừng nói đến Linh Tuyền.

Tần Tang đành phải thả hai con Linh thú đi, để bọn chúng tự quay về Thiếu Hoa Sơn, sau đó bay về hướng Cổ Uyên Quốc.

Bố trí xong Hồi Long Quán, Tần Tang bay trở về hoang đảo, thần thức đảo qua, thấy động phủ không có dấu vết bị người tu tiên khác xâm nhập, liền mở đại trận, đi vào trong.

Đem trận pháp mà Trúc Yêu để lại triệt tiêu, bày ra trận kỳ Huyền Minh Quy Giáp Trận, Tần Tang đi tới bên bờ ao trong động phủ, lấy hộp ngọc đựng Cửu Huyễn Thiên Lan ra.

Lúc trước Triệu Viêm đem Cửu Huyễn Thiên Lan nhổ tận gốc, bộ rễ linh dược vốn trắng noãn tinh khiết, hiện tại đã mơ hồ hiện ra màu sắc khô vàng, phiến lá cùng cánh hoa cũng hơi hơi cuộn lại.

Tần Tang dùng tay lấy Cửu Huyễn Thiên Lan từ trong hộp ngọc ra, đem bộ rễ của nó thử bỏ vào trong Linh Tuyền, tiếp đó chỉ cảm thấy lòng bàn tay đột nhiên chìm xuống, Cửu Huyễn Thiên Lan đã tự tiến vào trong linh tuyền.

Linh Tuyền chỉ có một lớp mỏng manh, Cửu Huyễn Thiên Lan chỉ có thể đem bộ rễ tản ra, trải thành một mảng lớn ở trong ao.

Cửu Huyễn Thiên Lan phiến lá lập tức giãn ra, màu sắc cánh hoa cũng tinh thuần hơn mấy lần, Tần Tang thiết hạ cấm chế đề phòng dược tính tiết ra ngoài, ngồi xổm ở bên cạnh ao xem đi xem lại, trên mặt hiện ra một chút ý cười chờ mong.
Bình Luận (0)
Comment