Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 236 - Chương 236: Luyện Thi

Chương 236: Luyện Thi Chương 236: Luyện Thi

Bọn họ vốn định sau khi phá tan cấm chế sẽ quan sát phía dưới có nguy hiểm gì không rồi mới quyết định thăm dò hay là rời đi. Ai ngờ cái lực hút kia căn bản không cho bọn họ có cơ hội lựa chọn, trực tiếp lôi bọn hắn xuống, đẩy vào hiểm cảnh thập tử vô sinh.

-CMN cái cạm bẫy trời đánh!

Có người chửi ầm lên.

Nếu như chỉ là phong tỏa Địa Sát chi khí để nó không làm hại được thế gian, căn bản không cần thiết giữ lại cạm bẫy lực hút. Nhưng mà, bọn hắn cũng chỉ có thể phẫn nộ điên cuồng trong vô lực.

Tần Tang vẫn chưa từ bỏ hy vọng, ép buộc chính mình tỉnh táo lại, trong lòng xoay chuyển liên tục, nhanh chóng suy nghĩ bản thân có cái gì có thể giúp mình thoát khỏi hiểm cảnh.

Đúng lúc này, Tần Tang dư quang thoáng nhìn thấy một vật, trong lòng khẽ động, vội vàng nhìn lại xung quanh, chỉ thấy trên vách đá xung quanh địa huyệt có sơn động. Những sơn động này giống như là hang động đá vôi tự nhiên, nhưng rõ ràng có dấu vết con người để lại, mà càng xuống sâu lại có càng nhiều.

Nếu đã có người tạo ra sơn động ở chỗ này, bất luận mục đích của hắn là cái gì, khẳng định có khả năng chống cự Địa Sát chi khí!

Nói thì chậm, nhưng thật ra rất nhanh, ngay lúc bọn họ sắp rơi vào Địa Sát chi khí, Tần Tang vội vàng nói cho mọi người phát hiện của mình, Thanh Đình cũng nhìn thấy sơn động, không cần Tần Tang nhắc nhở, lúc này hô to:

-Toàn lực thôi thúc Hỏa Nha Lệnh, ném xuống!

Mọi người lập tức rõ ràng ý đồ của Thanh Đình, chịu đựng cái rét căm căm để vận chuyển linh lực điều khiển Hỏa Nha Lệnh đang bị lực hút đánh tán loạn, dùng hết toàn lực mới miễn cưỡng hội tụ thành trận, sau đó không chút do dự tiêu hao Hỏa Nguyên chi lực của Hỏa Nha Lệnh.

Toàn bộ Hỏa Nha tinh phách đều được phóng ra, sau đó bị mọi người cưỡng ép hợp lại vào một chỗ, bảy viên Hỏa Nha Lệnh tạo thành một cái quả cầu lửa khổng lồ, nhiệt độ nóng bỏng khiến khí lạnh trong cơ thể bọn hắn dịu xuống đôi chút.

Hỏa diễm cũng không ổn định, tản ra khí tức bạo liệt, tùy thời đều có thể nổ tung. Đây chính là mong muốn của bọn họ, cả đám ngay lập tức ném mạnh Hỏa Nha Lệnh ra ngoài.

-Ầm!

Trong khoảnh khắc liệt hỏa va chạm Địa Sát chi khí, cơn nổ dữ dội nhấc lên làn sóng mãnh liệt. Uy lực tự bạo của pháp khí không thể khinh thường. Đứng giữa sự xung kích, Tần Tang chợt cảm thấy lực hút trên thân giảm bớt mấy phần, cuối cùng có thể miễn cưỡng cử động, nhưng ngẫu nhiên lại bị làn sóng nổ tung đánh trúng, toàn thân đau đớn không thôi.

Tần Tang chịu đựng đau nhức kịch liệt, cơ hội có được không hề dễ, căn bản không có nhiều thời gian để hắn suy nghĩ quá lâu, chỉ có thể để hắn xác định được huyệt động gần nhất, dốc hết toàn lực vọt vào.

Một giây sau cùng trước khi tiến vào địa huyệt, Tần Tang vội vàng liếc nhìn bên dưới, chỉ có thể nhìn thấy Thanh Đình ở gần nhất đang giãy dụa bay về một cái huyệt động, tất cả đều bị tách ra, không thể thấy được tình huống của những người khác

-Ầm!

Tần Tang lăn lộn ngã vào trong sơn động, đầu đụng vào vách đá, ngay sau đó tầm mắt đột nhiên tối đen. Cự long được tạo thành bởi Địa Sát chi khí kia thế mà lại lướt qua cửa hang, phóng lên không trung.

Những Địa Sát chi khí này không biết đã bị áp chế bao nhiêu năm, một khi được phóng thích, thanh thế kinh khủng làm Tần Tang sợ hãi không thôi.

Không biết có bao nhiêu tính mạng có thể thoát được.

Địa Sát chi khí dâng trào vào hang động đá vôi một cách trắng trợn.

Tần Tang rùng mình một cái, không dám trì hoãn nữa, vội vàng áp chế thương thế, triển khai thân pháp lao vào sâu trong hang động đá vôi. Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm giác một tia dị dạng, dừng lại thân hình, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy sau khi những Địa Sát chi khí kia tràn vào hang động đá vôi, trên vách đá đột nhiên sáng lên một ít phù văn màu vàng, những phù văn này liên kết bởi những sợi tơ kim sắc, có sáng có sạm, mọi nơi trên vách đá đều có.

Địa Sát chi khí đụng vào kim quang của phù văn thế mà lại bị ngăn cản tiến độ xâm lấn.

Hai mắt Tần Tang sáng lên. Hắn đoán không sai, bên trong động đá vôi quả nhiên có cấm chế ngăn chặn Địa Sát chi khí, nếu không sẽ chẳng có ai đi tu luyện ở chổ này.

Nhưng Tần Tang không thể cao hứng lâu.

Không biết có phải do không có người điều khiển hay là thời gian trải qua quá lâu mà tạo thành uy năng của cấm chế biến mất. Đối mặt Địa Sát chi khí tuôn ra càng nhiều, những phù văn này chỉ giữ vững được trong thời gian cực kỳ ngắn, nhanh chóng trở nên ảm đạm không còn ánh sáng, sau đó tắt trụi.

Địa Sát chi khí phá hủy phù văn trong động đá vôi dễ như ăn cháo, tốc độ xâm lấn vỏn vẹn chậm lại một ít mà thôi.

Thấy cảnh này, Tần Tang trong lòng biết rõ may mắn đã hết, thầm than một tiếng, vọt hướng nơi sâu xa trong hang động. Kỳ thực, trong lòng hắn cũng do dự, sợ rằng cuối hang sẽ là ngõ cụt, nhưng mà Địa Sát chi khí còn lâu mới tán, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.

Hang động đá vôi cũng không rộng rãi, vả lại bên trong không biết sẽ có cái gì tồn tại, không nên đại trương kỳ cổ ngự kiếm bay đi.

Tần Tang sử dụng Lạc Vân Sí, ẩn nấp mà đi.

Kiện pháp khí theo hắn từ Khôi Âm Tông đi tới hiện tại, nhiều lần lập xuống công lao hãn mã, đáng tiếc bản chất là sát khí, sớm muộn sẽ tự hủy, Tần Tang cũng chỉ có thể tận lực hạn chế sử dụng nó, để khi cần thiết còn có để mà dùng.

Không biết bên trong động đá vôi là tình huống như thế nào, cẩn thận vẫn là tốt nhất.

May mắn là, hang động đá vôi không phải là đường cùng. Càng đi vào sâu càng có nhiều đường rẽ, trên dưới trái phải, giao nhau tách ra, bốn phương thông suốt, khiến Tần Tang âm thầm kinh ngạc, không gian bên trong lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Tần Tang.
Bình Luận (0)
Comment