Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2410 - Chương 2410: Thật Đáng Buồn! Đáng Tiếc!

Chương 2410: Thật đáng buồn! Đáng tiếc! Chương 2410: Thật đáng buồn! Đáng tiếc!

Hắn kích phát cương hỏa tráo, cưỡng ép đột tiến, rốt cục đến nơi.

Nơi đây hắn nhìn thấy một thạch ốc màu đen đang phiêu phù trong phong ấn.

"Quái lạ, bên trên ẩn chứa Thần văn cấm chế của Vu tộc."

Tần Tang đưa tay chạm lên đại môn của thạch ốc, cảm thấy ngoài ý muốn.

Kiếp lôi cuồn cuộn.

Tiếng sấm vang vọng Vô Tướng tiên môn.

Vô số người ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn kiếp vân, cho đến khi Thiên Lôi từ thịch chuyển suy, thanh thế bắt đầu yếu bớt, giật mình tỉnh ngộ, tam tai kết thúc!

"Người đó còn sống!"

"Nhanh như vậy đã vượt qua tam tai!"

"Vẫn còn Tâm Ma Kiếp, không biết thế nào."

Bên trong di phủ rối loạn ầm ĩ.

Dư nghiệt Vô Tướng Tiên môn, tâm tình đặc biệt phức tạp nhất, các tu sĩ truyền tin tức đến, người độ kiếp hư hư thực thực không phải ai khác ngoài Tử Lôi chân nhân, quán chủ của Bát Cảnh Quan.

Đạo môn tái xuất một vị Hóa Thần, bọn họ nên đi nơi nào?

Bọn họ đang đắm chìm trong sự mừng rỡ khi di phủ Vô Tướng tiên môn xuất thế, không ngờ lúc tiến đến di phủ liền thấy cảnh tượng như thế, tâm tình trực tiếp bị đánh rơi xuống vực sâu.

Cho tới bây giờ, cao thủ phe mình, kể cả Chư Vô Đạo còn không thấy tin tức.

Bên phe Vô Tướng tiên môn đầy bàng hoàng.

Đạo môn thì ngược lại khí thế đại thịnh.

… …

Trong một sơn cốc giữa Đế Thụ sơn và Kim Tướng điện.

Lão ni Yểm Nguyệt am và một nữ cư sĩ lưu lại đây, những ni cô khác thì đi Kim Tướng điện.

Các nàng ngẩng đầu nhìn trời, không biết duy trì tư thế đó bao lâu rồi.

Cho đến khi nhìn thấy kiếp lôi bắt đầu suy yếu.

Lão ni khẽ biến sắc: "Lưu Ly chưa trở lại sao?"

Nữ cư sĩ trầm trọng nói: "Lưu Ly sư muội đi tìm thông đạo Tiên điện, thăm dò những chỗ kia, không biết tìm thấy không. Am chủ không cần lo lắng, Lưu Ly sư muội nửa đường xuất gia, đạo cơ khác chúng ta, không liên quan Vô Tướng tiên môn, Đạo môn chắc không làm khó nàng."

Nói xong, nữ cư sĩ đưa mắt nhìn phương hướng Kim Tướng điện.

"Ta đã để Đan sư muội đi triệu tập các sư muội, không ngờ Tử Lôi chân nhân dám đột phá Hóa Thần trên Đế Thụ Sơn, nếu thế lực khác không dám tranh chấp Đạo môn, chúng ta đành phải nhẫn nhịn đau nhức rời khỏi. Không biết các sư muội đi Kim Tướng điện, thu hoạch thế nào, đạt được chân truyền của Kim tướng nhất mạch không."

Những biến số hiện tại, làm bất luận kẻ nào đều không thể đoán trước.

Lão ni gật đầu: "Chúng ta lui lại chờ Lưu Ly."

"Ừm."

Trong lúc nói chuyện, kiếp lôi nhanh suy yếu xuống, kiếp vân thu nhỏ, ẩn ẩn nhìn thấy một nhân ảnh huyền lập trên không trung, quả nhiên thành công vượt qua tam tai!

"Xoát!"

Bộ hạ Tử Lôi biến trở lại ba đạo Tử Lôi, quay về Đế Quan.

Tử Lôi chân nhân nhắm chặt hai mắt, lăng không ngồi xếp bằng.

Khí tức của Tử Lôi chân nhân lộn xộn, cường đại hơn trước, trong quá trình tam tai gia thân, Tử Lôi chân nhân từng bước đến gần Thiên Đạo, linh quang liên tiếp thoáng hiện, cảm ngộ đại đạo càng thêm sâu sắc.

Không kịp sắp xếp những cảm ngộ kia, Tử Lôi chân nhân trận địa sẵn sàng đón quân địch, nghênh đón Tâm Ma Kiếp.

Y há lại nghĩ đến, theo cảnh giới kéo lên, thiên đạo ma âm đang chờ!

Trong lúc đó, tiếng rít cực kì sắc nhọn, như một thanh đao nhọn đâm lên nguyên thần của Tử Lôi chân nhân.

Tựa như người nào đó đang không ngừng gào thét bên tai, nỉ non quỷ dị, nghe kỷ lại không phải thế.

Nói đúng hơn thì như ma âm, trực tiếp vang lên từ đáy lòng, công kích tinh thần của Tử Lôi, uy lực đáng sợ.

Tâm thần của Tử Lôi chân nhân bị trọng kích, bất ngờ không đề phòng, phun một ngụm máu tươi, rơi vãi trời cao.

Toàn trường kinh hãi!

Thời khắc này, Tử Lôi chân nhân đột nhiên hiểu.

Đường đi tiên điện đoạn.

Hóa Thần vô tung.

Nguyên lai…

Thiên Đạo Ma Âm!

Sắc mặt Tử Lôi chân nhân trắng bệch, nhưng lập tức rơi vào vô biên huyễn cảnh, Tâm Ma Kiếp đã tới!

"A!"

Trên không trung đột nhiên vang lên tiếng rống thê lương.

Tần Tang bản tôn đang phá giải cấm chế trên đại môn thạch ốc, thần sắc khẽ động ngẩng đầu.

Lão ni đình chỉ lui lại.

Người đứng xem đều bị tiếng rống kinh trụ, ngơ ngác nhìn trời cao, thấy tia máu, thấy lôi bào bị xé rách, Đế Quan rơi xuống.

Nhân ảnh kia thổ huyết!

"Ầm!"

Bát Cảnh Cung Đăng phóng xuất hỏa trụ cao trăm trượng, ngọn lửa trong đăng trong nháy mắt tắt, uy năng tiêu hao hầu như không còn, chẳng khác nào tự bạo bản mệnh pháp bảo.

Râu tóc của Tử Lôi chân nhân tung bay, toàn thân đẫm máu, nhìn như kẻ điên, ánh mắt mê mang điên cuồng, thất tình lục dục thay nhau hiện lên, bị Tâm Ma Kiếp và Thiên Đạo Ma Âm xâm nhiễm.

Trước khi triệt để trầm luân, Tử Lôi chân nhân cưỡng ép giãy dụa dành lại một tia thanh minh.

Thời điểm bị Thiên Đạo Ma Âm công kích, Tử Lôi chân nhân minh bạch, bản thân không cách nào vượt qua kiếp nạn lần này.

Nhưng y không thể cứ trầm luân như vậy.

Không có thời gian hối hận, không có thời gian chửi mắng lão Thiên, không kịp sinh ra ý nghĩ hối hận và tiếc nuối.

Y phải nhắc nhở sư đệ.

Nhắc nhở hậu bối Đạo môn.

Không mù quáng đột phá, đi theo gót chân của y!

Y không tiếc tự hủy bản mệnh pháp bảo, mượn nhờ thống khổ công kích tâm thần, tranh thủ một chớp mắt, liều chết truyền tin tức lại.

"Cẩn thận Thiên Đạo!"

Tử Lôi chân nhân gầm thét, thế nhưng bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản, cỗ lực lượng kia rất quen thuộc.

Phật môn!

Tử Lôi chân nhân trừng to mắt, muốn rách cả mí!

Một tiếng thở dài truyền đến.

"Đan Vũ đạo hữu đã theo Tiên điện phi thăng thượng giới, Thiên Đạo bởi vậy sinh biến… Bần tăng sẽ cho Bát Cảnh Quan một công đạo."

Tuệ Quang Thánh Giả áy náy lên tiếng, lão khó khăn lắm đuổi đến, ẩn thân bên trong pháp kiếm sát trận, không hiện thân.

Lão chắp tay trước ngực, thần sắc thương xót, mắt lộ tiếc hận.

Tử Lôi chân nhân còn muốn nói, nhưng Thiên Đạo không cho phép.

Một khắc cuối cùng, Tử Lôi chân nhân nhìn thấy cảnh tượng Hạc Cao sư đệ bay đến đỉnh Đế Thụ Sơn, thần sắc tràn đầy lo lắng, hô hoán sư huynh.

Sau đó ý thức triệt để trầm luân.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn trời cao, nhìn thấy chân nhân Đạo môn, tư thái quỷ dị, ngũ quan vặn vẹo, khi thì kêu thảm, khi thì cuồng tiếu, khi thì gầm thét, khí tức cực tốc rơi xuống.

Trong lòng mọi người đồng dạng hiện lên một câu.

"Không thể nào!"

Đạo môn luyện tâm, không kém Phật môn, Bát Cảnh Quan càng không thể thiếu bí thuật rèn luyện tâm cảnh.

Quán chủ Bát Cảnh Quan, thủ tọa Đạo môn, đạo tâm không kiên định, đơn giản làm trò cười cho thiên hạ!

Nhưng sự thật đã như thế, bọn hắn không thể không tin.

Hôm nay, Nam Man biến đổi lớn, Tử Lôi chân nhân vẫn lạc khi độ Tâm Ma Kiếp!

Toàn bộ di phủ vắng lặng.

Bi thương, tiếc hận, hoảng sợ, mừng rỡ, cười trên nỗi đau của người khác, cảm động lây, nhiều loại tâm tình nổi lên.

Đám người hồi tưởng những năm qua, Trung Châu phát sinh đủ loại đại sự, muốn tìm kiếm nguyên nhân.

Lời đồn tu sĩ Hóa Thần gặp chuyện không may, bây giờ đủ để xác nhận.

Nếu không, Tử Lôi chân nhân không cần vội vàng như thế, muốn phá quan độ kiếp trong khi tinh thần không yên ổn?

Một tiếng thở dài vang lên.

"Nóng vội! Thật đáng buồn! Đáng tiếc!"

---

Mn ủng hộ Ngọc Phiếu cho truyện lên top top đi ạ! Truyện đang hay.
Bình Luận (0)
Comment