Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 235 - Chương 235: Địa Sát Chi Khí

Chương 235: Địa Sát Chi Khí Chương 235: Địa Sát Chi Khí

'Ầm! Ầm!'

Vòng sáng gặp chấn động liên tục không ngừng, toàn bộ hạp cốc ở đó đều rung động, vết nứt kia càng lúc càng lớn.

-Ra tay toàn bộ sức lực! Không được để dư lại sức!

Thanh Đình lớn tiếng kêu gọi.

Vẻ mặt mọi người căng thẳng, Hỏa Nha Trận lập tức bắt đầu điên cuồng di chuyển. Hỏa Nguyên chi lực liên tục không ngừng từ bảy viên Hỏa Nha Lệnh rút ra, màu sắc bên trong Hỏa Nha tinh phách càng thêm u ám.

'Rắc rắc!'

Dưới sự tấn công không ngừng, bên cạnh vết nứt kia liền xuất hiện một vài vết rạn, một số lan tràn hướng giữa vòng sáng, một số lại lan tràn đến mép, số lượng càng ngày càng nhiều, muốn phá trận chỉ là vấn đề thời gian.

Đúng lúc Thanh Đình để bọn hắn rút toàn bộ Hỏa Nha Lệnh từ bên trong của Hỏa Nguyên ra, thời điểm họ tận dụng hết sức mình, điều kì lạ đã xảy ra!

'Ầm!'

Vòng sáng chỉ nứt ra một vài đường nhỏ nhưng đã tự vỡ nát.

Mọi người bất ngờ không kịp chuẩn bị, đều có chút giật mình. Chỉ thấy mảnh vụn vòng sáng với tốc độ kinh người rơi vào địa huyệt sâu thẳm, ngay sau đó một lực hút cực lớn đột nhiên truyền đến!

Trong đầm nước từng tầng cấm chế, mỗi một tầng đều kiên cố dị thường, khó phá giải được. Màn chắn phía trên cấm chế chính là mắt trận, hẳn là càng khó đột phá, lúc này mới nứt được vài vết nhỏ, còn xa mới đạt đến mức độ bị phá hủy, ấy vậy mà lại đột nhiên vỡ nát.

Bọn họ vốn định tiêu hao Hỏa Nha Lệnh Hỏa Nguyên chi lực, thậm chí không tiếc rút sạch Hỏa Nha tinh phách, phá hủy kiện pháp khí này để mà phá trận, ai ngờ sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Màn chắn vỡ vụn không hề báo trước, giống như là bị một luồng lực lượng khổng lồ cưỡng ép xé mở.

Sau khi trận pháp bị phá, màn chắn vỡ vụn, toàn cảnh địa huyệt cũng hiện ra trong tầm nhìn của mọi người.

Bên trong địa huyện tối như mực, sâu không thấy đáy, tia sáng bị bóng tối nuốt chửng, hơi lạnh buốt giá phả vào mặt, tất cả mọi người rùng mình vì bị đông đến. Đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói, đây là một chuyện cực kỳ khó có thể thể tưởng tượng nổi.

Ngay sau đó, đột nhiên có một luồng lực hút cực lớn không đợi mọi người kịp phản ứng, hút hết tám người, kể cả Hỏa Nha Lệnh vào địa huyệt, tình cảnh tức khắc hỗn loạn.

-Không tốt!

Lực hút xuất hiện trong nháy mắt đó, Tần Tang lập tức liền có cảnh giác. Hắn cảm nhận được sự kinh khủng từ lực hút này, trong lòng rất là sợ hãi.

May mà hắn đã sớm chuẩn bị, quyết định thật nhanh rút thần hồn ra khỏi Hỏa Nha Lệnh, không chút do dự gọi ra Ô Mộc Kiếm, kiếm quang che thân, ngự kiếm chạy trốn. Thế nhưng, còn chưa bay ra ngoài đã bị luồng lực hút kia bắt được.

Tựa như một con côn trùng nhỏ yếu bị kéo môt cái, không phản kháng được chút nào.

Mấy người khác cũng là như thế, giống như sủi cảo rơi vào nồi vậy, ào ào rơi xuống địa huyệt. Dù cho mọi người đều sử dụng hết sức lực bú sữa mẹ nhưng hiệu quả chẳng được bao nhiêu, tốc độ rơi xuông không hề bị ảnh hưởng.

-Nhanh dựa vào nhau!

Thanh Đình gấp giọng hô to, muốn để mọi người cùng nhau chống đỡ, lời còn chưa dứt, phía dưới đã truyền đến từng đợt tiếng vang.

-Ầm ầm!

Chấn động kịch liệt truyền đến, đất rung núi chuyển.

Liễu Sơn cúi đầu nhìn thoáng qua, thần sắc trở nên hoảng sợ cực kỳ, kêu to:

-Đó là cái gì!

Mọi người vội vàng nhìn xuống, một luồng khí đen cuồn cuộn nơi địa huyệt sâu thẳm đang xông thẳng lên bọn họ, lập tức muốn nuốt chửng tất cả.

Nhìn thấy những hắc khí kinh khủng này, Tần Tang đột nhiên cảm giác được một loại quen thuộc khó hiểu, trong đầu chợt lóe, rốt cuộc nhớ lại những hắc khí này là cái gì, tay chân trong phút chốc lạnh như băng.

-Là Địa Sát chi khí!

Tần Tang lớn tiếng nhắc nhở, sắc mặt khó coi vô cùng.

Địa Trầm Động được tạo thành bởi Địa Sát âm mạch, Tần Tang đóng giữ Địa Trầm Động mấy năm, từng vì hiếu kỳ mà lần mò vào sâu trong Địa Trầm Động, đi tới chổ giao giới giữa âm khí và Địa Sát chi khí, nhìn thấy bản thể của Địa Sát chi khí.

Lúc ấy trong người hắn mang theo Ôn Dương Châu và Tị Sát Đâu, còn chuẩn bị mấy viên khu hàn linh đan, vẫn không thể ngăn trở hàn băng tê cóng xâm nhập cơ thể, suýt nữa đã bị đông cứng cóng chết ở phía dưới.

Tần Tang lĩnh giáo sự lợi hại của Địa Sát chi khí, từ đó về sau không dám lại đi tìm đường chết, chỉ hấp thu âm khí ở tầng trên của Địa Trầm Động.

Địa Sát chi khí là một loại chí âm chí sát chi khí trong thiên địa, ngay cả tu sĩ Kim Đan cũng phải kiêng kị mấy phần.

Địa Sát âm mạch của Địa Trầm Động không biết gây họa bao nhiêu sinh linh, sinh linh bị nuốt chửng đều đã tạo thành Âm Sát chi khí ngưng tụ không tan, ảnh hưởng cả một vùng đất rộng lớn trở thành một nơi hoang vu không có một ngọn cỏ.

Thiếu Hoa Sơn chỉ có thể tận lực dùng cấm chế phong tỏa mấy chỗ khe lớn, làm chậm tiến độ ăn mòn của nó nhưng không có cách nào ngăn cản được sự khuếch trương của cái Địa Sát âm mạch kia.

Chẳng lẽ cấm chế phía trên là vị cao nhân nào đó lưu lại để phong tỏa Địa Sát chi khí bên trong địa huyệt sao?

Tần Tang thầm cười khổ, chết ở chỗ này cũng hơi oan.

Nhận được cảnh báo từ Tần Tang, mọi người cuối cùng cũng nhớ tới Địa Sát chi khí tiếng tăm lừng lẫy, ý thức được hiện tại bọn họ đang nằm trong hiểm cảnh như thế nào, nhất thời mặt xám như tro.

Thân thể bị luồng lực lút không tên cầm cố, vô lực phản kháng, mà khi Địa Sát chi khí càng ngày càng gần, hàn khí kinh khủng dần dần đông cứng thân thể bọn hắn, ngay cả nhúc nhích một chút cũng khó khăn, chỉ có trơ mắt nhìn xem luồng khí Địa Sát này xông tới nuốt chửng bọn họ.

Địa Sát chi khí đến cả tu sĩ Kim Đan đều cảm thấy khó giải quyết, vậy thì bọn họ bị rơi vào trong thì sẽ gặp phải kết cục gì?
Bình Luận (0)
Comment