Chương 251: Dụ Sát
Chương 251: Dụ Sát
-Mặc dù Tần đạo hữu tuổi còn trẻ, lại cẩn trọng hơn người từng trải trong giang hồ. Ta vì diễn giống thật một chút, không tiếc tự tổn hao linh khí, phong bế linh lực, vậy mà cũng không thể qua mắt được ngươi, ngươi khá hơn tên ngu xuẩn kia nhiều.
Bạch Vân Sơn Nhân nhìn Ngô Nguyệt Thăng nằm trong vũng máu, vẻ mặt khinh thường. Tần Tang liếc mắt qua, sắc mặt không chút thay đổi, không có ý kiến gì với lời vừa rồi của Bạch Vân Sơn Nhân.
Sự tình đã biến đổi đến mức này, hắn lập tức thu hồi Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm.
Lúc này, Tần Tang ẩn thân vào trong ngũ sắc kiếm khí, ngữ khí tỏ vẻ khó hiểu nói:
-Bạch Vân đạo hữu biết chọn chỗ thật đấy, làm loạn trong tình cảnh này, không sợ bị Sát Thi bắt được, cùng chết ở đây sao.
Bạch Vân Sơn Nhân khẽ cười một tiếng, không hề che giấu tham lam trong ánh mắt, nhìn Tần Tang nói:
-Chỉ là tử vật mà thôi, nơi này chính là chỗ tốt để huy thi diệt tích. . . Hai vị đạo hữu xuất thân danh môn, chiếm được bảo vật của các ngươi, lão phu còn phải sợ thứ đồ vật không có não này sao?
Lời còn chưa dứt, mặt Bạch Vân Sơn Nhân vốn hiền lành, đột nhiên lộ ra vẻ cực kỳ hung ác, giơ tay chỉ về phía Tần Tang, Khốn Thiên Đâu 'vù' một tiếng bay vút đi, phong trận bao lấy Sát Thi trong nháy mắt dữ dội hơn gấp mấy lần, xem ra đây mới là uy lực chân chính của Khốn Thiên Đâu, phong trận hoàn toàn không yếu ớt lung lay sắp đổ.như trước đó.
-Tần đạo hữu chơi cùng Sát Thi trước đi.
Bạch Vân Sơn Nhân cười lạnh, tâm chí khẽ dao động, Khốn Thiên Đâu đột nhiên chấn động, lao về phía Tần Tang, phong trận bỗng nhiên nứt ra một lỗ hổng, Sát Thi lại thoát ra lần nữa.
Miệng túi Khốn Thiên Đâu chuyển hướng, từ xa nhắm về phía Tần Tang.
Sát Thi mặc dù có linh trí, nhưng cũng không thông minh bằng yêu quái, khi vừa mới thoát khỏi khốn cảnh, sẽ theo bản năng lựa tấn công địch nhân gần nhất, Bạch Vân Sơn Nhân vừa rồi dựa vào đó mà thao túng Sát Thi đánh chết Ngô Nguyệt Thăng, quả thật có hiệu quả.
Bạch Vân Sơn Nhân nghĩ, Tần Tang bị Sát Thi cuốn lấy, hắn chỉ cần không khiến Sát Thi chú ý, điều khiển Khốn Thiên Đâu ngáng chân Tần Tang, là có thể dễ dàng thu được kết quả thắng lợi.
Không ngờ, tình hình không như kịch bản mà hắn tưởng tượng.
Khốn Thiên Đâu vừa động, Tần Tang dưới sự bảo hộ của Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm bay đi, tốc độ cực nhanh lao về một phương hướng không ai ngờ tới, chẳng phải vì chiếm trước cơ hội, phản sát Bạch Vân Sơn Nhân, mà mục tiêu chính là cỗ thi cốt ở góc nhỏ bên trong đại điện.
Tần Tang không hề tin lời nói nhảm của Bạch Vân Sơn Nhân, là một tán tu, Bạch Vân Sơn Nhân có thể sống đến hiện tại, không những thành công đột phá Trúc Cơ kỳ, trong giới tu tiên còn có chút danh tiếng, nhất định là nhân vật cực kỳ khôn khéo.
Trừ khi có thể bảo đảm không lộ ra chút sơ hở nào hoặc là trước mắt có lợi ích cực lớn, mới có thể khiến hắn động tâm, ám hại hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiếu Hoa Sơn.
Bạch Vân Sơn Nhân không rõ ràng trên người hai bọn hắn có bảo vật gì, dù có lòng tham cũng không thể khiến hắn bí quá hóa liều, bởi vì một khi thất bại hắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Như vậy, trong đại điện chỉ có cỗ thi cốt trong góc nhỏ kia là đáng chú ý nhất, cổ lệnh Thiên Thi Tông màu bạc, túi áo màu đen và vết nứt trên cọc sắt, nhìn như bình thường không có gì khác biệt, trong đó chắc chắn chứa vật không tầm thường.
Sau khi bọn họ tập hợp với nhau, phân tích tình hình, trong bốn người chỉ có Bạch Vân Sơn Nhân biết về Thiên Thi Tông, hiện tại xem ra, lúc ấy hắn chắc chắn đã che giấu rất nhiều thứ, cổ tịch về Thiên Thi Tông nhất định không hề đơn giản như hắn nói.
Nhìn thấy hành động của Tần Tang, Bạch Vân Sơn Nhân hơi biến sắc, hắn nhận ra Tần Tang đã đoán được ý đồ của mình, tuy có chút ngoài ý muốn nhưng cũng không quá bối rối, nhanh chóng lệnh Khốn Thiên Đâu ngăn cản Tần Tang.
Hắn không che giấu nữa, lập tức khai triển thân pháp, phóng về phía thi cốt.
Để không khiến Tần Tang và Ngô Nguyệt Thăng cảnh giác, hắn vẫn luôn không để lộ ra hứng thú đối với thi cốt, nhưng cũng vờ như vô ý từ từ tiếp cận, lúc này khoảng cách giữa hắn và thi cốt gần hơn Tần Tang nhiều.
Không ngờ, đúng lúc này, một việc xảy ra khiến Bạch Vân Sơn Nhân kinh hãi.
Sát Thi sau khi thoát khỏi phong trận, nó như thể không thấy Tần Tang đang ngay trước mặt, đột nhiên xoay người lại, đỏ mắt hung hăng lao về phía Bạch Vân Sơn Nhân, trong nháy mắt bóng dáng đã biến mất.
Lòng Bạch Vân Sơn Nhân chấn động, sắc mặt đại biến, hắn không hiểu tại sao Sát Thi lại có hành động bất thường như vậy, nhưng thời gian không cho phép hắn suy nghĩ nhiều.
Sát Thi độn thuật quỷ dị, tốc độ nhanh hơn thân pháp của hắn nhiều.
Mặc dù Bạch Vân Sơn Nhân tin rằng có thể áp chế Sát Thi, nhưng cũng không dám để nó lại gần, ngoại trừ Khốn Thiên Đâu, những món pháp khí phòng ngự khác của hắn hoàn toàn không đủ mạnh. Rơi vào đường cùng, Bạch Vân Sơn Nhân đành phải từ bỏ việc ngăn cản Tần Tang, vội vàng triệu Khốn Thiên Đâu quay về.
-Ầm!
Một tiếng ầm vang, Sát Thi chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Bạch Vân Sơn Nhân.
Khốn Thiên Đâu nhanh chóng bay trở về, ngăn cản Sát Thi đánh lén.
Bạch Vân Sơn Nhân không tránh được toàn bộ tấn công từ Sát Thi, thân thể đột nhiên chấn động, tốc độ lập tức giảm mạnh, vội vàng quay đầu nhìn Tần Tang, thấy Tần Tang như thể không phát hiện ra biến động của Sát Thi, không hề nhìn sang, mà cắm đầu vọt về phía thi cốt, chắc chắn muốn thu bảo vật vào túi trước.
Thấy cảnh này, lòng Bạch Vân Sơn Nhân không thoải mái chút nào, vô cùng nóng nảy, vội vàng lấy ra mộc trượng pháp khí, hung ác ném về phía Tần Tang, linh lực hóa thành bàn tay lớn, chộp lấy thi cốt và bảo vật, hòng quấy nhiễu Tần Tang.