Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2208 - Chương 2208: Trận Trong Trận

Chương 2208: Trận trong trận Chương 2208: Trận trong trận

Nguyệt phi trước đó còn đang thử ngăn trở Tần Tang.

Lúc này dường như hận Diên Sơn lão nhân thấu xương, một đôi mắt yêu mị muốn phun lửa ra ngoài, pháp bảo và đạo thuật cùng giáng xuống Diên Sơn lão nhân.

Thân là ái phi nghĩa tử Lộc lão ma, Nguyệt phi tự nhiên không thiếu pháp bảo.

Lúc mới khai chiến tổn thất một pháp bảo là tấm lụa mỏng, lại không ảnh hưởng gì đến nàng, kế tiếp là Lôi Châu và ngân trạc, đảo mắt Nguyệt phi lại móc từ túi giới tử ra một thanh tinh đao khảm châu.

Diên Sơn lão nhân mệt mỏi ứng phó, một hồi luống cuống tay chân.

Tần Tang thu hồi ánh mắt, tiếp tục phá trận.

Hắn đã sắp xếp ra kết cấu và mạch lạc linh trận, về sau sẽ càng ngày càng thuận lợi.

Đạp Tuyết Thần Đao di chuyển càng lúc càng nhanh, từng đạo phù văn như chữ gà bới được Tần Tang khảm vào linh trận. Linh trận đã hoàn toàn thay đổi.

"Được rồi. . ."

Tần Tang đã nắm chắc bảy thành trở lên.

Lộc Dã ở phụ cận, nên mau chóng thoát thân là hơn.

Tần Tang không chần chờ nữa, ngón tay hơi câu lại, Đạp Tuyết Thần Đao bắn ngược nhập vào trong tay của hắn, chỗ mũi đao hóa tia đao khí, từ đầu đến cuối tương liên với linh trận.

'Coong!'

Thần đao tới tay, biến trở về hình dạng bình thường.

Tần Tang phi thân lên, ở trên cao nhìn xuống, chân nguyên thể nội tuôn ra, thôi động Đạp Tuyết Thần Đao, chém nghiêng hư không.

Một đao nhìn như nhu hòa, đao mang cũng không loá mắt.

Đao khí nhẹ nhàng như một cây lông vũ, như chậm mà nhanh, rơi vào mặt ngoài linh trận.

Cùng lúc đó, kiếm khí mà Tần Tang lưu trong trận bàn cũng bộc phát, cộng hưởng với nhau.

'Phốc!'

Như giội nước sôi vào tuyết.

Đạp Tuyết Thần Đao nhẹ nhõm cắt trên tầng băng một vết đao dài gần trăm trượng, cơ hồ dán chặt lấy băng trụ, cắt vào trung tâm linh trận.

Một đao kia vừa lúc chặt đứt khí cơ phức tạp của linh trận, lấy phương thức cực ít dùng sức phá giải linh trận, có thể xưng hoàn mỹ, kỳ diệu tới đỉnh cao!

Có Thiên Mục Điệp tương trợ, Tần Tang mới có thể làm được hoàn mỹ như vậy.

Diên Sơn lão nhân nhịn không được quát to một tiếng tốt!

"Được rồi!"

Tần Tang như trút được gánh nặng.

Nhìn rất nhẹ nhàng, kì thực cực kì hao phí tâm lực.

Một đao chém xuống.

Linh trận vẫn là linh trận trước đó, nhưng cho người cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Phù văn trong trận bàn từng cái ảm đạm xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, trong chớp mắt, hơn phân nửa trận bàn ảm đạm không rõ, uy năng nhanh chóng xói mòn.

Nguyệt phi nhìn thấy linh trận biến hóa, thần sắc khẩn trương, thúc đẩy tinh đao cuốn lấy sợi dây của Diên Sơn lão nhân, nàng cắn chót lưỡi, há miệng phun ra một đoàn huyết vụ, chui vào ngân trạc.

Ngân trạc đảo mắt biến thành huyết sắc, hút no đủ máu tươi, tản mát ra quang huy yêu dị, hiển nhiên là một kiện tà khí.

'Vù vù' một tiếng, ngân trạc lại một phân thành hai, lúc mở lúc đóng, chụp tới Diên Sơn lão nhân.

Tiếng xé gió khiến Diên Sơn lão nhân chú ý.

Lão thấy uy thế ngân trạc không tầm thường, không dám thất lễ, ngón tay như luân, kết xuất một ấn quyết dị thường phức tạp.

Long thủ thuẫn còn đang chống cự Lôi Châu.

Lôi Châu một mực cuồng xạ thiểm điện.

Chất liệu long thủ thuẫn tuyệt không phải phàm vật, thiểm điện không thể ăn mòn tới nó.

Chỉ có thể phá vỡ màn nước, không đả thương được bản thể của nó.

Tấm thuẫn hung hăng run rẩy một cái, tạo nên một đạo gợn sóng hữu hình, giống như là sóng nước, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhào về phía Lôi Châu.

Lần này, lại thay đổi thế thủ thành công.

Gợn sóng cưỡng ép mẫn diệt thiểm điện màu hồng, bổ nhào vào trước Lôi Châu.

Lôi Châu bị một cỗ cự lực bắn bay lên không.

Diên Sơn lão nhân lập tức triệu hồi Long thủ thuẫn, lặp lại chiêu cũ, đi ngăn cản ngân trạc.

Không ngờ, cử động lần này đúng như Nguyệt phi mong muốn.

Ngân trạc căn bản đang hướng về phía Long thủ thuẫn, hai nửa ngân trạc vặn vẹo một hồi, biến thành hai vật mềm mại như hai đầu huyết trùng, lúc Long thủ thuẫn đánh tới, không lùi mà tiến tới, một trái một phải quấn lên, đầu đuôi tương liên.

Giây lát sau, Long thủ thuẫn bị một huyết hoàn gắt gao bóp chặt.

Diên Sơn lão nhân giật mình, vội vàng thúc Long thủ thuẫn. Tấm thuẫn chấn động mãnh liệt, thanh âm ong ong đại tác, không ngờ huyết hoàn rất là cứng cỏi, trong lúc nhất thời lại không phá nổi.

Cùng lúc đó, Diên Sơn lão nhân chú ý tới Nguyệt phi khác thường, nhớ tới tình cảnh lúc trước, thân ảnh rơi gấp, dùng sức điểm mặt băng dưới chân một cái.

Trên mặt băng sáng lên ngân quang, giống như đổ ra một tầng ngân phấn, chính là giọt nước mới vừa rồi Diên Sơn lão nhân vẩy ra kia, một mực không thu hồi.

Đây là một loại linh thuỷ lão tinh luyện nhiều năm, mượn tên Thiên Hà Thủy trong truyền thuyết tiên giới, ngông cuồng xưng là Nhất Nguyên Trọng Thủy.

Nhất Nguyên Trọng Thủy chân chính chính là vật truyền thuyết, loại linh thủy này tự nhiên kém hơn, nhưng cũng có đặc tính nặng tựa vạn cân, tụ tán tùy tâm, diệu dụng vô tận.

Ngân phấn phi tốc tụ lại ở mũi chân Diên Sơn lão nhân, cũng thấm vào mặt băng phía dưới.

Ở phía xa có thể nhìn thấy, trong tầng băng đột ngột thêm ra một tầng ngân bạc dựng thẳng.

'Ầm! '

Băng quật chấn động, truyền ra tiếng kim thiết va chạm.

Trong tầng băng xô ra một bóng người, chính là Nguyệt phi định lặp lại chiêu cũ, trốn vào tầng băng mưu đoạt Hàn Tinh, đáng tiếc con đường phía trước bị Nhất Nguyên Trọng Thủy ngăn lại, bị Diên Sơn lão nhân xem thấu thần thông.

Diên Sơn lão nhân vừa nhẹ nhàng thở ra.

'Ầm."

Vụn băng văng khắp nơi.

Nguyệt phi không còn cường đột, dứt khoát phá băng ra, lấy thân hóa đao, không ngờ liều mạng phóng tới Diên Sơn lão nhân.

Lúc này, Tần Tang đã lách mình rơi xuống cạnh băng trụ, đưa tay đang muốn bắt lấy Hàn Tinh, ánh mắt đột nhiên ngưng kết.

Trong băng trụ, một loại lam quang kỳ dị im lặng ấp ủ, không chỉ có băng trụ trong hầm băng, trên dưới trái phải đều có điểm sáng màu xanh lam hiển hiện, xán lạn như sao trời.

Trận trong trận!

Sắc mặt Tần Tang đại biến, kêu to: "Cẩn thận! "

Lúc đang say sưa kịch chiến ở băng quật.

Bản tôn Tần Tang tiến vào cánh đồng tuyết, đi vào dưới mặt đất, tìm tới ngọn nguồn dị biến.

Ánh vào tầm mắt hắn chính là băng phong bạo với thanh thế thật lớn.

Từ bên trên nhìn xuống phía dưới, có thể nhìn thấy trung tâm Băng Phong bạo tạo thành một vòng xoắn ốc, gió rét thấu xương cuốn theo khối băng, đang phi tốc xoay tròn.

Phía dưới xoắn ốc không biết thông hướng nào, Tần Tang có thể cảm ứng được, phân thân và Thiên Mục Điệp đang ở bên trong.

Bất luận phạm vi hay là uy lực băng phong bạo, đều hơn xa lúc vừa mới bộc phát.

Tần Tang hơi dừng lại, thúc đẩy chân nguyên hộ thể, lách mình tiến vào phong bạo.

'Vù vù! Ầm! Ầm! Ầm. . .'

Phong thanh.

Tiếng khối băng va chạm với chân nguyên hộ thể.

Quanh Tần Tang hỗn loạn ngổn ngang, trong tầm mắt cơ hồ không thấy rõ thứ gì.

Linh giác cũng bị hạn chế.

Hắn nhìn ra đây là lực lượng linh trận, nhưng cũng không cảm giác được bình chướng tồn tại.

Lặn xuống một khoảng, Tần Tang phát hiện, Linh giác bị ảnh hưởng, mơ hồ cảm ứng giữa hắn và hóa thân biến mất, thì ra nơi này do hàn sát khí gây hỗn loạn.

"Loại linh trận trình độ này, cũng không tạo thành uy hiếp với hóa thân . . ."

Tần Tang thầm nghĩ, nhưng vẫn còn cảnh giác.
Bình Luận (0)
Comment