Chương 214: Vân Thú
Chương 214: Vân Thú
Thanh Đình sư tỷ mặc dù tướng mạo bình thường, nhưng tính tình hiền hoà, gần gũi bình dị, rất được lòng mọi người.
Nghe nói Thanh Đình sư tỷ cũng là một người si tình, trước đó đã từng có đạo lữ song tu, nhưng cuối cùng lại đột tử ngoài ý muốn.
Nhưng mà, tu sĩ Trúc Cơ kỳ người nào mà chẳng có chuyện xưa?
Vu Đại Nhạc gật gật đầu, nói:
-Không dối gạt Tần sư đệ, manh mối về chỗ di chỉ cổ kia, là do ta mua lại từ hội đấu giá Thiên Ngân Lâu Vấn ở Nguyệt phường thị. Lúc ấy Thanh Đình sư tỷ cũng ở đó, bọn ta đều nhìn ra manh mối môn đạo ở bên trong, vì thế một người lấy ra một nửa số linh thạch, liên tiếp vào ra Vân Thương đại trạch, điều tra hơn một năm mới xác định được chính xác vị trí. Chỉ là không ngờ được cấm chế bên ngoài di chỉ cổ lại khó chơi đến như vậy, đành phải trở về nghĩ biện pháp khác. Hiện tại Thanh Đình sư tỷ đang bận chuẩn bị đồ đạc để phá trận pháp, vậy nên nhiệm vụ tìm người lại đến tay ta.
Vu Đại Nhạc không giấu giếm chút nào, thản nhiên nói ra chuyện khi nào thì hắn và sư tỷ Thanh Đình đến Thiên Ngân Lâu mua tin tức của di chỉ cổ tu.
-Nếu như Tần sư đệ đồng ý liên thủ phá trận cùng chúng ta, sau khi tiến vào di chỉ cổ tu, dựa theo quy tắc cũ của Giới Tu Tiên, một mình Tần sư đệ tìm được bảo vật thì nó sẽ thuộc về ngươi. Nếu như chúng ta cùng nhau phát hiện ra chiến lợi phẩm, bất luận bên trong là đồ vật gì, mọi người đều sẽ dựa theo giá trị của nó mà chia nhau, ta và sư tỷ Thanh Đình có quyền ưu tiên lựa chọn, nhưng dù như thế nào cũng sẽ tính một phần cho Tần sư đệ. Mọi người đã là đồng môn, trước tiên nói rõ quy tắc, tránh cho đến lúc đó lại làm tổn thương hoà khí đôi bên.
Sau khi Tần Tang nghe xong, trầm ngâm không nói gì.
Hai người là Sư tỷ Thanh Đình và Vu Đại Nhạc ở sư môn mở lời nhờ hỗ trợ, chắc chắn di chỉ cổ tu không phải là giả, mà điều kiện bọn họ đưa ra cũng rất có thành ý. Hai người bọn họ bỏ ra linh thạch mua tin tức, lại hao phí thời gian tìm kiếm địa điểm, nhờ hắn trợ giúp, thì đương nhiên quyền lựa chọn bảo vật là của bọn họ rồi.
Vẫn là câu nói kia, thực lực của hắn không bằng người khác, nếu chẳng may gặp phải nguy hiểm gì thì tự bảo vệ mình cũng là một vấn đề đáng lo ngại.
Đúng là Thập Phương Diêm La Trận rất mạnh, sau khi hắn đột phá cảnh giới Trúc Cơ Kỳ, uy lực phát ra mạnh hơn một bước, trước đó hắn chiêu thức mà hắn học được là Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, có thể nói là chiêu thức mạnh nhất của hắn để ngăn chặn thủ đoạn của kẻ thù.
Nhưng trận này lại cần phải có thời gian để chuẩn bị, mà chỉ cần nhìn bên ngoài di chỉ cổ tu này toàn là bình chướng quỷ dị, trận pháp cấm chế là biết nơi này không hề đơn giản, bên trong thì không biết có bao nhiêu nguy hiểm chờ sẵn, đột nhiên xông vào thì chưa chắc đã có thời gian bày trận.
Trước khi thực lực tăng lên thì tốt nhất không nên tuỳ tiện xông vào nguy hiểm. Bảo vật bên trong di chỉ cổ tu cực kỳ dụ hoặc, nhưng cũng phải có số hưởng thì mới được.
Vả lại hắn cũng không thân quen với Vu Đại Nhạc, cho nên Tần Tang quyết định không đi, hắn đang định làm bộ muốn từ chối khéo.
Dường như Vu Đại Nhạc nhìn được suy nghĩ của hắn, vội vàng lên tiếng: “Tần sư đệ đừng vội quyết định, ta và sư tỷ Thanh Đình cũng vừa tập hợp đủ linh tài chưa được bao lâu, sư tỷ Thanh Đình sẽ bế quan luyện chế pháp khí để phá trận, trong thời gian ngắn nhất thời khó mà đi được. Chờ sau khi luyện thành pháp khí phá trận, vẫn cần ít nhất bảy tu sỹ cảnh giới Trúc Cơ Kỳ mới có thể tạo ra uy lực mạnh nhất, hiện tại ta còn chưa gom đủ số người tham gia vào, Tần sư đệ có thể trở về suy nghĩ lại một chút, sau đó cho ta một câu trả lời chắc chắn cũng chưa muộn.”
…
Sau khi rời khỏi động phủ của Vu Đại Nhạc, Tần Tang trầm tư một hồi, hắn lẩm bẩm:
-Dù sao cũng phải đợi một thời gian nữa, đến lúc đấy không biết đã đột phá được tầng thứ hai công pháp chưa nữa, để xem môn thần thông kia rốt cuộc có tác dụng gì, rồi lại suy xét thêm.
Bên trong đại trạch Vân Thương có không ít di chỉ cổ tu, thu hoạch thế nào còn phải xem vận khí người đó.
Có khả năng bên trong trống rỗng, cũng có thể có di vật của tu sĩ Thượng Cổ như bí pháp, pháp bảo hoặc là linh tài trân quý, đối với ai thì cũng rất hấp dẫn.
Tu luyện Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương tới tầng cao hơn, thì không thể thiếu việc đi vào hiểm cảnh để tìm vật luyện chế kiếm Ô Mộc linh mộc được.
Quả thật nếu thực lực không đủ, chắc chắn hắn sẽ từ chối, nhưng nếu như bản lĩnh đủ lớn mạnh, chưa chắc hắn sẽ không thử cơ hội này. Tóm lại là cứ xem tình hình đã rồi nói sau.
Độn quang lao vùn vụt, nháy mắt đã đến Chưởng Môn Phong.
Tần Tang yên lặng đi đến cửa lớn trước điện Chưởng, quan sát một chút sau đó nhắc chân đi vào trong, lập tức có đạo đồng ra đón.
-Đệ tử bái kiến sư thúc, Chưởng môn sư bá vì có việc đã ra ngoài rồi ạ, phải đến ngày mai mới về, không biết sư thúc có việc gì quan trọng, có thể ở lại Truyền Âm Phù chờ khi Chưởng môn sư bá trở về, đệ tử sẽ báo lại cho ngài ạ.
Tần Tang không phải là đến vì Chưởng môn, Ngu Chưởng môn không có ở đây, đúng lúc đỡ phải phiền phức, hắn nói:
-Ngươi đi lấy công việc mấy ngày gần đây của Chưởng Môn Phong đến đây cho ta xem một chút, cả tin tức ẩn hiện của yêu thú Yêu Linh Kỳ, tư liệu về chiến trường Cổ Tiên nữa, đều lấy hết ra đây cho ta.
-Đệ tử tuân mệnh!
Đạo đồng kia lĩnh mệnh mà đi, không bao lâu đã ôm đến một ít ngọc giản.