Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2207 - Chương 2207: Minh Nguyệt Ấn

Chương 2207: Minh Nguyệt ấn Chương 2207: Minh Nguyệt ấn

Tần Tang thầm nghĩ có phải là mình cả nghĩ quá rồi hay không, hắn thu hồi tạp niệm, lách mình đi tới bên cạnh băng trụ, phối hợp với Thiên Mục Điệp, bắt đầu tìm hiểu linh trận trên mặt băng.

Thoạt đầu, nhìn thấy phù văn dày đặc, Tần Tang có cảm giác đầu váng mắt hoa.

Nhưng rất nhanh Tần Tang phát hiện đáng ngạc nhiên.

Người bày trận có tạo nghệ cực cao với hàn băng đạo, trận pháp dung nhập hàn sát khí, mà hóa thân trước đó luyện hóa một viên Hàn Tinh, có thể từ một điểm này phá trận mà vào.

Diên Sơn lão nhân và yêu nữ đều là Nguyên Anh trung kỳ, cho dù đánh không lại yêu nữ, cuốn lấy nàng cũng không thành vấn đề.

Đương nhiên, Tần Tang vẫn không quên phân ra một phần tâm thần, phòng bị chuyện ngoài ý muốn.

Dần dần, hắn sắp xếp ra đồ án, bàn tay nắm hư không, Đạp Tuyết Thần Đao thu thỏ thành một thanh chủy thủ nhỏ, đao mang nội liễm, rơi xuống đất, bắt đầu khắc họa trong trận pháp.

Những nơi mũi đao đi qua, lưu lại từng đạo bạch ngấn, trong đó đao khí ngưng tụ không tan, hình thành từng đạo phù văn, chặt đứt liên kết khí cơ trong linh trận.

Động tác hắn nhanh chóng, chỉ là thỉnh thoảng phải dừng lại suy tư một hồi, mắt thấy sẽ phá giải linh trận.

Đột nhiên, Tần Tang bị một tiếng kinh hô làm kinh động.

Nhìn qua, hai người chẳng biết lúc nào đã dừng tay, Diên Sơn lão nhân nhìn chằm chằm mi tâm Nguyệt phi, lộ ra kinh sợ: "Minh Nguyệt ấn! Ngươi là Minh Nguyệt vệ Lộc Dã?"

Mới vừa rồi Diên Sơn lão nhân dùng sợi dây công kích mi tâm Nguyệt phi, lại bức ra một ấn ký huyết nguyệt.

Minh Nguyệt ấn.

Lộc Dã.

. . .

Tần Tang nheo mắt, Lộc Dã?

Theo ánh mắt Diên Sơn lão nhân, Tần Tang cũng nhìn thấy huyết nguyệt nơi mi tâm yêu nữ. Diên Sơn lão nhân truyền âm tới.

"Tu Tiên Giới một mực dùng hai tiêu chí phân biệt ma tu xuất thân từ Lộc Dã, một là Tru Long Ma Kình, hai là Minh Nguyệt ấn nơi mi tâm, được xưng là Minh Nguyệt vệ. Bất quá, Lộc lão ma mai danh ẩn tích mấy trăm năm, Minh Nguyệt vệ cũng đã lâu không xuất thế, ta nhớ là người Minh Nguyệt vệ càng ngày càng ít. . ."

Tần Tang giật mình, tâm thần lại càng thêm căng thẳng.

Yêu nữ lại có địa vị lớn như thế.

Trùng hợp như vậy, vừa tiến vào băng quật đã có một Minh Nguyệt vệ tìm tới cửa, Lộc Dã trong truyền thuyết chẳng lẽ ở phụ cận? Vẫn còn một khả năng càng kinh sợ hơn, linh trận băng quật và Hàn Tinh đều xuất từ tay Lộc lão ma."

Hoá thân Tần Tang và chủ thân đều tại đây, nhưng cũng không dám khiêu chiến với Hóa Thần kỳ.

---

Nguyệt phi hừ một tiếng: "Nếu biết thân phận bản phi, còn không mau cút đi!"

Sắc mặt Diên Sơn lão nhân lúc trắng lúc xanh, chợt nhớ tới cái gì đó, trên mặt vốn kinh hãi bình phục lại, cười lạnh nói: "Ngoại nhân sợ chính là Lộc lão ma, không phải những Minh Nguyệt vệ các ngươi! Chỉ là Huyết Nô, cũng dám tự xưng bản phi! Lộc lão ma chưa từng gần nữ sắc, mà ma này mấy trăm năm trước một mình phó ước, tới Trung Nguyên gặp mặt Hóa Thần chính đạo, sau đó không còn thấy xuất hiện. Nghe đồn Bát Cảnh Quan và Cam Lộ Thiền Viện có giấu bí mật phi thăng, mỗi khi ngoại vực xuất hiện Hóa Thần, đều sẽ được mời đi Trung Nguyên một lần, đại đa số giống như Lộc lão ma, từ đây thần long kiến thủ bất kiến vĩ, bị đồn là đã phi thăng. Lộc lão ma mấy trăm năm không thấy tăm hơi, cho dù còn chưa phi thăng, cũng đang bế quan, toàn tâm toàn ý chuẩn bị cho việc phi thăng . . ."

Khoé miệng Nguyệt phi mị tiếu càng lúc càng giảm.

Nói đến hưng phấn, Diên Sơn lão nhân lộ ra vẻ chợt hiểu, dùng ánh mắt khinh thường dò xét Nguyệt phi, châm chọc nói: "Lộc lão ma sau khi Hóa Thần, Minh Nguyệt ấn lại biến thành trăng tròn, ấn ký trong cơ thể ngươi không thể nào là thủ bút của Lộc lão ma. Lộc lão ma có một nghĩa tử, nghe nói là kẻ tham hoa háo sắc, vơ vét gái đẹp khắp nơi, xem tu vi và tư sắc của ngươi, hẳn là rất được hắn sủng ái. Bất quá, ngay cả Minh Nguyệt ấn cũng không muốn giải khai cho ngươi. Ha ha. . . Cuối cùng chỉ là một đồ chơi mà thôi!"

Tần Tang còn đang tiêu hóa nội dung trong lời nói của Diên Sơn lão nhân.

Tu tiên giả vốn có khát vọng phi thăng, Diên Sơn lão nhân nói 'Phi thăng', hẳn là liên quan tới thượng cổ phi thăng.

Tiêu Tương Tử có bát tự châm ngôn —— Sau khi Hóa Thần, biết nơi hội tụ.

---

Tần Tang một mực suy nghĩ hàm nghĩa câu châm ngôn này, sau khi đi vào Trung Châu vẫn chú ý nghe nơi tu sĩ Hoá Thần Trung Châu hạ lạc, nhưng chỉ vẻn vẹn đạt được một ít tin đồn bên ngoài.

Tu sĩ Hóa Thần thần long kiến thủ bất kiến vĩ, cuối cùng tựa hồ đều biến mất khó hiểu, không nghe nói là vẫn lạc trong thiên kiếp hay là toạ hoá khi thọ nguyên kết thúc.

Xe đến trước núi ắt có đường.

Có bát tự châm ngôn Tiêu Tương Tử cùng những phát hiện này, Tần Tang không còn tâm tư đi kiếm con đường sau Hóa Thần, mà một lòng tăng lên tu vi và thực lực của mình.

Chỗ phi thăng, cùng 'Nơi hội tụ' trong châm ngôn là một chỗ sao? Hóa Thần có thể 'Phi thăng', mà Bát Cảnh Quan và Cam Lộ Thiền Viện biết được bí mật phi thăng.

Xem ra, một đạo một phật Bát Cảnh Quan và Cam Lộ Thiền Viện có thể ngồi vững vị trí bá chủ, không vì đơn giản trong tông môn có Hóa Thần.

Diên Sơn lão nhân vậy mà biết được nhiều bí mật như thế.

Người này có thân phận gì?

Tần Tang vốn cho rằng Diên Sơn lão nhân là tán tu thanh tâm quả dục.

Nghe đồn Lộc Dã ở Bắc Hoang, đạo tràng Diên Sơn lão nhân cũng ở nơi đây, biết Lộc lão ma có nghĩa tử cũng là chuyện bình thường, nhưng bí mật khác không giống như là một tán tu có thể nghe được.

"Muốn chết!"

Một tiếng gầm thét ngắt lời hắn suy nghĩ.

Lại là Nguyệt phi bị đâm chọt chỗ đau, thẹn quá hoá giận, ngọc thủ đột nhiên vung lên, viên châu màu hồng bắn tới hướng trên đỉnh đầu Diên Sơn lão nhân.

"Xì ... Á!"

Phích lịch đại tác.

Viên châu bắn ra đạo đạo thiểm điện, giữa không trung xen lẫn thành một tấm lôi võng, chụp xuống đầu lão!

Yêu nữ dáng dấp xinh đẹp mị hoặc, xuất thủ lại lăng lệ. Diên Sơn lão nhân không dám thất lễ, ngón tay hư điểm tấm chắn.

Trong tiếng thét gào, ba mặt Long thủ phá không bay tới phía trên, phần đuôi tương liên, tổ hợp thành một tấm chắn tam giác tạo hình kì lạ, ba cái miệng rồng cùng phun ra dòng nước hình thành một mặt thủy chướng thật dày.

'Phốc! Phốc! Phốc!'

Lưới điện lóe lên nhưng không chui thể chui qua thuỷ chướng.

Thủy chướng lập tức bị nhuộm thành màu hồng, ngăn cản một lát, lại bị ăn mòn sạch sẽ.

Diên Sơn lão nhân thấy tình thế không ổn, vội vàng cải biến ấn quyết.

Long thủ thuẫn lên nhanh, che chắn Diên Sơn lão nhân cực kỳ chặt chẽ, lấy bản thể ngạnh kháng lưới điện.

Chỉ nghe 'Ầm' một tiếng.

Long thủ thuẫn chấn động.

Nguyệt phi vẫn không buông tha, viên châu không ngừng bắn ra thiểm điện, lôi quang như mưa, điên cuồng công kích Long thủ thuẫn.

Cùng lúc đó, ngón tay Nguyệt phi bỗng nhúc nhích.

Tầng băng dưới chân Diên Sơn lão nhân ầm vang sụp đổ, từ dưới đất truyền ra một tiếng long hống, một con Băng Long từ vụn băng vọt ra.

Băng Long có hình thể thon dài, toàn thân được tạo thành từ băng, sừng rồng, long trảo, vảy rồng đều có, giống như Chân Long trong truyền thuyết, khí thế uy vũ, mà lại linh động phi thường, giống như vật sống.

Băng Long mở ra cái miệng lớn như chậu máu, cắn đến hai chân Diên Sơn lão nhân.

Nguyệt phi xuất thủ, từng chiêu trí mạng.

Diên Sơn lão nhân hơi biến sắc, bàn tay phất qua, một giọt nước màu bạc từ lòng bàn tay trượt xuống, dưới thân bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một đoàn sương mù màu bạc.

Sương mù nhìn nhẹ nhàng lại nặng tựa vạn cân, Băng Long đụng vào sương mù, truyền ra một tiếng kim thiết va chạm, thế vọt mạnh tới chợt giảm.

Diên Sơn lão nhân thừa cơ xuất hiện một bên, tránh khỏi miệng rồng.

Diên Sơn lão nhân nói chuyện chọc giận yêu nữ, tuy có phòng bị, vẫn bị giật nảy mình, truyền âm la hét: "Yêu nữ này chắc chắn không phải phụng lệnh Lộc lão ma đến, đạo huynh đừng bị nàng hù sợ! Minh Nguyệt vệ thật ra là nô lệ của Lộc lão ma, Minh Nguyệt nô chết ở bên ngoài vô số kể, chết thì chết, chưa từng nghe nói Lộc lão ma báo thù cho ai. Bất quá, cao thủ Minh Nguyệt vệ không phải số ít, thời gian kéo dài quá lâu, yêu nữ dẫn kẻ khác tới giúp đỡ thì càng phiền phức. Đạo huynh mau lấy đi Hàn Tinh, rời khỏi nơi đây!"

Tâm niệm Tần Tang chớp liên tục.

Việc đã đến nước này, tên đã trên dây không phát không được.

Diên Sơn lão nhân nói những lời này không phải không có lý, chỉ cần Lão Ma không tự mình xuất thủ, nghĩa tử Lão Ma và Minh Nguyệt vệ tới, Tần Tang thật đúng là không sợ.

Chân chính ngấp nghé Hàn Tinh rõ ràng là yêu nữ này.

Nhanh lấy đi Hàn Tinh, nghênh ngang rời đi, Lộc lão ma chẳng lẽ vì phi tử nghĩa tử mà xuất quan?

Ngẫm lại cũng không có khả năng.

Đương thời, bên ngoài Trung Châu chỉ có bốn vị tu sĩ Hóa Thần.

Đan Vũ Chân Quân, Tuệ Quang Thánh giả cùng Thánh Vương yêu tộc mất tích toàn bộ. Lộc lão ma biến mất càng sớm hơn, chẳng lẽ lão đặc thù hơn, chỉ lo cho thân mình?
Bình Luận (0)
Comment