Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2090 - Chương 2090: Cạm Bẫy Trí Mạng (Hạ)

Chương 2090: Cạm bẫy trí mạng (hạ) Chương 2090: Cạm bẫy trí mạng (hạ)

Nguyệt Ma tại Vô Biên Hải nổi danh cùng Vũ Y Nguyên Quân, phong lưu phóng khoáng, bề ngoài khó phân trống mái.

Chỗ mi tâm của y có một đồ án trăng lưỡi liềm, vì thế đặt tên là Nguyệt Ma. Kỳ thật là vì công pháp y đặc thù, bản mệnh Pháp bảo luôn cần hấp thu ánh trăng, nên lưu lại dấu vết tại mi tâm.

Lúc hoả diễm sóng khí xung kích, nguyệt nha nơi mi tâm Nguyệt Ma chiếu lấp lánh, vẩy khắp thanh huy.

Thanh huy như một kiện y sam trong suốt, ngăn trước người Nguyệt Ma, hơi dập dờn, hình thành từng tầng từng tầng gợn sóng, lúc hỏa diễm tiếp xúc đến thanh huy liền có một phần trượt ra, giảm bớt áp lực.

Nguyệt Ma nhanh nhẹn trở ra, ngón tay điểm mi tâm, nguyệt nha ly thể, hóa thành một loan đao hình nguyệt nha, phi tốc xoay tròn, vô cùng sắc bén, trảm nhanh tới.

Nhìn thấy hạ tràng Hỗn Ma Lệnh cùng Sơn Hà Châu, Nguyệt Ma chấn kinh, không khỏi xuất hiện chần chờ, Nguyệt Nha Loan Đao cũng ngừng lại.

Trên Thái Dương Thần Thụ còn có sáu con Hỏa Điểu, chỗ ba con đã bay đi, Xích Hỏa lưu chuyển, đang nhanh chóng ngưng tụ, hiển nhiên không chỉ có lực lượng một kích.

Nếu như chọc giận đối phương, mấy Hỏa Điểu này bay qua, ai có thể chịu nổi?

Khác với Sơn Hà Châu, đây chính là bản mệnh Pháp bảo của y, cùng một nhịp thở với tu vi.

Bản mệnh Pháp bảo bị hủy, phản phệ bản thân, trọng thương đã là nhẹ, còn nói gì đoạt bảo?

Bảo vật trong Linh Lung Bảo Tháp, bất kể là rơi vào tay thần bí nhân này, hay là bị Hỗn Ma, Thiên Bằng cướp đi, thì có gì khác nhau?

Nguyệt Ma há lại cam nguyện may áo cưới cho người khác.

Các ma đầu khác cũng đều ôm tư tưởng giống vậy, từng kẻ tâm hoài quỷ thai. Yêu Vương thì đoàn kết hơn ma tu, nhưng cả bọn tụ tập tại Thiên Bằng Sơn, là muốn ăn thịt mà không phải bán mạng.

Trên thực tế, Hỗn Ma lão nhân xác thực bởi vì Hỗn Ma Lệnh bị hao tổn mà bị ảnh hưởng.

Ngay lúc Thái Dương Thần Điểu nổ tung.

Cách không xa chiến trường, một đạo huyết quang chợt hiện, quỷ vụ cuồn cuộn, thân ảnh Hỗn Ma lão nhân dần dần ngưng thực, muốn cất bước ra.

Lão vẫn còn nhớ rõ Tần Tang có thủ đoạn tầng tầng lớp lớp cùng Lôi Độn thuật, trực tiếp thi triển thần thông Di Hình Hoán Ảnh, cấp tốc rút ngắn khoảng cách.

Môn thần thông này tiêu hao nhất định với Quỷ Linh, còn có thể tiếp nhận được.

Cho dù Pháp bảo giết không chết Tần Tang, cũng có thể kịp thời chặn đường.

Nếu có thể trực tiếp chém giết thì tốt hơn, lão có thể vượt lên trước Thiên Bằng Đại Thánh vớt đi Phù Đồ Tháp.

Chỉ là, Hỗn Ma lão nhân vạn lần không nghĩ tới trong tay Tần Tang còn có át chủ bài khác, Hỗn Ma Lệnh bị bại triệt để như vậy, khiến sắc mặt lão trắng bệch, thân thể chấn động.

Đúng lúc này.

Dị biến phát sinh.

Nam Minh Ly Hỏa ảnh hưởng phạm vi rất rộng, cách xa trung tâm vụ nổ uy lực bị tổn hao nhiều, nhưng liệt diễm trong thời gian ngắn còn chưa tiêu thất.

Trong xích diễm đột nhiên xông ra một đoàn hàn quang u lam, lại là một đầu Đằng Xà!

Một lạnh một nóng, hình thành tương phản mãnh liệt.

Đằng Xà giương nanh múa vuốt, hung ác dị thường, Linh bảo trước đó bị Lưu Ly cưỡng ép áp súc uy năng, tại thời khắc này toàn bộ bộc phát, không nói lời nào nhào về phía Hỗn Ma lão nhân.

Tần Tang lấy Thái Dương Thần Điểu mở đường, một là sợ bị lưu lại, tốc chiến tốc thắng, thứ hai chính là dùng khí tức Nam Minh Ly Hỏa, ẩn nấp Tứ Thừa Đằng Xà Ấn.

Lúc Thái Dương Thần Điểu xuất thủ, thanh thế triệt để không giấu được.

Lưu Ly thì lại khác, tu trì « Thông Bảo Quyết », ít nhất có lực chưởng khống Tứ Thừa Đằng Xà Ấn. Thái Dương Thần Điểu hấp dẫn đi ánh mắt, đối với Tứ Thừa Đằng Xà Ấn chính là ẩn nấp tốt nhất.

Tâm thần những yêu ma kia bị Thái Dương Thần Thụ tác động, há có thể nghĩ đến, trong tay bọn hắn còn có một kiện Linh bảo khác.

Đây là cạm bẫy trí mạng Tần Tang chuẩn bị cho Hỗn Ma lão nhân.

Tính toán chính là tham niệm của Hỗn Ma lão nhân đối với Phù Đồ Tháp.

Đương nhiên, Hỗn Ma lão nhân nếu như không mắc mưu, Tần Tang cũng không lỗ, không người ngăn cản, trực tiếp tiến vào Linh Lung Bảo Tháp.

Lưu Ly nhắm chặt hai mắt, vật ngã lưỡng vong, tâm thần chìm vào Linh bảo, toàn lực thôi động « Thông Bảo Quyết », ấn quyết biến đổi liên tiếp, trực tiếp thi triển ra thần thông Ân Trường Sinh đã dùng có uy lực mạnh nhất kia.

Đằng Xà đạp không, con mắt hung giữ khóa chặt Hỗn Ma lão nhân, Hàn Diễm toàn thân ngưng tụ trong miệng nó, tiếp theo thân thể dung hợp cùng Hàn Diễm.

Do Lưu Ly thi triển, tự nhiên không thể so với Ân Trường Sinh.

Nhưng uy lực cũng không phải Pháp bảo có thể so sánh.

Là một kiện Linh bảo!

Vẻ mặt chúng yêu ma ngốc trệ, tâm thần rung mạnh, khó mà tin được.

Gia hỏa này rốt cuộc có lai lịch gì?

Vèo.

Hàn Diễm nhanh như sao băng.

Hỗn Ma lão nhân đứng mũi chịu sào.

Nguy cơ tới gần, Hỗn Ma lão nhân tê cả da đầu, thậm chí cảm giác được khí tức tử vong.

Đại đệ tử lão còn chưa lấy lại sức từ sóng khí hoả diễm xung kích, thấy cảnh này, nhất thời tim mật đều tang, lên tiếng kinh hô.

"Sư tôn!"

Tại lúc nguy cấp, Hỗn Ma lão nhân phát ra một tiếng hét dài, quỷ vụ bên người giống như đun sôi, nhục thân sắp triệt để từ hư chuyển thực, vậy mà cưỡng ép kết thúc.

Tiếp theo, Hỗn Ma lão nhân nghịch chuyển thành hư, quỷ vụ xông tới, nuốt hết lão vào.

Biên giới biển lửa

Chỗ Hỗn Ma lão nhân đang đứng cũng sinh ra một đoàn quỷ vụ, Quỷ Linh còn chưa hiện hình, trong quỷ vụ liền truyền ra một tiếng rít.

Tiếng kêu vô cùng thê lương, tràn ngập tuyệt vọng và không cam lòng.

Quỷ Linh có trí khôn, biết rõ Hỗn Ma muốn làm gì.

Thế nhưng, Quỷ Linh không thể làm gì được, không thể phản kháng ý chí Hỗn Ma lão nhân, chỉ có thể ngoan ngoãn làm kẻ chết thay.

Ầm!

Hàn Diễm xuyên qua quỷ vụ.

Tiếng kêu Quỷ Linh im bặt dừng lại.

Thân ảnh Hỗn Ma lão nhân xuất hiện ở biên giới biển lửa, trên mặt chẳng biết lúc nào hiện ra lít nha lít nhít quỷ văn màu đen, yêu dị vô cùng.

Trong nháy mắt Quỷ Linh vẫn lạc, quỷ văn cũng nát theo.

Sắc mặt Hỗn Ma lão nhân trắng bệch không máu, trên mặt mọc đầy nếp nhăn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, không chỉ bề ngoài như lão nhân già trên tám mươi tuổi, trên thân cũng gần như cảm giác không thấy sinh khí tồn tại.

Tần Tang thầm kêu một tiếng đáng tiếc, ấn trụ Kim Trầm Kiếm.

Hắn biết rõ đại tu sĩ khó chơi cỡ nào.

Lưu Ly ngự sử Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, cho dù là hữu tâm tính vô tâm, chỉ sợ cũng khó mà triệt để chém giết được Hỗn Ma lão nhân.

Hắn vốn đã chuẩn bị kỹ càng, sau khi Đằng Xà đắc thủ sẽ thi triển Thất Phách Sát Trận, tranh thủ cơ hội ngàn năm một thuở này, chém giết ma này.

Hai kiện Linh bảo đã bộc lộ, sau này Hỗn Ma lão nhân sẽ phòng bị, không còn cơ hội tốt như vậy.

Trong vạn quân lấy thủ cấp Hỗn Ma, ngẫm lại sẽ khiến người phấn chấn.

Đối với các yêu ma khác, càng là một loại chấn nhiếp.

Đến lúc đó, Bắc Hải tam cảnh còn có ai dám làm càn trước mặt hắn?

Không ngờ mưu đồ sâu như vậy cũng không giết được Hỗn Ma lão nhân, thần thông Di Hình Hoán Ảnh của lão ma vậy mà có thể nghịch chuyển.

Cũng may đã diệt trừ Quỷ Linh, phế bỏ một cánh tay Hỗn Ma lão nhân, cũng không phí công.

Xem dáng vẻ Hỗn Ma lão nhân, Quỷ Linh không chỉ đơn giản là phụ tá đắc lực. Bị trọng thương, ít nhất trong thánh địa, Hỗn Ma lão nhân sẽ không tạo thành uy hiếp với hắn nữa.

"Ha ha. . ."

Tần Tang cười ha ha.

Tiếng cười truyền vào tai Hỗn Ma lão nhân, không khác gì trào phúng, khiến lão bị lửa giận công tâm, suýt nữa thổ huyết.

Các yêu ma khác nghe tiếng cười, từng kẻ tâm thần chấn động, không khỏi để tay lên ngực tự hỏi, rốt cuộc ai là ma đầu?

Trong tiếng cười lớn, động tác hắn không dừng lại, tầm mắt chuyển nhìn sang một kình địch khác, nhìn thấy một vệt kim quang đang nhanh chóng tới gần.

Thiên Bằng Đại Thánh chỉ tế luyện Sơn Hà Châu, Pháp bảo hư hao cũng ảnh hưởng gã không lớn.

Trong lòng Tần Tang biết rõ, Linh bảo tuy mạnh, nhưng hai quyền khó địch bốn tay.

Vừa rồi giao thủ, bất quá là trong chớp mắt, những yêu ma khác sắp thoát khỏi sóng khí hỏa diễm, ngàn vạn không thể để Thiên Bằng Đại Thánh cuốn lấy.

Tần Tang quyết định thật nhanh, hóa thân tiêu hao chân nguyên còn lại, điều động ba con Thần Điểu, bay về phía Thiên Bằng Đại Thánh, tiếp đó chủ thân tiếp quản Thái Dương Thần Thụ.

Đến lúc này, Thân Ngoại Hóa Thân và Lưu Ly đã gần như kiệt lực.

Tần Tang cũng không lo lắng chuyện này.

Thứ nhất Hỗn Ma lão nhân trọng thương, kình địch ít đi một người, chỉ cần chủ thân hắn còn có thể điều động Thái Dương Thần Điểu, những yêu ma kia sẽ sợ ném chuột vỡ bình.

Thứ hai hắn có Phù Đồ Tháp, có thể tiến vào Linh Lung Bảo Tháp trước, chúng yêu ma thì phải công phá bình chướng trước đã.

Thứ ba Linh Lung Bảo Tháp xuất thế, khẳng định sẽ kinh động đám Đồng Linh Ngọc.

Vù vù vù.

Thần Điểu rất sống động, giương cánh bay tới.

Đối mặt những Thái Dương Thần Điểu này, Thiên Bằng Đại Thánh cảm nhận được một loại uy áp không hiểu, thậm chí có loại xúc động muốn quỳ bái.

Nhìn thấy thảm trạng Hỗn Ma lão nhân, con ngươi Thiên Bằng Đại Thánh nhíu chặt, không kịp nghĩ nữa, phát ra một tiếng hét dài, trong miệng phun ra một đoàn kim quang.

Thứ không biết mới là đáng sợ nhất.

Thiên Bằng Đại Thánh và Đồng Linh Ngọc đã từng quen biết, hiểu rõ Tứ Thừa Đằng Xà Ấn.

Mặc dù không hiểu được Linh bảo này vì sao rơi vào tay một nha đầu không có danh tiếng gì, nhưng gã biết một chút, Lưu Ly chính là Nguyên Anh sơ kỳ, không thể chống đỡ tiêu hao quá dài.

Còn như Thái Dương Thần Thụ, Thiên Bằng Đại Thánh thân kinh bách chiến, cũng có thể nhìn ra mấy phần manh mối.

Chỉ cần tận mắt chứng kiến qua, là có cách đối phó!

Kim quang là một con Kim Bằng xinh đẹp.

Khác với Kim Bằng xuất hiện ở cửa vào thánh địa, Kim Bằng này không giống Thiên Bằng Đại Thánh, lại giống Kim Sí Đại Bằng trong truyền thuyết, nhất là thần vận!

Kim Bằng giương cánh, lấy tốc độ không chút thua kém đánh về phía Thái Dương Thần Điểu!

Ầm ầm!

Kim quang chói mắt, dần dần chôn vùi trong Nam Minh Ly Hỏa.

Từng tầng từng tầng sóng lửa bổ nhào tới.

Ánh mắt Thiên Bằng Đại Thánh lãnh tĩnh, độn quang gấp lộn trở lại, lại lấy độn thuật tinh diệu, tránh thoát Thái Dương Thần Điểu xung kích, chỉ tổn thất vài cọng lông vũ.

Bất quá, cũng vì thế mà y bỏ lỡ cơ hội cuối cùng ngăn cản Tần Tang, chỉ có thể cách biển lửa đầy trời, dùng ánh mắt âm trầm gắt gao nhìn chằm chằm bọn hắn.

Tần Tang thu hồi hóa thân, kéo Lưu Ly bay về phía Linh Lung Bảo Tháp, trước khi đi còn thôi động Thái Dương Thần Thụ xông về một phương hướng khác, làm ra vẻ muốn xuất thủ.

Biên giới biển lửa, Quỷ Tướng Quân lộ vẻ kinh hãi.

Một đạo hắc mang từ mặt đất vọt lên, liên tục không ngừng bỏ trốn mất dạng, hẳn là một bộ khôi lỗi không khác gì thường nhân.

Quỷ Tướng Quân không hiểu tại sao khôi lỗi của mình bại lộ, thực sự không dám mạo hiểm, mắt mở trừng trừng nhìn Tần Tang nghênh ngang rời đi.

Phía trước không còn trở ngại!

Thân ảnh Tần Tang và Lưu Ly chớp liên tục, không tổn hao gì xuyên qua tầng tầng hỏa diễm, đi tới dưới Linh Lung Tháp, chạm đến tường ánh sáng màu vàng kia, quả nhiên dễ dàng xuyên qua!

Chúng yêu ma rốt cuộc thong thả lấy lại sức, gầm thét liên miên, công kích tới.

Đáng tiếc, những công kích này phần lớn bị ngọn lửa ngăn bên ngoài, mặc dù có xông vào hỏa diễm, gặp phải tường ánh sáng màu vàng, cũng xem như đụng vào một bức tường, bị vững vàng ngăn cản lại.

Dưới ánh mắt mọi người, hai người cũng không quay lại, tiến vào Linh Lung Bảo Tháp!
Bình Luận (0)
Comment