Chương 219: Sát Đạo
Chương 219: Sát Đạo
Khi tu vi mới chỉ Luyện Khí kỳ, thực lực của Tần Tang không đủ để phát huy hết toàn bộ uy lực của đại trận, không điều khiển được âm hoả lên Âm Hồn Ti, chỉ có thể vụng về điều khiển ác quỷ. Hiện giờ mới có khả năng điều khiển sáu cây Quỷ Phiên này theo ý muốn.
Bên trong đại trận đột nhiên truyền ra tiếng thú gào thét phẫn nộ, giống như nổi trận lôi đình, âm thanh chấn động cả trời đất.
Một trận quỷ khí chấn động kịch liệt, chỗ ranh giới thậm chí bắt đầu có chút tan rã. Ngay sau đó, chỉ thấy ở trung tâm đại trận có một đợt sóng lớn phóng lên tận trời, hung hăng đập vào bên trên Âm Hồn Ti tầng tầng lớp lớp.
'Rào rào!'
Những con sóng lớn ập xuống.
Hoang đảo chấn động, mặt cờ của sáu cây Thập Phương Diêm La Phiên giống như bị gió lốc thổi bay, bị kéo tung lên, xé rách đến cực độ, bay phần phật.
Ở chỗ bị sóng nước đánh vào, Âm Hồn Ti biến thành từng sợi mảnh vụn, bay lả tả rơi xuống mặt đất. Nhưng chỉ sau một khắc lại tới tấp hoà hợp lại với nhau, biến thành Âm Hồn Ti mới, tiếp tục cấu kết với Âm Hồn Ti nguyên vẹn, một lần nữa hoà nhập vào bên trong đại trận, giống như đống tuyết hướng từ sâu trong đại trận bay tới.
Dư âm của cơn sóng lớn lao về phía Tần Tang, nhưng uy lực đã yếu bớt, ngay lúc đánh đến Tần Tang, hào quang trên người hắn lóe lên, rồi dần hiện ra một tầng vòng sáng, ngăn cản sóng nước trở lại, chính hắn đã âm thầm kích phát sức mạnh Thiên Tinh Lệ.
Không ngờ ngay tại thời điểm dư âm sóng lớn biến mất, một vài thuỷ tiễn lao ra từ bên trong sóng nước mà không hề có dấu hiệu báo trước.
Vù vù vù. . .
Tần Tang không dám dùng Thiên Tinh Lệ chống cự, bóng dáng gấp gáp chuyển động, liên tục tránh thuỷ tiễn rơi xuống.
Không nghĩ tới yêu thú này cũng hiểu được minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, Tần Tang âm thầm cảm khái, giương mắt nhìn lại về phía trung tâm đại trận.
Đã thấy một tầng màng nước bọc lấy thân Bạch Tê yêu thú, có thể đề phòng Âm Hồn Ti cùng ác quỷ phệ hồn.
Sau đó những thứ bị Âm Hồn Ti quấn lên bị màng nước ngăn cản, chỉ có một phần nhỏ xuyên thấu có thể vào, xâm nhập vào trong cơ thể Bạch Tê yêu thú, khiến cho thần hồn Bạch Tê yêu thú đau đớn, nổi trận lôi đình, nhưng rất khó mang lại trọng thương.
Liên tục mấy chủ hồn Đại Quỷ Phiên, ý đồ xông vào trong cơ thể Bạch Tê yêu thú, cũng nhiều lần không thành công mà lui.
Nếu như đã chiếm đoạt đủ sinh hồn và huyết thực, uy lực của Thập Phương Diêm La Phiên tăng lên tới cực hạn, đại trận mở rộng, vô số ác quỷ đều xuất hiện, nuốt hồn phệ thể, chắc chắn kết cục của Bạch Tê yêu thú so với hiện tại còn thê thảm hơn nhiều.
Thần hồn Bạch Tê yêu thú nhiều lần bị Âm Hồn Ti gây thương tích, mặc dù thương thế không nặng nhưng cũng không chịu nổi quấy nhiễu, đôi mắt thú cực lớn gay gắt nhìn chằm chằm Tần Tang, trong mắt tràn ngập lửa giận cực độ, dần dần tràn ngập bên trên một tầng huyết sắc. Sau đó toán bộ ánh mắt đều trở nên đỏ thẫm, chắc chắn đã rơi vào trong cơn nổi giận.
"Gào!"
'Ầm!'
Bạch Tê yêu thú giận dữ rống to, bên trên sừng tê giác ánh sáng xanh lam lóe lên, ngay lập tức có một đạo hình sóng nước tròn hướng dập dờn lên xung quanh, dường như thanh thế không lớn, nhưng Âm Hồn Ti quấn quanh lại bị sóng nước đập vào, đứt thành từng khúc.
Nhân cơ hội này, Bạch Tê yêu thú nhấc mạnh móng trước lên, liên tiếp lao ra mấy trượng, những Âm Hồn Ti mới lại lần nữa quấn lên tới.
Trông thấy Bạch Tê yêu thú nếm trải ngon ngọt, lại muốn lập lại chiêu cũ, Tần Tang khẽ nhíu mày, nhưng dường như chỉ dựa vào Âm Hồn Ti rất khó để vây hãm, ngay lập tức quả quyết để cho sáu đại chủ hồn hợp lại làm một, hóa thân thành ác quỷ.
'Ầm!'
Thân thể khổng lồ của Bạch Tê yêu thú giống như một tòa núi nhỏ, trước mặt nó, ác quỷ lại hiện ra nhỏ yếu hơn, nhưng ác quỷ hung hãn không sợ chết, đối mặt với va đập khủng khiếp vẫn giữ nguyên không né tránh, chỉ đơn giản cuốn lấy Bạch Tê yêu thú.
Thấy cảnh này, trong lòng Tần Tang đã có tính toán, con Bạch Tê yêu thú này hẳn cũng vừa đột phá Yêu Linh kỳ không lâu, sừng tê giác phóng ra thủy tiễn uy lực cực mạnh, năng lực điều khiển nước cũng cực kì xuất sắc, nhưng thực lực thực sự cũng không mạnh lắm, có thể động phủ phù hợp cũng còn không tìm được, cho nên mới cố chấp với linh nhãn trong mỏ linh thạch như vậy.
Cuối cùng cũng thấy cục diện có thể tạm thời ổn định lại, nhân lúc Bạch Tê yêu thú bị ác quỷ quấn lấy, kiếm quang trên trán Tần Tang lóe lên, Ô Mộc Kiếm gửi ôn dưỡng ở bên trong Nguyên Thần bay ra ngoài.
Tần Tang hiểu rõ mục đích của chính mình trong chuyến đi này là gì, có thể giết chết Bạch Tê yêu thú hay không cũng không quan trọng, có thể hiểu được Sát Đạo, tu luyện công pháp mới là việc quan trọng nhất cần giải quyết.
Theo ý nghĩ trong lòng Tần Tang mà chuyển động, Ô Mộc Kiếm biến thành một thanh huyết kiếm, kiếm khí bừng bừng, lóe lên một cái rồi biến mất, lao vào trong đại trận, trong chốc lát xuất hiện tại đỉnh đầu Bạch Tê yêu thú, kiếm khí đột nhiên bộc phát.
Bạch Tê yêu thú thực sự nhạy bén, tại Ô Mộc Kiếm xuất hiện trong nháy mắt đã có cảnh giác ngay, đầu lâu đột nhiên lắc một cái, đánh tan ác quỷ, sau đó sừng tê giác nhắm ngay Ô Mộc Kiếm, liên tiếp mấy đạo thủy tiễn từ sừng tê giác bắn nhanh ra.
Ô Mộc Kiếm hóa thành một dòng ánh sáng, mặc dù phá huỷ toàn bộ thuỷ tiễn, nhưng cũng để cho Bạch Tê yêu thú thời gian lẩn trốn, một kiếm đâm vào không trung, chưa thể lập được công.
Trong thời gian giao thủ ngắn ngủi, vẻ mặt Tần Tang không chút thay đồi, âm thầm nghi ngờ, cảm giác không trợ giúp được gì đối với việc lĩnh ngộ Sát Đạo?