Chương 2486: Kiếm quang phá tâm
Chương 2486: Kiếm quang phá tâm
Nam tử mặc giáp chính là Tử Thần đại thánh.
Thế cục không thể vãn hồi, đám Yêu Vương bọn họ ngược lại chạy nhanh.
Tộc nhân của Tử Thần đại thánh không ở đây, cho nên tới lui tự nhiên.
Tu vi cao như bọn họ, không lo lắng bản thân an nguy, cho dù Thánh Vương cung thảm bại, những đại tộc kia cũng không ép bọn họ đi lên tử lộ.
Trừ phi có thể bảo đảm vạn vô nhất thất chém giết bọn họ, nếu không bất luận đại tộc nào đều không muốn kết tử thù với các đại thánh.
Trận chiến này về sau, Thánh Vương cung đổi chủ đã thành kết cục đã định.
Tử Thần đại thánh cảm thấy tiếc hận.
Tổn thất lớn nhất của bọn họ là mất đi tư cách phân chia bảo vật trong thánh địa.
Bất quá, nhiều năm qua, Thánh Vương cung chèn ép Đông Hải các tộc, bọn họ đi theo Thanh Hồ Thánh Vương, đã thu được hồi báo phong phú, hiện tại cũng nên quay về động phủ tĩnh tu.
Nếu cần thì rời núi lần nữa, làm khách khanh cho đại tộc nào đó.
Đông Hải từ xưa đến nay đều như thế, chỉ cần ẩn núp một thời gian, sau khi phong ba lắng lại, một thiên địa mới sẽ mở ra.
Thân là Tướng bên thua, Tử Thần đại thánh tự nhiên dị thường, không tức giận chút nào.
Trong lòng đang tính toán, chợt bị một câu nói làm cả kinh.
Thanh âm ngay phía sau, trước khi vị khách không mời mà đến kia mở miệng, y hoàn toàn không phát hiện đối phương, Long Kình đại thánh cũng làm không được!
"Ai!"
Tử Thần đại thánh ngưng trọng, kẻ này không thể coi thường.
Kinh nghiệm qua vô số trận chiến, Tử Thần không cần quay đầu lại, thân thể cực tốc lướt sang một bên, giáp trụ trên thân tỏa sáng thanh quang chói mắt.
Bộ khôi giáp này cùng loại với bộ giáp năm đó y mặc khi đi vào lục địa, nhưng có chỗ khác nhau, bộ giáp năm đó có tác dụng che lấp khí tức, còn bộ này là bảo giáp thành danh của Tử Thần đại thánh.
Thanh quang ly thể, hóa thành một móng nhọn to ba thước, Phong Duệ dị thường.
'Vù!'
Móng nhọn xuất kỳ bất ý, phá không nhanh như điện, hư không truyền ra tiếng rít chói tai.
Không ngờ, một kích này lại đánh vào khoảng trống.
Tử Thần đại thánh cảm giác được không có bất kỳ trở ngại nào, sau lưng rõ ràng không có ai, Tử Thần đại thánh cảm thấy nặng nề hơn mấy phần, lại nghe thanh âm vừa rồi tiếp tục vang lên.
"Đạo hữu đã thành chó nhà có tang, vì sao không cầu cứu Thánh Vương?"
Rõ ràng đối phương đang hỏi mình, giọng nói còn thản nhiên dị thường.
Càng kinh sợ hơn, thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền đến, đối phương phảng phất ở khắp mọi nơi, xuất quỷ nhập thần.
Lúc này, Tử Thần đại thánh chợt phát hiện, không gian xung quanh chẳng biết ảm đạm từ lúc nào, tựa như bị một lớp màn che kín, cẩn thận nhìn, lại thấy dày đặc kiếm khí, như liễn như tơ, uy lực bức người.
"Kiếm khí này…"
Từ kiếm khí, Tử Thần đại thánh cảm thấy khí tức quen thuộc không hiểu.
Yêu tộc kiêm tu nhục thân, huyết mạch, không ai đi đường tắt cả, những Yêu Vương trút tâm huyết xuống kiếm đạo đều mạnh phi thường, hơn nữa ít khi thấy.
Tâm trí lóe sáng, Tử Thần đại thánh chợt thấy một bóng người hư ảo, một tay chắp sau lưng, một tay cầm kiếm chỉ xéo xuống, khí tức phiêu hốt.
Bóng người rất mơ hồ, lờ mờ nhìn ra chân dung, đôi mắt màu xám trắng, thần sắc hờ hững.
"Là ngươi!"
Tử Thần đại thánh rốt cục nhận ra địch nhân là ai, quá sợ hãi.
Tần Tang để lại cho y ấn tượng cực sâu, trận chiến đoạt bảo kia, bị Tần Tang đánh cho chật vật chạy trốn, hai huynh đệ của y còn bị Tần Tang chém giết.
Về sau trận chiến tại Vô Tướng Tiên môn truyền đến tai, nghe nói Thánh Vương ăn không ít thiệt thòi trong tay đối phướng, lúc đó Tử Thần đại thánh ngược lại khôi phục tâm tình.
Không ngờ hắn dám xuất hiện tại địa bàn của yêu tộc!
Mà lại, tu vi của hắn…
Tử Thần đại thánh phát hiện, không chỉ có một hư ảnh.
Tổng cộng đến bảy hư ảnh, nhìn như hóa thân lại không phải hóa thân, hoàn toàn bao vây y.
Hư ảnh rõ ràng hư ảo vô cùng, đâm một cái liền phá, nhưng từ khi hư ảnh xuất hiện, kiếm trận đột nhiên thay đổi, Tử Thần đại thánh cảm thấy một loại ảo giác bản thân đang đối mặt bảy kiếm khách tuyệt thế.
Bên ngoài kiếm trận.
Tần Tang đứng lơ lửng trên không trung.
Đại quân Thánh Vương cung bắt đầu tan tác, hắn đoán ra những Yêu Vương kia sẽ đường ai nấy đi, cho nên hành động trước một bước, để Thiên Mục Điệp dò xét, địch nhân không chỗ che thân, dễ dàng phát hiện Thử yêu chạy trốn.
Bảy hư ảnh chính là bảy đạo Kiếm Phách biến thành.
Củng cố tu vi về sau, Tần Tang dựa theo công pháp ngưng tụ Kiếm Phách, Kiếm Phách mới ngưng tụ ra, còn hư ảo phiêu hốt, mặc dù như thế, cũng làm cho Thất Phách Sát Trận phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tìm không thấy đối thủ trong cùng giai, đành phải lấy yêu tộc đại thánh thử kiếm!
Tần Tang sớm bày ra kiếm trận, Tử Thần đại thánh không hề hay biết, chạy vào trong trận.
Bên trong kiếm trận.
Trên thân Tử Thần đại thánh bộc phát thanh quang nồng đậm, bên trong thanh quang hiển hiện hình bóng Thử yêu lông xanh, lại trực tiếp hiển hóa yêu thân.
Yêu thân mặc bảo giáp, vô cùng phù hợp.
Bộ bảo giáp này có thể biến hóa theo tâm ý của chủ nhân.
Thử yêu ngẩng đầu gào thét, bảo giáp phóng toả hào quang, xương cốt bạo hưởng răng rắc, thân thể điên cuồng hóa to, trong khoảnh khắc biến cao mấy trượng.
Yêu thân to lớn mạnh mẽ.
Thử yêu đỉnh thiên lập địa, thân thể chấn động, hai mắt lộ hung quang, đột nhiên nhào đến trước, vung nhanh cự trảo, móng vuốt sắc bén xẹt qua hư không, tiếng rít chói tai, ngay cả kiếm tia cùng hư không đều bị xé rách.
Uy thế một trảo đủ để phá núi!
Tần Tang nhìn thấy cảnh tượng trong trận, thần sắc không đổi, tùy ý bấm một cái kiếm quyết.
Kiếm Phách khẽ run tay, hơi nâng bảo kiếm lên, mũi kiếm chỉ ngay Thử yêu.
Trong lúc đó, kiếm ý vô song bộc phát, kiếm tia đang phiêu đãng trong kiếm trận bị hấp dẫn, điên cuồng lao đến bảo kiếm trong tay Kiếm Phách, kiếm quang chói mắt làm đôi mắt Thử yêu nhói nhói.
Kiếm trận cùng Kiếm Phách phảng phất biến mất, trong thiên địa chỉ còn bảy đạo kiếm quang.
Sát ý vô biên, kiếm ý ẩn chứa uy thế trảm thiên diệt địa, trùng kích tâm thần Thử yêu, bẻ gãy nghiền nát.
Thử yêu sợ hãi, trái tim loạn đập, yêu thân to lớn vô thức run rẩy.
Không một ai biết hiện tại Thử yêu đang chịu áp lực khủng bố đến mức nào.
Thử yêu chưa từng nhìn thấy kiếm quang đáng sợ như thế, Kiếm Phách tựa như trống rỗng xuất hiện, trong nháy mắt bộc phát đến cực hạn, kẻ nào tính tình hơi kém, khó tránh khỏi thảm trạng bị phá tan tinh thần.
Trừ cái đó ra, còn một loại uy áp chỉ có khi gặp Thánh Vương, phảng phất bản thân không chỉ đối mặt địch nhân, còn bị thiên địa bài xích, cơ khổ không nơi nương tựa.
Hóa Thần!