Chương 238: Sát Thi
Chương 238: Sát Thi
Tần Tang cẩn thận xem xét vết thương trên người cương thi, thầm nói quả nhiên, con cương thi này không phải là tự nhiên hình thành, rõ ràng là một con Luyện Thi đã trải qua tu sĩ tỉ mỉ luyện chế.
Sau một phen xem xét, Tần Tang đứng dậy lướt đến sau cửa đá, chuyển tầm mắt nhìn hướng mặt đất.
Một bộ xương cốt màu trắng hoàn chỉnh nằm rạp trên mặt đất, nhìn dáng vẻ của người này thật giống như là đang lúc chạy gấp lại đột nhiên tử vong, ngã nhào xuống đất, thi cốt mục nát, khăn che bên trên tràn đầy tro bụi.
Thần thức Tần Tang quét qua, phát hiện trên thi cốt ngay cả một vết thương nhỏ đều không có, cũng không phải bị người chấn vỡ tâm mạch, mà chính là vì Nguyên Thần bị trực tiếp xóa đi dẫn đến tử vong.
Hắn vốn định nhìn xem người này còn lưu lại di vật nào đó để chứng mình thân phận hay không, chỉ là đáng tiếc cái gì đều không có. Tuy nhiên, bên cạnh hài cốt có một chiếc quan tài màu đen bị vỡ nát, bên trên nắp quan tài có một cái động lớn như bị móng vuốt sắc bén cào thành.
Chiếc quan tài này hẳn là pháp khí khâm liệm Luyện Thi, không biết bị hủy là do linh tính trôi đi hay là bị lực lượng bên ngoài tác động, hiện tại chỉ còn mấy miếng gỗ mục, Luyện Thi niêm phong ở bên trong cũng tránh thoát trói buộc, chạy ra.
Nói như vậy, con cương thi ban nãy hẳn là Luyện Thi của người này. Người này rất có thể là ma tu tinh thông Luyện Thi Thuật.
Tần Tang biết rất ít về ma tu, phần lớn là lời truyền miệng, chưa từng nghe qua có đệ tử ma môn Tiểu Hàn Vực nào tinh thông Luyện Thi Thuật, đồng thời còn dùng loại quan tài này niêm phong Luyện Thi.
-Không biết người này là kẻ xâm nhập hay là chủ nhân của động đá vôi nhỉ?
Tần Tang hơi cau mày, chăm chú nhìn con đường đá tĩnh mình vô cùng phía trước. Xem qua Luyện Thi của người này, hắn liền biết đối phương khí sống thực lực sẽ không quá cao, không có khả năng sở hữu động phủ hùng vĩ như vậy.
Cương thi có một liền sẽ có hai, Tần Tang càng chạy càng sâu, liên tục diệt sạch mấy con cương thi, thực lực có mạnh có yếu, lại cũng nhìn thấy mấy bộ hài cốt, có bộ giống với cái thứ nhất không một chút nào bị hư tổn, có bộ thì khung xương bị vỡ vụn, nhìn qua giống như chết vì trọng thương.
Là hang ổ của ma môn sao. Nếu tinh thông Luyện Thi Thuật, vì sao không chọn nơi có âm khí nồng đậm mà lại chọn địa huyệt hoang vu tràn đầy Địa Sát chi khí?
Tần Tang âm thầm trầm ngâm, Địa Sát chi khí phía sau theo sát không bỏ, hắn không dám dừng lại, nhanh chóng phi nhanh về hướng chỗ sâu trong động đá vôi, đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, có cương thi hẳn còn có Sát Thi tồn tại.
Nếu nơi này là thật sự là hang ổ ma môn, bên ngoài đệ tử Luyện Khí kỳ chỉ có thể luyện chế cương thi, đệ tử Trúc Cơ kỳ là có năng lực luyện chế Sát Thi.
Vạn nhất gặp phải Sát Thi thực lực cường đại, vậy mới thật sự là phía trước có sói sau có hổ.
Phi Thiên Dạ Xoa càng đáng sợ hơn. Nếu như sâu bên trong động đá vôi có loại quái vật này tồn tại, những người như bọn họ không một kẻ nào có thể sống được.
Liên tiếp xuyên qua vài con đường bằng đá, một người Tần Tang cũng không gặp phải, cũng không thấy có ai lưu lại dấu vết hoặc là tiêu ký. Trong nháy mắt lại đi tới cuối một con đường đá, Tần Tang vừa định đi vào, thân ảnh đột nhiên dừng lại.
Chỉ thấy phía cuối con đường là một tòa thạch điện. Tần Tang một đường đi tới, lần thứ nhất trông thấy loại thạch điện này. Thạch điện liên thông một ít lối vào, phía sau thạch điện là trọng môn với hai tấm Huyền Thiết màu đen khí thế bất phàm.
Huyền Thiết trọng môn đóng chặt, phía trên khắc hoạ một cái cổ thi, đều là Tần Tang trước đây chưa từng gặp qua.
Trong bức hình này, dáng người bộ cổ thi cao lớn lạ lùng, có khả năng phi thiên, cưỡi gió đạp mây, phía sau sát khí cuồn cuộn, lại khác với Phi Thiên Dạ Xoa. Khuôn mặt cổ thi khô quắt, một cặp răng nanh dài hơn vài tấc, hai con ngươi đen nhánh dường như mang theo thần trí, hung lệ không gì sánh được, ma diễm ngập trời.
Tầm mắt tiếp xúc đến cặp ánh mắt quỷ dị kia, tâm thần Tần Tang khẽ run, vội vàng thu hồi con mắt tránh đi, trong lòng âm thầm kinh ngạc, cổ thi bên trong bức vẽ đến tột cùng có lai lịch gì, chỉ mới là chân dung mà đã có lệ khí hung ác như thế.
Bên trong thạch điện hỗn độn, ghế đá, bàn đá, vách quan tài, bạch cốt vỡ vụn khắp nơi đều có, làm cho người ta chú ý nhất là mười con Luyện Thị đang du đãng bên trong điện.
Ánh mắt Tần Tang quét qua từng con Luyện Thi, đột nhiên ngưng lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc nhìn chằm chằm con ở giữa gần mình nhất.
Bộ Luyện Thi này tướng mạo cũng khó coi như những tên khác, mặt quỷ răng nanh. Nhưng mà, dáng người nó lại cao lớn, mạnh mẽ hơn nhiều, vả lại trên thân luôn có hắc khí quanh quẩn, thân xác rõ ràng cường đại hơn những con Luyện Thi khác.
-Sát Thi?
Trong lòng Tần Tang trầm xuống, suy đoán của hắn đã trở thành sự thật, sâu bên trong động đá vôi quả nhiên tồn tại Sát Thi.
Những bạch cốt kia rất có thể có tu sĩ Trúc Cơ kỳ thi hài, nhưng tất cả đều đã vỡ vụn quá nặng, hỗn tạp cùng một chỗ, khó mà phân biệt.
-Không đúng!
Ngay sau đó, Tần Tang phát hiện bộ Sát Thi này không giống với trong truyền thuyết từng miêu tả. Hắc khí quấn quanh trên người nó dĩ nhiên không phải là âm khí, mà là Địa Sát chi khí!
Tần Tang kinh ngạc quan sát bộ Sát Thi này, dùng Địa Sát chi khí Luyện Thi, hắn thật đúng là lần đầu tiên nghe nói, không biết so với Sát Thi bình thường khác nhau ở chỗ nào?
Trầm ngâm chốc lát, Tần Tang từ cửa vào thạch điện hiện ra thân hình.
Huyền Thiết trọng môn đóng chặt, rõ ràng không dễ mở ra giống như những cửa đá trước đó. Muốn mở ra Huyền Thiết trọng môn, tất nhiên sẽ kinh động những Luyện Thi này, vì vậy chỉ có thể dọn dẹp thạch điện sạch sẽ cái đã.