Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Ngô Nguyệt Thăng

Chương 239: Ngô Nguyệt Thăng Chương 239: Ngô Nguyệt Thăng

Trong nháy mắt Tần Tang hiện thân, toàn bộ Luyện Thi bên trong thạch điện đều bị kinh động. Mười mấy bộ Luyện Thi mặt quỷ răng nanh đột nhiên xoay người, ánh mắt màu đen đồng loạt nhìn chăm chú vào Tần Tang, tình cảnh quỷ dị vô cùng.

-Đi!

Tần Tang sớm đã sử dụng Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, không đợi những Luyện Thi này hành động, Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm đã nhanh chóng đâm đến.

Đối phó những Luyện Thi này không cần toàn lực ứng phó, năm chuôi linh kiếm bỗng nhiên tách ra, mỗi cái tự dẫn động Ngũ Hành linh lực, hóa thành năm tia kiếm quang qua lại trong đám Luyện Thi không ngừng, dị thường linh hoạt. Chỉ thấy, từng cái đầu lâu rơi xuống đất, trong chớp mắt toàn bộ cương thi đều bị Tần Tang bêu đầu, suy đồi ngã xuống đất, chỉ còn tên Sát Thi kia là bị lưu lại.

-Ầm!

Sát Thi đột nhiên vung quỷ trảo, nhanh như thiểm điện đánh trúng chuôi linh kiếm định đâm nó.

Linh kiếm khẽ run lên, thế đi lập tức ngừng lại.

Kiếm Quang và quỷ trảo đụng vào nhau, cuối cùng thế lực hai bên ngang nhau, sát khí trên quỷ trảo bị kiếm quang xung kích, tiêu tán hơn phân nửa, mũi kiếm đâm trúng quỷ trảo, lại chỉ có thể để lại một vết thương, chưa thể xuyên thủng nó.

Mà ngay sau khi linh kiếm lùi về, vết thương trên quỷ trảo lập tức tuôn ra sát khí mới, miệng vết thương khép lại ngay cả mắt thường cùng có thể thấy được. Trong chớp mắt đã khôi phục lại triệt để như ban đầu.

Có thể mượn Địa Sát chi khí dể khôi phục, không biết cực hạn ở nơi nào?

Tần Tang đang định tiếp tục ngự sử hai thanh linh kiếm dò xét năng lực của Sát Thi, ánh mắt đột nhiên chợt lóe, vẻ mặt không thay đổi thôi động Thiên Tinh Lệ, hình thành lồng bảo hộ che toàn thân.

Sau đó không còn nương tay, Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm cùng nhau hành động, năm đạo linh lực giao nhau, biến thành một đạo kiếm quang vô cùng mạnh mẽ, hung hăng phóng tới Sát Thi.

Sát Thi phản ứng cực nhanh, hai tay khoanh lại chặn lấy Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm. Trong cơ thể tuôn ra vô số Địa Sát chi khí bay tới Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, từ trong cổ họng phát ra tiếng cười quái dị.

Cùng trong lúc đó, Tần Tang lấy ra Huyết đao, thân ảnh lóe lên, xuất hiện tại phía sau Sát Thi, đao quang như điện, hung hăng chém vào lưng Sát Thi. Hắn toàn lực ra tay, lập tức lưu lại một vết thương trên lưng Sát Thi.

Không ngoài dự đoán, trên miệng vết thương lập tức có Địa Sát chi khí tuôn ra.

Tần Tang mặt không đổi sắc, phân thần điều khiển Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, liên tục công kích Sát Thi một khắc cũng không ngừng, để nó không rảnh quan tâm chuyện khác.

Sau đó một đao lại một đao liên tục không dứt chém vào cùng một chổ vết thương. Không bao lâu sau, mức độ sát khí ngày càng mỏng manh, tốc độ khôi phục vết thương chợt giảm.

-Ken két!

Liên tiếp mấy đao chém vào trên thân Sát Thi.

Sát khí bù đắp không kịp, tốc độ khôi phục vết thương chợt giảm. Mặc dù thân xác Sát Thi có sức phòng ngự không hề tầm thường, vết thương cũng không tính là lớn, nhưng cái này tiếp theo cái kia, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi tai ương bị giết chết.

Sát Thi có ý phản kích, Tần Tang đương nhiên sẽ không cho nó có cơ hội dãy dụa, ngay lập tức toàn lực thôi động Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, chém liên tục mấy đạo kiếm quang ở cùng một chỗ, tiêu tốn không ít thời gian mới giết được nó.

-Ầm!

Sát Thi ngã xuống đất, Địa Sát chi khí trên thân ầm ầm tản đi, mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi.

Tần Tang khẽ nhíu mày, lướt ra thật xa, lại thấy thân xác cực lớn của Sát Thi theo tốc độ của mắt thường cũng có thể nhìn ra mà dần dần khô quắt đi, cuối cùng thế mà lại biến thành một bộ thi thể của một tu sĩ trung niên, khiến cho Tần Tang kinh ngạc không thôi.

Thân hình người này gầy gò, trên mặt lan tràn màu xanh đen nhưng đường nét vẫn còn rõ ràng, vẻn vẹn chỉ duy trì trong thời gian cực ngắn, sau đó triệt để mục nát, cuối cùng biến thành một đống tro màu đen.

Tần Tang phất tay đánh bay tro tàn, thấy bên trong không có gì cả bèn lách mình đi tới trước Huyền Thiết trọng môn, phóng ra thần thức quan sát cấm chế bên trên Huyền Thiết trọng môn.

Giải quyết cấm chế phía trên Huyền Thiết trọng môn so với trên cửa đá càng khó. Nhưng mà độ khó cũng không cao lắm, hắn tìm ra được cấm chế nhược điểm rất nhanh, Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm liên tục đâm vào đám mây đen dưới chân dung cổ thi.

-Ầm!

Mây đen vỡ vụn, Huyền Thiết trọng môn rung động mãnh liệt, một luồng hắc khí “oanh” một tiếng, nổ tung.

Lại nghe thấy một trận âm thanh chói tai khiến người ê răng, Huyền Thiết trọng môn từ từ mở ra một cái khe ngay chỗ mây đen, Tần Tang dẫn dắt linh lực, dùng sức đẩy ra không gian đủ cho một người xuyên qua, thân ảnh chợt lóe, vọt vào trong.

Phía sau đại điện lại là lỗi rẽ, con đường đá chia ra năm hướng, số lượng ít hơn ban nãy rất nhiều, vả lại đều hướng xuống. Nếu như sau đó địa hình đều tương tự như thế này, cái đích cuối cùng của động đá vôi trông như mạng nhện này hẳn là cùng một vị trí nào đó.

Hiện tại, Tần Tang có thể cơ bản xác định địa huyệt này là một sơn môn của ma môn nào đó tinh thông Luyện Thi thuật. Không biết là chọc phải cường kịch hay là vì nguyên nhân gì, không chỉ đệ tử đều bị tru sát, ngay cả sơn môn cũng bị người dùng cấm chế phong bế, triệt để tiêu thất nơi tu tiên giới.

Nơi mà toàn bộ con đường đá này dẫn đến, hẳn sẽ là nơi quan trọng cũng như là trung tâm của cái ma môn này.

Sau khi xuyên qua Huyền Thiết trọng môn, Tần Tang rõ ràng cảm nhận được linh lực ở đây nồng nặc gấp mấy lần so với bên ngoài. Những con đường đá này cũng ngay hàng thẳng lối hơn, còn được người đánh bóng. Mỗi đi một đoạn lớn sẽ có một cái thạch thất, cửa mở rộng, đa phần đều trống rỗng.
Bình Luận (0)
Comment