Chương 2274: Lựa chọn của Ách Cô
Chương 2274: Lựa chọn của Ách Cô
Nghe Tần Tang trả lời, Quỷ Mẫu có chút ngạc nhiên.
"Nàng không chọn lầm người ····· Tại sao không hỏi một chút suy nghĩ của nàng? Hoặc là, ngươi tìm cho ta người Vu tộc khác, điều kiện trước đó vẫn hữu hiệu như cũ."
Tần Tang tiếc hận nói: "Truyền tống trận ở Tử Vi cung không trở về được."
Tử Vi cung phi thăng, con đường đã đứt, trừ phi trong di vật Hóa Thần có hải đồ thông hướng Thương Lãng hải.
"Vật bày trận đã chuẩn bị đầy đủ, lấy mấy giọt tinh huyết của nàng làm dẫn, sẽ không tổn thương đến nàng. Ta cũng không gạt ngươi, lúc vượt qua còn nhờ nàng gánh chịu hồn thể của ta."
Quỷ Mẫu thẳng thắn nói quá trình "Trở về" với Tần Tang: "Từ nơi sâu xa ta có dự cảm, nhục thể của ta giấu ở cố hương, đây cũng là một trong những lý do ta nhất định phải trở về! Ngươi không cần hoài nghi ta, Thần Tằm chủ động nhận chủ, giữa bọn hắn ràng buộc sâu xa, thậm chí có thể đạt tới mức độ cộng sinh, bất luận kẻ nào cũng không đoạt được. Huống chi nó chỉ có một tia huyết mạch Thần Tằm, thời gian tới tiềm lực lớn thế nào, chưa hẳn vượt qua linh trùng bản cung. Nếu ngươi còn lo lắng ta gây bất lợi cho nàng, ta có thể lập xuống tâm ma thệ ngôn cùng lời thề nhân quả. Chỉ cần ta còn sống, tuyệt sẽ không để nàng bị thương tổn!"
Bởi vì Ngọc Phật, Tần Tang cũng không quá tín nhiệm tâm ma thệ ngôn.
Sau khi đến Trung Châu, Tần Tang biết thêm về lời thề nhân quả.
Lời thề nhân quả có lực ước thúc rất mạnh, không ai dám tiếp nhận hậu quả nếu làm trái, phiền phức là quá trình lập thệ phi thường rườm rà, đa phần thời điểm lập thệ đều không thích hợp.
Bất luận thế nào, cứu tỉnh Ách Cô nhất định phải mượn nhờ tay Quỷ Mẫu.
Tần Tang không phản đối, đánh thức Ách Cô trước đã.
"Cần chuẩn bị cái gì?" Tần Tang cẩn thận hỏi.
"Tạm thời chỉ có thể cưỡng ép dẫn dắt ý thức của nàng, thông qua Thần Tằm miễn cưỡng trả lời chúng ta, tùy tiện cứu tỉnh nàng có thể sẽ dẫn đến hậu quả rất lớn. Nàng và bản mệnh trùng cổ tuy là một thể, vẫn phân chủ tớ. Nàng ngủ say quá lâu, quá trình đánh thức nàng nhất định phải tiến hành theo chất lượng, nếu không sẽ bị bản mệnh trùng cổ chủ đạo. Cho dù ở Vu tộc, biến thành trùng nô cũng không thiếu người."
Quỷ Mẫu ra hiệu Tần Tang đỡ Ách Cô dậy, duy trì tư thế ngồi xếp bằng, còn nàng thì công việc lu bù lên, bày ra tầng tầng cấm chế, phòng ngừa bị người quấy rầy.
Đánh thức Ách Cô nhất định phải trong hoàn cảnh an tĩnh nhất.
Tần Tang bảo vệ ở một bên, nhìn chằm chằm Quỷ Mẫu thi pháp.
Quỷ Mẫu biết rõ tâm tư Tần Tang, bất kỳ động tác gì cũng không e ngại hắn, thậm chí chủ động giải thích nhất cử nhất động của mình.
Luyện chế Thiên Thi phù rất đơn giản, quá trình giải trừ lại phi thường rườm rà.
Chỉ thấy ngón tay nàng điểm liên tục, hàng ngàn hàng vạn phù văn phức tạp như nước chảy bay ra đầu ngón tay, trong động phủ hội tụ thành một đầu quang hà hai màu trắng xanh.
Quang hà quay chung quanh người Ách Cô, đầu đuôi đụng vào nhau, biến thành một quang hoàn, cuối cùng chầm chậm rơi xuống, vây Ách Cô và giường đá ở trung tâm.
Tần Tang không biết nhiều về Vu pháp, căn cứ kinh nghiệm, đoán ra là một loại cấm trận nào đó.
Vẻ mặt Quỷ Mẫu nghiêm túc, động tác càng lúc càng nhanh.
Cấm trận phi thường phức tạp, Quỷ Mẫu hao phí mấy canh giờ, cho đến phương đông rạng sáng mới hoàn thành.
Lau đi mồ hôi trên trán, Quỷ Mẫu thở nhẹ một hơi, chỉ hướng mi tâm Ách Cô, đang muốn làm gì, bỗng nhiên dừng lại, quay đầu hỏi Tần Tang: "Cốt văn trên người nàng là ngươi tự khắc họa?"
"Là ta."
Quỷ Mẫu lui về sau một bước: "Bây giờ tiếp tục khắc họa Thần Văn, mượn Thần Văn lực khiêu động Thiên Thi phù, dẫn dắt ý thức của nàng, đồng thời cũng là cơ sở đánh thức nàng về sau. Tự ngươi làm đi, miễn cho ngươi hoài nghi ta động tay chân gì với nàng."
Tần Tang việc nhân đức không nhường ai, theo lời Quỷ Mẫu.
"Những Thần Văn này rất phức tạp, đối với ngươi cũng không thành vấn đề. Ổn định chân nguyên, làm theo lời ta: "Quỷ Mẫu không nói rõ chi tiết, kiên nhẫn chỉ đạo Tần Tang.
Tần Tang cẩn thận tỉ mỉ, lấy tay làm bút, chân nguyên làm mực, bắt đầu từ mi tâm Ách Cô, cẩn thận miêu tả Thần Văn, trong quá trình khắc họa Thần Văn dần dần cảm ứng được Ách Cô biến hóa.
Khí tức của nàng càng ngày càng rõ ràng, quang mang cấm trận chiếu lên trên người, phủ thêm cho nàng một tầng lụa mỏng mông lung, ngũ quan phảng phất nhiều hơn mấy phần linh động, tùy thời có thể thức tỉnh, mở to mắt ra.
"Để Thần Tằm trở về!"
Thanh âm Quỷ Mẫu vang lên.
Phì Tằm là Ách Cô dựa vào ở hiện tại, tiếp theo nhất định phải mượn nhờ lực lượng của nó.
Tần Tang lập tức lệnh Phì Tằm chui vào nguyên thần Ách Cô, cùng lúc đó hoàn thành một bút Thần Văn cuối cùng, Phì Tằm nằm ngáy o o.
Tần Tang mơ hồ cảm giác được, giữa Ách Cô và Phì Tằm tựa hồ có nhiều thêm liên hệ mới. Quan sát tỉ mỉ Ách Cô, thế nhưng từ bên ngoài nhìn vào không thấy biến hóa gì.
Chờ đợi một lát.
Tần Tang nhịn không được nhìn Quỷ Mẫu, dưới Quỷ Mẫu ra hiệu, hắn thôi động thần thức thăm dò vào tử phủ Ách Cô, thông qua Phì Tằm kêu gọi ý thức Ách Cô.
Từng tiếng kêu gọi, tuy nhiên như đá chìm đáy biển.
Tần Tang không hề từ bỏ, kiên nhẫn kêu gọi, rốt cuộc đạt được trả lời sau khi xa cách năm trăm năm.
Thanh âm phi thường nhỏ.
Giống như người ngã vào vực sâu ngàn trượng, khàn cả giọng la lên cầu cứu, lại không thể để người trên vách đá nghe được, bị bóng tối vô tận và tuyệt vọng vây quanh. Nàng kéo dài năm trăm năm, trong vực sâu rốt cuộc xuất hiện một cỗ gió, mang tiếng kêu cứu của nàng ra ngoài.
Dù vậy, trả lời cũng cực kỳ yếu ớt, dù Ách Cô đã dốc hết toàn lực
Tần Tang phảng phất giống như cách một thế hệ, sửng sốt một lát, mới phản ứng kịp ý tứ Ách Cô.
Ách Cô nghe được hắn và Quỷ Mẫu nói chuyện.
Trước kia đủ loại dấu hiệu cho thấy, Ách Cô chỉ có thể thông qua Phì Tằm gắn bó ý thức của mình để không bị trầm luân, lúc Phì Tằm xuất hiện ba động to lớn, mới có thể cảm giác được bên ngoài phát sinh biến cố, tựa như năm đó Tần Tang ở Thất Sát điện chạy đến độc đầm.
Theo trạng thái chuyển biến tốt đẹp, nàng đã có thể cảm giác được bên ngoài, chỉ là không thể trả lời.
Nàng nguyện ý đi cùng Quỷ Mẫu.
Tần Tang trầm mặc.
Hắn tưởng Ách Cô tỉnh lại sẽ nói cái gì, vạn lần không nghĩ tới câu đầu tiên là như vậy, Ách Cô thậm chí không hỏi Quỷ Mẫu là tốt hay xấu.
"Ngươi không cần cảm thấy thiếu nợ ta, cũng đừng tưởng rằng bán thân là có thể hồi báo ta. Vu tộc Hóa Thần kia đã sớm vẫn lạc, cuộc chiến ma loạn thảm liệt như vậy, thi cốt hắn có thể đã bị xé nát, di vật bị người đoạt đi, bảo tồn đến nay cũng cực thấp. Ta xuất thân nhân tộc, cơ duyên Hóa Thần phải tìm trong bản tộc. Ngươi nhớ kỹ, phải sống vì bản thân . . ."
Tần Tang nói mỗi chữ mỗi câu cho Ách Cô biết rõ phong hiểm, không sợ bị Quỷ Mẫu nghe được.
Quỷ Mẫu còn nhớ rõ ân cứu mạng của Đàm Hào, chắc hẳn không phải hạng người cùng hung cực ác, nhưng trên thân nàng liên lụy quá nhiều bí mật vô định, Ách Cô cuốn vào, kết cục khó liệu.
Trên thực tế, Tần Tang không có hứng thú quá lớn với di vật Vu tộc Hóa Thần, cho dù có thể được, chưa hẳn hữu dụng với hắn.
Quỷ Mẫu chắc là không nghĩ tới, hắn xem trọng thật ra là Nam Hải Tiên điện.
Đè thấp giá trị thẻ đánh bạc với Quỷ Mẫu, hoàn toàn dùng giao dịch khác tiến vào Nam Hải Tiên điện, thí dụ như trợ giúp Quỷ Mẫu tìm kiếm di vật Hóa Thần.
Quỷ Mẫu nghe vậy thần sắc hơi động, cũng không phản bác.
Nàng không thể không thừa nhận, Tần Tang là sự thật, khả năng tìm tới di cốt Hóa Thần cực thấp, nếu không nàng cũng sẽ không cầm chặt lấy Ách Cô không thả.
Tìm tới thi cốt Hoá Thần chưa hẳn có thể tìm được hải đồ. Trung Châu và Thương Lãng hải cơ hồ không có liên hệ, có thể thấy được khoảng cách Trung Châu và Thương Lãng hải xa hơn so với Bắc Hải.
Ngày nay trong phong bạo mang hung thú hoành hành, nguy hiểm trùng điệp, vượt biển nguy hiểm cực lớn.
Vẫn còn một nguyên nhân, nàng không lộ ra.
Nàng là cây cỏ cứu mạng Ách Cô, và ngược lại.
Cổ Ma Tịnh Hải Tông hủy diệt, cũng không phải đơn giản hoàn toàn bị phong ấn thượng cổ ma diệt.
Thoát khỏi phong ấn, chỉ là để Quỷ Mẫu sống được lâu thêm một chút, nàng có dự cảm, thời gian cho bản thân không còn nhiều, mặc dù không thể xác định còn có thể kiên trì bao lâu, nhưng khẳng định càng nhanh trở về càng tốt.
Tần Tang không hề biết, lúc nhìn thấy Ách Cô, trong nội tâm nàng cuồng hỉ bực nào, nếu không phải nàng có định tính cường đại, khẳng định nhịn không được cười như điên rồi.
Qua thật lâu, rốt cuộc nhận được Ách Cô trả lời lần thứ hai.