Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 232 - Chương 232: Hoả Nha Trận

Chương 232: Hoả Nha Trận Chương 232: Hoả Nha Trận

Hắn đã từng nghĩ tới sẽ tìm một môn công pháp tu luyện thần thức.

Nhưng công pháp tu luyện thần thức không nhiều, mấy bộ cất giấu trong Bảo Tháp Phong đều không được tốt lắm, mà thiên phú của hắn lại quá kém, tạm thời không dám phân tâm, nếu không hy vọng Kết Đan lại càng mong manh.

Thanh Đình giật mình, ngưỡng mộ nói:

-Lam Minh Quả tăng cường thần thức thần hiệu, đến nay đã không còn thấy nhiều trong Tu Tiên Giới, vận khí Tần sư đệ thật tốt.

Tần Tang gật đầu, xoay chuyển ánh mắt, chỉ về phía trước đầm nước, hỏi:

-Thanh Đình sư tỷ, trận pháp cấm chế ở bên trong đầm nước sao?

Không ngờ Thanh Đình lắc đầu nói:

-Không phải ở bên trong đầm nước, mà là cả cái đầm nước đều là trận pháp cấm chế, Tần sư đệ dùng thần thức thử một lần là biết ngay.

Tần Tang kinh ngạc nhìn đầm nước, phân ra một luồng thần thức thăm dò mặt nước, tạo nên gợn sóng nhẹ nhàng trên mặt đầm nước vốn dĩ vô cùng yên lặng, nhìn như cả người lẫn vật đều vô hại, nhưng thần thức Tần Tang bị ngăn cản liên tục ở ngoài sóng nước, mặc cho hắn dùng sức như nào cũng không cách nào tiến vào được dù chỉ một chút.

Đúng lúc này, đột nhiên trên không vang lên tiếng kiếm rít, Tần Tang ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Lý Tại ngự kiếm mà tới, kiếm khí mạnh mẽ ác liệt phá vỡ màn chắn âm phong.

Chờ đợi một hồi, Ngô Nguyệt Thăng cùng Liễu thị huynh đệ cũng lần lượt đi xuống, khiến cho mọi người đang rất lo lắng mới nhẹ nhàng thở ra.

Nét mặt Ngô Nguyệt Thăng tái nhợt gần như không nhìn thấy huyết sắc, rõ ràng Nguyên Thần bị thương không nhỏ, khi chắp tay với mọi người một cái, một câu cũng không kịp nói, vội vàng ngồi khoanh chân dưới đất, ngồi thiền để hồi phục.

Huynh đệ Liễu thị thì ngược lại, tình trạng tốt hơn một chút, nhưng cũng cần điều tức lại.

Sau khi chờ ba người bọn họ khôi phục lại xong, mọi người tụ tập bên đầm nước.

-Trong đầm nước đầm nước là một trận pháp cấm chế hiện lên mà thành, từng tầng từng tầng cấm chế chồng chất, cùng nhau tạo thành một đại trận kiên cố. Trước đó ta cùng Vu sư đệ đã thử nhiều lần, dùng hết mọi thủ đoạn, liên thủ phá vỡ tầng trên cấm chế, nhưng cũng gần như không thể tiếp tục được nữa rồi. Cũng may trong trận pháp chi đạo ta có chút trình độ, có thể suy đoán ra được quy luật trung tâm trận pháp cấm chế, mới nghĩ dùng đến Hỏa Nha Lệnh để phá trận. Chờ sau khi chúng ta dừng tay, đầm nước sẽ lại nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu. Cho nên nhất định phải thừa thế xông lên phá vỡ cấm chế, nếu không tất cả đều phí công. Hơn nữa cơ hội chỉ có một lần, nếu như Hỏa Nha Lệnh bên trên của Hỏa Nha tinh phách tiêu hao đến gần như không còn và không thể phá trận, chúng ta trở về bổ sung Hỏa Nha Lệnh bên trong Hỏa Linh, lại vừa phải chậm trễ thời gian mấy năm.

Giọng nói Thanh Đình nghiêm trọng nhắc nhở.

Mọi người cũng biết cấm chế khó đối phó, không dám khinh thường, dựa theo phân phó của Thanh Đình, lựa chọn riêng cho mình vị trí đứng vững, thuận tay lấy ra pháp khí của bản thân.

Pháp quyết Thiếu Hoa Sơn Kiếm Đạo là nhiều nhất, trong đó không ít người điêu luyện. Trong môn phái này phần lớn đệ tử đều là kiếm tu, ngoại trừ Thanh Đình ra thì bốn người khác đều dùng kiếm.

Bạch Vân Sơn Nhân cũng không dâng sử dụng tới túi vải kia, mà lấy ra một cây mộc trượng, nhẹ nhàng điểm một cái, phía trước mộc trượng liền có cảnh tượng tiêu tan của một mảnh rừng cây, rất kỳ lạ.

Huynh đệ Liễu thị liên thủ, cùng nhau điều khiển một đóa hoa sen, cánh hoa này chính là do sắt tinh luyện tạo thành, viền cánh hoa lung linh ánh sáng, cực kỳ sắc bén, không có một chút vẻ đẹp mềm mại nào, vừa nhìn là biết một kiện sát khí.

Nhìn thấy Tần Tang lấy ra Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, Thanh Đình lập tức xác định để Tần Tang là người phá trận chủ đạo, đây chính là thời điểm cần đồng tâm hiệp lực.Đương nhiên Tần Tang không gì là không thể, lao người đến khoảng không bên trên cấm chế, đứng tại vị trí ở giữa nhất.

-Mọi người chú ý vào ngón tay của ta, điểm về nơi nào, lập tức thúc giục khiến cho pháp khí tấn công vào điểm đó, chờ thời điểm gợn sóng đầm nước mãnh liệt, để Tần sư đệ thúc giục Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, một lần đánh tan cấm chế.

Thanh Đình nhìn qua khuôn mặt của mọi người ở trước một lượt, sau khi xác định tất cả đều không có vấn đề gì, hơi hơi gật đầu, cúi đầu nhìn chăm chú đầm nước. Cùng lúc đó, nàng phất tay đánh ra mấy đạo linh lực, va vào đầm nước, bên trong lập tức dập dờn sóng nhỏ.

Tần Tang cũng tò mò qua xem, đáng tiếc trình độ của hắn ở bên trên trận pháp cấm chế không là gì cả, không thể giống như Thanh Đình có thể rất nhanh phát hiện điểm yếu của cấm chế.

-Nơi đó!

Thanh Đình đột nhiên chỉ tay.

Ra lệnh một tiếng, mọi người cùng nhau di chuyển, vầng sáng vài kiện pháp khí mãnh liệt. Tất cả mọi người đều có kinh nghiệm phong phú, nhìn cảnh tượng thì có vẻ như rất hỗn loạn, nhưng thực ra ngay ngắn trật tự, một đạo tiếp một đạo bám đuôi nhau mà công kích tới, rơi vào nơi Thanh Đình chỉ không hề sai lệch.

'Rào. . .'

Bốn phía đầm nước đột nhiên nổi lên sóng lớn, bọt sóng vỗ bờ.

Tần Tang hít một hơi thật sâu, âm thầm phát động Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, dẫn động linh khí Ngũ Hành từ bốn phía, linh kiếm hóa thành năm đầu Thương Long. Chỉ nghe thấy Thanh Đình hô một tiếng 'Tần sư đệ', không chút do dự lệnh cho Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm mau chóng đuổi theo.

'Ầm!'

Sau tiếng động lớn, bọt nước bắn tung toé khắp đất trời, nhưng bay ra khỏi khu vực đầm nước thì trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm tích. Nhìn lại đầm nước, so với vừa nãy thiếu đi một tầng.

-Tốt!

Vẻ mặt Vu Đại Nhạc lộ rõ vẻ vui mừng:

-Mọi người cứ làm như vậy, lần này nhất định có thể phá trận.
Bình Luận (0)
Comment