Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2411 - Chương 2411: Không Thể Thành Đạo

Chương 2411: Không thể thành đạo Chương 2411: Không thể thành đạo

Trong lòng núi.

Kim quang lóe mắt, một kim giáp cự nhân đứng thẳng, thân hình hư ảo, trong lúc giơ tay nhấc chân tán phát uy thế không gì sánh kịp.

Chư Vô Đạo sử dụng Khúc Dương sơn nhất mạch trù bị nhiều năm, tỉ mỉ luyện chế thành bảo giáp, bên trên kim giáp khắc đầy phù trận, dung hợp đủ loại phù cấm phòng ngự.

Ma Quân bị phong ấn sâu trong Thiên Đồng điện, Chư Vô Đạo muốn đến nơi đó cần đi qua tiên cấm, chuẩn bị bảo giáp và Trấn Linh Hương để vượt cấm, uy lực tất nhiên không kém.

Lúc này, Chư Vô Đạo liều lĩnh, kích hoạt toàn bộ phù trận trên kim giáp, thậm chí làm kim giáp tiêu hao đến bị hủy vẫn không tiếc, chỉ vì bài trừ lực lượng bên ngoài quấy nhiễu, tranh thủ chút thời gian cho mình.

Ma tử vừa phá phong thoát khốn, trong thời kì suy yếu nhất, một khi bỏ lỡ, không còn cơ hội tốt như vậy.

Đợi đến khi thực lực của Ma tử khôi phục, Chư Vô Đạo chỉ có thể thần phục, hiển nhiên lão không muốn nhìn thấy chuyện đó.

Kim giáp cự nhân rời khỏi thân thể Chư Vô Đạo, bước lên trên một bước, vô tận kim quang thoáng chốc hóa thành kim luân, lấy kim giáp cự nhân làm trung tâm xoay tròn.

Bên trong Kim Luân, phù văn lít nha lít nhít, hình thành phù cấm cực kỳ phức tạp, huyễn hóa vô số tiểu kim luân, tầng tầng chồng lên nhau, vô cùng nặng nề.

Chư Vô Đạo ẩn thân dưới Kim Luân.

"Keng! Keng! Keng!"

Âm thanh kim thiết va chạm liên tục vang lên, bên trên kim luân bắn xuất đạo đạo kim kà, kim giáp cự nhân bị kim quang chói mắt vờn quanh, phảng phất đang thiêu đốt lên ngọn lửa màu vàng.

Phiền lão ma và Hạc Cao chân nhân phát hiện phía dưới xảy ra biến cố, mặc dù không rõ ngọn nguồn, nhưng bản năng đã nhận ra cơ hội, pháp bảo xuất hiện nhiều lần, đánh xuống kim giáp cự nhân.

Lúc này, một nhân ảnh từ trên trời giáng xuống.

Độc Vương đến.

Cổ vương trong tay Tần Tang đối Độc Vương ý nghĩa phi phàm, bất đắc dĩ bị Tần Tang hóa thân quấn thân.

Hóa thân cầm linh bảo và Băng Phách Thần Quang, làm Độc Vương hơi kiêng kị, trong lúc nhất thời không thể thoát khỏi.

Độc Vương biết rõ, hiện tại rất khó chiếm tiện nghi từ Tần Tang, sau khi nghe Hạc Cao chân nhân nói cho biết bến cố trong lòng núi, Độc Vương không chần cờ bao lâu, trước nên xử lý phiền phức khó giải quyết nhất.

Vạn Độc Sơn và Cam Lộ Thiền Viện quan hệ thân cận, còn quan hệ Đạo môn lại hơi khập khiễng, nhưng không có thâm cừu đại hận, Tử Lôi chân nhân thành tựu Hóa Thần, Đạo môn chỉ tiếp tục duy trì địa vị cường thế thôi.

Không đến mức làm bố cục tu tiên giới phát sinh đại biến, Vạn Độc Sơn tại Man Châu xa xôi, chịu đến ảnh hưởng nhỏ hơn.

Có thể giải quyết phiền phức trước mắt, Độc Vương vui lòng liên thủ.

Độc Vương biết rõ ma kiếp lợi hại, Vạn Độc Sơn ở Man Châu, tiếp giáp Nam Châu, một khi ma kiếp tái khởi, Vạn Độc Sơn và Thái Nhạc môn gặp nạn đầu tiên.

Phiền lão ma nhìn chung quanh, chợt ồ nhẹ một tiếng.

Thiên Hạo Lâu và Đạo tông, Phật môn minh tranh ám đấu không ngừng, lão và Hạc Cao chân nhân, Độc Vương càng không cần nói đến giao tình, ngược lại có chút thù hận, không ngờ có một ngày liên thủ đối địch.

Độc Vương biết thế cục bây giờ, lập tức xuất thủ.

Ba đại tu sĩ liên thủ.

Kim hà nồng đậm gần như phun ra Đế Thụ sơn.

Liên tục bị trọng kích, cho dù phòng ngự của kim giáp cự nhân mạnh hơn nữa cũng ngăn cản không nổi, trực tiếp bị đè cong hai đầu gối, thân hình hạ thấp.

Mà lúc này.

Chư Vô Đạo đã bóc bản nguyên của Ma tử ra, há miệng nuốt xuống!

Trong nháy mắt bản nguyên nhập thể, Chư Vô Đạo đột nhiên ngơ ngác.

Bên trong bản nguyên có một đạo ma ảnh, ý chí còn sót lại của Ma tử, khi thôn phệ nó, Chư Vô Đạo tiếp xúc ánh mắt của ma ảnh, thấy nó nổi giận phản kháng.

Ma ảnh há to miệng gầm rú, nhưng Tử Lôi chân nhân độ kiếp sắp thành, lửa sém lông mày, Chư Vô Đạo không cho Ma tử cơ hội mê hoặc mình.

Bản nguyên của Ma tử nhập thể.

Chư Vô Đạo lăng thần một lát, thấy Ma tử nổi giận, lại ẩn hiện một tia trào phúng?

Không cách nào suy nghĩ nhiều, bởi vì bản nguyên của Ma tử đã hóa thành đại hải đánh đến, nguyên thần của Chư Vô Đạo bị trọng kích, gần như sụp đổ.

Hiện tại Chư Vô Đạo đang thi triển ma công của Cổ Ma, dùng biện pháp thô bạo nhất, dung hợp bản nguyên của đối phương, lớn mạnh bản thân, xem như thôn phệ.

Cử động như thế kỳ thật đánh cược không nhỏ, nhưng Chư Vô Đạo cảm thấy tỉ lệ mình chiến thắng rất lớn, hoàn cảnh hiện tại không cho phép lão làm tốt vạn toàn chuẩn bị, cơ hội chớp mắt liền qua, nhất định phải làm.

Lúc này, Trấn Linh Hương hiện lên tác dụng nổi bật.

Linh hương cháy lên.

Không hương khí, chỉ thấy một sợi khói xanh, trôi đến mũi Chư Vô Đạo, dung nhập thể nội, thấm nhuần nguyên thần.

Nhờ sợi khói xanh của linh hương, để cho Chư Vô Đạo thôn phệ bản nguyên của Ma tử, bị ý chí của Ma tử ngoan cố phản công, cam đoan giữ lại một chút thanh tỉnh không mất, bảo vệ tâm thần, duy trì bí thuật.

Bản nguyên của Ma tử và Chư Vô Đạo nhanh chóng dung hợp, Chư Vô Đạo cảm thấy ý chí của Ma tử bên trong bản nguyên dần dần hỗn loạn, kỳ thật tâm thần của Chư Vô Đạo đang mơ hồ, thân thể lay động không thôi, nhưng mà quá trình thôn phệ phi thường thuận lợi.

Ma tử phản kháng yếu hơn Chư Vô Đạo dự đoán không ít, cho thấy Ma tử bị phong ấn làm hao mòn như đèn cạn dầu, ban đầu nóng lòng thoát khốn, đoán chừng đã liều mạng.

Sự thật chứng minh, sách lược lợi dụng Tử Lôi chân nhân, làm Ma tử tiêu hao đã đúng.

Kim giáp cự nhân liên tục bị trọng thương, kim luân tan rã, sắp không kiên trì được nữa.

Thời điểm Tử Lôi chân nhân tao ngộ Tâm Ma Kiếp, ba người đang công kích kim giáp cự nhân, phát hiện biến cố trên trời cao, đồng thời biến sắc.

Hạc ảnh trùng thiên, tiếng kêu thê lương!

Phiền lão ma và Độc Vương liếc nhau, thật sự không ngờ Tử Lôi chân nhân không thể vượt qua Tâm Ma Kiếp.

Bên dưới kim giáp cự nhân.

Bi kịch tương tự tái diễn.

Khi bí thuật sắp hoàn thành, Chư Vô Đạo dung hợp bản nguyên của Ma tử, thời điểm cảnh giới bắt đầu tăng vọt, Thiên Đạo Ma Âm thông qua bản nguyên của Ma tử dunh nhập tâm thần Chư Vô Đạo, phá hủy hi vọng thành đạo của lão!

"A!"

Một tiếng rú sắc lạnh vang lên.

Chư Vô Đạo bừng tỉnh, thất khiếu chảy máu.

Hai mắt trừng trừng, con ngươi đầy tơ máu, biểu lộ cực kỳ thống khổ.

Hiệu quả ổn định tâm thần của Trấn Linh Hương, uy năng chung quy có hạn, giúp Chư Vô Đạo ngăn cản Ma tử đã cực hạn, thế nào lại cản nổi Thiên Đạo Ma Âm?

Lão rốt cuộc minh bạch, vì sao trong ánh mắt của Ma tử lại đầy mỉa mai.

Thiên đạo… Sinh biến!

Trên thực tế, Ma tử một mực chịu đựng Thiên Đạo Ma Âm quấy nhiễu.

Thiên đạo sinh biến, ma âm đối xử mọi người như nhau.

Năm đó Ma tử xâm nhiễm Ngũ Hành Miện, bởi vì Thiên Đạo Ma Âm đột nhiên xuất hiện, dẫn đến quá trình ma nhiễm gián đoạn, thời điểm Ma tử thủ vững lại đạo tâm, muốn tiếp tục đã chậm, Ma linh đã sinh.

Ma tử đối mặt phong ấn áp chế, Ma linh nhìn chằm chằm, tình cảnh còn không bằng Tuệ Quang Thánh Giả và Thanh Hồ Thánh Vương năm đó bị vây khốn trong Vô Vọng Điện, Thiên Đạo Ma Âm ảnh hưởng Ma tử lớn hơn.

Vừa rồi vì thoát khốn, Ma tử liều lĩnh xuất thủ, điên cuồng công kích phong ấn, đồng thời chịu Thiên Đạo Ma Âm đáng sợ công kích tinh thần.

Đàn sói vây quanh, Ma tử càng không thể bại lộ bản chất hư nhược của mình, nếu không, cho dù Chư Vô Đạo phụ thuộc Cổ Ma, khó tránh khỏi sinh hai lòng.
Bình Luận (0)
Comment