Chương 2363: Huỳnh Hoả Pháp Liên
Chương 2363: Huỳnh Hoả Pháp Liên
"Hỏa Tê Bội!"
Khôn Đạo cũng nhìn thấy tiên bội xích hồng, hô hấp đột nhiên thô nặng hơn mấy phần.
Nàng vừa nghe sư huynh nói tới các bảo vật cao cấp nhất của Hỏa Tướng nhất mạch, trong đó có Hỏa Tê Bội, bảo vật này có tác dụng kinh người nhất là có thể bố trí pháp trận độ kiếp.
Sau khi Vô Tướng Tiên môn diệt môn, Hỏa Tê Bội cũng không biết lưu lạc phương nào, tung tích không rõ, thì ra bị tổ sư Hỏa Tướng mang vào Dương Viêm Thần Cấm.
Khôn Đạo kích động, nhưng thấy sư huynh bất động, cũng không dám tự chủ trương.
"Sư muội không nên cao hứng quá sớm, bố trí pháp trận độ kiếp không chỉ cần Hỏa Tê Bội, còn cần một kiện chí bảo Thủy Tướng nhất mạch, món chí bảo kia vẫn không rõ tung tích. Mà chúng ta còn không biết phương pháp bày trận, muốn phục hồi pháp trận như cũ, khó như lên trời."
Bạch bào đạo nhân khẽ lắc đầu, dội cho Khôn Đạo một gáo nước lạnh.
Khôn Đạo cũng không nhụt chí, quay đầu nhìn phương đông: "Chí bảo Thủy Tướng nhất mạch có lẽ cũng bị tổ sư Thủy Tướng mang vào núi. Sư huynh, lấy Hỏa Tê Bội xong, chi bằng chúng ta cứ đi Thủy Hành thần cấm một chuyến."
Ngũ Hành thần cấm dựa theo trận thế Ngũ Hành tương sinh, bài bố vây quanh núi.
Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, bởi vậy suy đoán, giữa bọn họ và Thủy Hành thần cấm còn cách Mộc hành thần cấm, đường đi tốt nhất là từ Hỏa hành thần cấm ra ngoài, sau đó lại đi vòng.
Đi loạn bên ngoài, có phong hiểm bị người đánh vỡ.
Vấn đề lớn nhất không ở nơi này.
Bọn họ có thể dựa vào Dương Viêm pháp kiếm tới lui tự nhiên trong Dương Viêm Thần Cấm, mà ngay cả phương vị Thủy Hành dùng thần cấm gì cũng không rõ, nếu như uy lực tương đương với Dương Viêm Thần Cấm, dựa vào hai người bọn họ rất khó tìm đến động phủ tổ sư Thủy Tướng.
Bạch bào đạo nhân biết rõ, sư muội khẳng định cũng biết trong này khó khăn, nhưng pháp trận độ kiếp lại dụ hoặc quá lớn.
"Bây giờ nói độ kiếp còn quá sớm."
Bạch bào đạo nhân trấn an một câu, chuyển hướng: "Pháp trận độ kiếp chỉ là một trong những công dụng của Hỏa Tê Bội. Trong tông môn có mấy môn đại thần thông, mượn nhờ Hỏa Tê Bội, có thể giảm mạnh độ khó tu luyện. Không có pháp trận độ kiếp, chuyến đi này của chúng ta cũng không tệ ···. . ."
Nghe sư huynh nói ra tên mấy môn thần thông kia, hai mắt Khôn Đạo phát sáng.
Lúc trao đổi, bọn họ không quên quan sát động phủ.
Thấy trong động phủ yên tĩnh, lão giả kia vẫn ngồi bất động, chân chính tịch diệt, giống cỗ thi thể kia, đã sớm mục nát, nhờ được hỏa chuông che chở, mới không biến thành bụi xám tại chỗ.
Hai người không chần chờ nữa, một trước một sau tiến vào động phủ.
Bạch bào đạo nhân đi thẳng đến hỏa chuông, đi đến gần, không tùy tiện đưa tay tới, ánh mắt lướt qua khuôn mặt tĩnh mịch của lão giả, sau đó quan sát pháp trận dưới thân lão giả.
Khôn Đạo theo sát đi lên phía trước, không ngừng đánh giá động phủ, đảo qua vị trí cỗ thi thể trước đó, thần sắc hơi động, hình như có phát hiện gì, đột nhiên lách mình đi tới.
Thi thể đó vốn xếp bằng ở biên giới linh trận hỏa chung, dưới thân có một bệ đá, cũng bị khí cơ linh trận bao phủ, bất quá cũng không ở trong hỏa chuông.
Xem vị trí y và lão giả, đúng là có tôn ti trên dưới.
Thi thể ở bệ đá chỉ còn lại một đám bụi xám.
Khôn Đạo nhìn qua, lại đưa tay chộp tới đám bụi xám trắng.
Nàng tự hành động làm kinh động bạch bào đạo nhân, khiến gã biến sắc, lo lắng nàng xúc động linh trận, đang muốn ngăn trở thì nhìn thấy đám bụi toả lên, bay ra một vật, rơi vào tay Khôn Đạo.
Vật này là một chuỗi vòng tay, mới nhìn không có linh quang chói mắt, nhưng phủi nhẹ khí xám là có thể nhìn thấy đó là một pháp liên tạo hình tinh xảo, bất luận nữ tu nào nhìn thấy vật này cũng sẽ tim đập thình thịch.
Bắt mắt nhất chính là trong đó có ba viên tinh thạch màu đỏ lớn chừng hạt long nhãn.
Trong mỗi tinh thạch đều có một điểm như đom đóm, ẩn chứa Hỏa nguyên tinh thuần tuý, trong tinh thạch chiếu rọi ra màu sắc nhàn nhạt, mặc dù không loá mắt, lại phi thường hoa mỹ.
"Huỳnh Hỏa Pháp Liên!"
Bạch bào đạo nhân kinh ngạc.
Đây là một kiện bảo vật quý giá khác của Hoả Tướng điện.
"Sư huynh." Khôn Đạo ngẩng đầu, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ, yêu thích không buông tay vuốt ve Huỳnh Hỏa Pháp Liên.
"Muội giữ đi, sau khi trở về ta truyền cho muội mấy loại ấn phù, dựa vào pháp liên này, nhất định có thể giúp thực lực muội tăng gấp bội!"
Bạch bào đạo nhân cũng không thể đoạt bảo vật sư muội yêu thích, nhận lấy xem xét, xác định là món bảo vật mà điển tịch ghi lại, sau đó trả lại, hâm mộ với vận may của nàng.
Tiếp đó, gã khuyên bảo Khôn Đạo một phen, về sau không được tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ!
Gã quan sát Linh trận hoả chung, đã nhìn ra mấy phần mánh khóe.
Dương Viêm Thần Cấm từ bên ngoài dẫn thiên hỏa tiến vào động phủ, chảy vào trận pháp, áp chế đặc tính cuồng bạo, huyễn hóa ra hỏa chuông.
Xem ra Dương Viêm Thần Cấm là lực lượng nguyên bản của linh trận, nhưng Hỏa Tê Bội cũng là tồn tại không thể thiếu, chiếm cứ địa vị vô cùng trọng yếu.
Tùy tiện lấy đi Hỏa Tê Bội, nhẹ thì dẫn phát linh trận rung chuyển, hỏa chuông tán loạn, nặng thì có thể khiến thiên hỏa bạo động, vô tận thiên hỏa phía ngoài trong nháy mắt xông vào, dễ như trở bàn tay hủy diệt mảnh Tịnh Thổ này.
Đến lúc đó, Dương Viêm pháp kiếm cũng không giữ được bọn họ.
Nghe sư huynh nói tới hậu quả nghiêm trọng, Khôn Đạo nghĩ mà sợ, liên tục nói không dám, trốn đến sau lưng bạch bào đạo nhân, tránh đi ánh mắt nghiêm khắc của sư huynh, mừng khấp khởi thưởng ngoạn pháp liên.
Bạch bào đạo nhân hiểu rõ tính tình sư muội, bất đắc dĩ cười một tiếng.
Ngọc Đài Tông chính là tông môn ẩn thế, cơ hội đệ tử tông môn đi ra ngoài lịch luyện vốn cũng không nhiều, sư muội rất được sủng ái, sau khi nhập môn gần như không xuống núi, không trải qua thế sự, nên đơn thuần như thiếu nữ mới lớn.
Gã thu hồi tạp niệm, cẩn thận quan sát linh trận, suy nghĩ làm sao mới có thể lấy đi Hỏa Tê Bội cùng di vật lão giả.
Khôn Đạo núp ở phía sau, con mắt không dời khỏi pháp liên, càng xem càng ưa thích, thưởng thức mấy lần, không kịp chờ đợi đeo lên trên cổ tay.
Huỳnh Hỏa Pháp Liên càng tôn lên cổ tay trắng noãn của nàng, dù nếu không phải là bảo vật, cũng là đồ trang sức tuyệt hảo thế gian.
Trong nháy mắt mang lên pháp liên, động tác Khôn Đạo dừng một chút nhỏ bé không thể nhận ra, sau đó khôi phục bình thường.
Chính nàng cũng không phát giác, không ngừng vặn vẹo cổ tay, xem hoài không chán, một cái tay khác vô thức vuốt ve pháp liên, đom đóm trong tinh thạch khẽ đung đưa, giống như cộng hưởng với Khôn Đạo vuốt ve.
Thật lâu.
Bạch bào đạo nhân rốt cuộc sắp xếp ra mạch lạc, xác định được chỗ huyền cơ.
"Sư muội lui lại!"
Gã trầm giọng nhắc nhở một câu.
Khôn Đạo nghe lời lui ra sau ba bước, nàng không còn tham luyến nhìn Huỳnh Hỏa Pháp Liên như trước, lẳng lặng nhìn động tác sư huynh, ngón tay vẫn yên lặng vuốt ve tinh thạch trên pháp liên.
"Đệ tử bất kính, tổ sư thứ tội!"
Bạch bào đạo nhân khom người thi lễ với lão giả, ngồi xếp bằng tại chỗ.
Tiếp theo, gã đưa tay phất qua đỉnh đầu một cái, một đạo xích mang bay ra trên đỉnh đầu, đồng thời Xích Hỏa kiếm reo lên, dấn thân tiến vào trong xích mang
Trong giây lát, xích mang ngừng, trên thân Xích Hỏa kiếm trống rỗng thêm ra lít nha lít nhít đường vân, do vô số phù văn tạo thành, cực kì phức tạp.
Đường vân lúc sáng lúc tối, có lực lượng đặc thù lưu chuyển trong thân kiếm.
"Vù!"
Xích Hỏa kiếm ngắn ngủi dừng lại một chút, bay tới phía trên hoả chuông, mũi kiếm trực chỉ Hỏa Tê Bội.
Đồng thời, bạch bào đạo nhân lu bù công việc lên, hai tay bay lượn, ngón tay như luân, từng đạo ấn phù trống rỗng bay ra, liên tục đánh vào trong hỏa chuông.
Linh kiếm vang lên tranh tranh, dưới ấn phù dẫn dắt, từng tia từng sợi kiếm ý rót vào trong hỏa chuông, bản chất là lợi dụng ấn phù dung nhập vào linh trận.
Trong quá trình này, bản thể Xích Hỏa kiếm càng ngày càng hư ảo, gần như biến thành một đạo Kiếm quang, dời xuống một chút xíu là chân chính chạm tới hỏa chuông.