Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 218 - Chương 218: Âm Hồn Ti

Chương 218: Âm Hồn Ti Chương 218: Âm Hồn Ti

Hai người bước tới cửa động phủ, Tần Tang dùng thần thức thăm dò một lượt rồi mới nhấc chân bước vào, quả nhiên là Linh Nhãn. Nhưng có thể cảm nhận được linh lực bên trong động phủ này mỏng manh hơn một chút so với những động phủ có linh nhãn khác. Trên mặt đất phủ đầy kẽ hở, trông vẫn rất mới.

Tần Tang đi kiểm tra độ sâu của quặng mỏ rồi âm thầm gật đầu, lời của Thân Hữu Đạo có vẻ đúng sự thật, nếu như mỏ linh thạch thật sự có bảo vật gì thì đã sớm bị vị su huynh Trúc Cơ kỳ kia vơ vét rồi.

Tài lữ pháp địa*, dùng trên người yêu thú cũng vô cùng thích hợp.

*tài lữ pháp địa: bốn yếu tố cần thiết để tu luyện bao gồm tiền tài, bạn đồng tu, phương pháp và địa lợi.

Động phủ có linh nhãn cũng có sức hấp dẫn rất lớn với yêu thú, khó trách Bạch Tê yêu thú kia lại kiên trì tới vậy.

Khi Tần Tang hỏi về nơi mà có vị đệ tử gặp chuyện thì trời cũng đã chạng vạng , hắn căn dặn Thân Hữu Đạo bảo vệ đại trận, còn nói rằng phải chờ tin tức của hắn, nếu tình huống cuộc chiến có gì bất lợi thì coi như đường lui.

Sau đó, hắn thúc giục Lạc Vân Sí để ẩn nấp, rồi yên lặng bay ra khỏi mỏ linh thạch.

Vân Thương Đại Trạch sóng biếc mênh mang, nước sâu không thấy đáy, rất khó để xác định nơi ẩn náu của Bạch Tê yêu thú.

Tần Tang ẩn thân bay đến nơi mà đệ tử bị tấn công, nhìn bốn phía xong thì lặng lẽ rời đi, tìm kiếm ở gần đó một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm được một hòn đảo hoang vắng ở phía đông nam.

Hoang đảo không lớn, trên đảo cũng không có một bóng người. Tần Tang cũng không động đến một cọng cỏ ở trên đảo, trước tiên hắn đặt một cấm chế phong tỏa đơn giản trên đảo để thu hết vào tầm mắt và dao động của linh lực. Sau đó lấy ra sáu cây Thập Phương Diêm La Phiên, bí mật bố trí đội hình trên đảo.

Sau khi chuẩn bị xong, Tần Tang không ẩn thân nữa, mà quyết định bóp nát Độn Linh Quyết, rồi ẩn giấu khí tức chỉ còn đến có trình độ Luyện Khí kỳ, cuối cùng ngự Phi Thiên Thoa, nghênh ngang bay vào trong.

Từ trên không bay qua, khi sắp tới mỏ linh thạch, bên dưới mặt hồ vẫn vô cùng tĩnh lặng

-Không lẽ Bạch Tê yêu thú đã từ bỏ việc cướp đoạt động phủ?

Trong khi Tần Tang đang lẩm bẩm một mình, đột nhiên nghe thấy một tiếng "Rào".

Nước hồ văng khắp nơi, rồi luồng kinh phong phá không xông tới.

Tần Tang cố tình tỏ ra căng thẳng, thần thức cũng căng thẳng theo. Ngay khi dị biến xuất hiện hắn đã phát hiện ra tung tích của địch, mặt hồ trước đó vẫn không chút động tĩnh, không biết từ bao giờ đã xuất hiện bóng dáng cao lớn của tê giác.

Con yêu thú này còn to hơn Bạch Tê bình thường những một vòng, mai phục dưới đáy nước tựa như một con quái vật khổng lồ, khi da của nó phơi bày trong không khí thì sáng bóng như bạch ngọc, trông cực kì khác lạ, khác hoàn toàn với những con Bạch Tê khác.

-Vụt!

Một mũi tên nước trong suốt bay ra khỏi mặt hồ, thế như sấm sét lao thẳng tới Phi Thiên Thoa đang bay trên không trung.

Tần Tang đã sớm chuẩn bị, Phi Thiên Thoa lập tức đổi hướng, tránh né đòn đánh lén nguy hiểm này một cách tài tình.

Sau đó, trong không khí truyền tới mấy tiếng xé gió.

Con Bạch Tê yêu thú từ trong nước nhô lên, nhìn chằm chằm độn quang trong không trung. Với ánh mắt dữ tợn, ánh sáng lóe lên trên sừng tê giác, từng mũi tên nước bắn ra liên tục, phong tỏa tất cả hành động di chuyển của Phi Thiên Thoa trên bầu trời, dường như muốn bắn Tần Tang thành cái sàng.

Thấy vậy, Tần Tang suy nghĩ một chút, quả quyết thu hồi Phi Thiên Thoa, gọi Ô Mộc Kiếm ra, ngự kiếm xông ra khỏi vùng phong tỏa của Bạch Tê, quay đầu vội vã chạy về phía hoang đảo, trông cứ như đang chạy trối chết.

Trước khi Bạch Tê yêu thú xuất hiện, Tần Tang hoàn toàn không phát hiện, thậm chí còn không cảm nhận được một chút khí tức của yêu thú, có thể thấy con yêu thú này rất giỏi Độn Thuật, giờ mở đại trận bao vây rồi chậm rãi khống chế cũng không muộn.

Trên hoang đảo, sáu cây đại kỳ phấp phới theo chiều gió, hắc khí cuồn cuộn tuôn ra từ trên mặt cờ, bao phủ trọn mảnh hoang đảo cực kỳ kiên cố. Trên bầu trời chẳng biết đã u ám từ lúc nào, hoàn toàn ngăn cản vầng trăng sáng, một tia sáng từ ánh trăng cũng không thể xuyên thấu xuống, xung quanh đảo nhỏ nhất thời tối đen không thấy năm ngón tay.

Gió lạnh gào thét, tràn ngập hắc khí lẫn lộn với ánh sáng xanh lam yếu ớt, bên trong có quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, âm thanh quỷ khóc nổi lên, thanh thế từ xa còn lớn hơn so với lúc đối phó với Cổ Thiên Nam ở Cổ Uyên Quốc.

May mắn là ở sâu trong Vân Thương Đại Trạch ít người lui tới, xung quanh cũng không có tu sĩ nào khác, nếu không nhìn thấy cảnh tượng này, còn tưởng rằng ma đầu phương nào tới đây giương oai.

Mắt thường chỉ có thể nhìn thấy từng tầng sương mù màu đen dày đặc, chỉ có tu sĩ mới có thể phân biệt được. Ở trong màn sương mù màu đen có vô số sợi tơ đen cấu kết, từng đoàn từng đoàn, từng tầng từng tầng, giống như những sợi tóc đan xen hỗn độn cùng một chỗ. Bên trên sợi tơ còn thấp thoáng có luồng âm hỏa xanh biếc bốc lên, quỷ khí dày đặc, khiến cho người ta nhìn mà sởn cả da đầu.

Những sợi tơ này là Âm Hồn Ti do Âm Hồn Chi Khí của Thập Phương Diêm La Phiên tạo thành, nếu như tu sĩ nào bị Âm Hồn Ti bao vây, âm hỏa xâm nhập vào trong cơ thể, lại có ác quỷ cũng nhập vào, nếu mà không có thủ đoạn bảo hộ thần hồn thì không thể tránh được thần hồn bị hao tổn.

Thậm chí nếu như thực lực hơi yếu một chút, Nguyên Thần cũng có thể bị Âm Hồn Ti xé nát, bị ác quỷ bên trong cờ phiên chiếm đoạt, cực kì thâm độc.

Đây mới là uy lực thực sự của Thập Phương Diêm La Trận, tương đối mà nói, làm cho con người khốn khổ chỉ là con đường nhỏ, đả thương thần hồn mới thực sự là sát chiêu.
Bình Luận (0)
Comment