Chương 2548: Binh mã
Chương 2548: Binh mã
Trong lòng mọi người nổi lên suy nghĩ này, không khỏi kinh hoàng.
Sau một khắc, hai con cua muốn lao xuống nước bỏ chạy, không ngờ Lục Mao cương thi vẫn còn năng lực phi hành, khói đen đầy trời cuồn quyển đuổi kịp hai con cua, bàn tay dùng sức đâm xuống, năm ngón tay như kiếm, răng rắc một tiếng, vỏ lưng cứng rắn lại bị một kích đánh nứt.
Lục Mao cương thi điên cuồng gào thét, đang muốn đánh chết hai con cua, hưởng dụng huyết thực, trên mặt sông chợt nổi lên sóng lớn, trong nước hiện lên bóng trắng.
Một con bạch giao thon dài, lướt sóng mà lên, nhìn thấy bộ hạ cua sắp bị cương thi đánh chết, hai mắt trợn trừng, ngưng tụ hơi nước thành một cây thủy tiễn, bắn nhanh đến mi tâm cương thi.
Cương thi tựa hồ thay đổi, linh trí cao hơn không ít, đột nhiên ngẩng đầu nhìn, ánh mắt xa xôi tiếp cận bạch giao, há miệng phun một ngụm thi khí, nhào đến thủy tiễn.
Nhưng thực lực của bạch giao hai con cua không thể so sánh nổi, thủy tiễn đơn giản bắn xuyên qua thi khí, Lục Mao cương thi không kịp trốn tránh bị xỏ xuyên mi tâm.
"Ồ! Bạch Long thần sông xuất hiện rồi sao?"
Tần Tang tỉ mỉ quan sát bạch giao.
Hắn khẳng định, yêu thú bạch giao không phải thần linh.
Thực lực của nó không yếu, tu vi đại khái đạt đến Yêu Linh kỳ, Tần Tang thấy bạch giao linh trí cực cao, thần thái trong mắt không khác người bình thường.
Bình thường giao yêu tu vi Yêu Linh kỳ, vẫn chưa đến thời điểm khai mở linh trí, trừ phi có Đế Lưu tương điểm hóa.
Làm cho Tần Tang quan tâm hơn, khí tức giao yêu công chính bình thản, không thấy chút hung lệ nào!
Một kích kiến công, bạch giao không trực tiếp tiêu diệt Lục Mao cương thi, nó thầm cảm thấy kỳ quái, cương thi kia thi biến chưa lâu, chưa từng tu hành, thực lực sao lại mạnh như vậy.
Hai mắt nó sáng lên, trống rỗng hiển hóa một bộ gông xiềng bắt cương thi lại, tiếp theo dẫn động sóng nước, cuốn Lục Mao cương thi và hai bộ hạ cua bị thương lao xuống đáy sông.
Đúng lúc này, bên cạnh bờ vang lên một tiếng pháo nổ, cỏ khô lay động, dâng lên một đám khói đen lớn.
Khói đen cuồn cuộn, bên trong ẩn ẩn xuất hiện một cao đàn ba tầng, khói đen phân hóa thành ba đám khói đen, tốc độ cực nhanh, lao thẳng đến bọc đánh bạch giao.
Trong đám khói đen chính giữa vang lên tiếng rít: "Chúng tiểu nhân, theo ta róc xương lóc thịt lóc vảy con súc sinh kia, công phá Thành Hoàng thủy phủ, để các ngươi mở rộng ăn một bữa!"
"Ngao ô ngao ô…"
Ba đám khói đen hưng phấn thét lên, thanh uy đại thịnh.
Trong lúc nhất thời, bầu trời trên Bạch Long độ bị khói đen che kín, quái khiếu từng cơn, phảng phất vô số yêu ma đang đánh đến.
Phàm nhân đại khủng.
Tần Tang nhìn khói đen, biểu lộ kinh ngạc.
Trong khói đen bao phủ đám yêu lang, chia thành ba đám yêu binh.
Yêu binh hai cánh, đều có mấy chục con bạch lang, hình thể hơi nhỏ. Chính giữa thì có hơn mười con cự lang lông đen, cự lang dẫn đầu bộ lông mịn màng sáng ngời, hình thể cao lớn, uy phong lẫm liệt.
Cự lang không chỉ nói tiếng người, yêu binh chỉnh tề như quân nhân, khí tức như một, hiển nhiên trải qua rèn luyện tỉ mỉ.
Tần Tang vốn phát hiện có khí tức ẩn núp từ lâu, nhưng rõ ràng chỉ có một đạo, từ nơi nào xuất hiện nhiều yêu binh như vậy?
Cự lang làm việc cực kì cẩn thận, bạch lang binh bọc đánh từ hai cánh, chặn đường bạch giao không cho nó chạy trốn xuống hạ du, cự lang thì suất lĩnh một bộ yêu binh lao thẳng đến bạch giao.
Ba mặt bị vây kín, trong mắt bạch giao lóe lên sự kinh hãi, nó một mình đến đây xem xét, binh mã còn đằng sau, một thân một mình như thế, sao đánh lại đội yêu lang?
Lục Mao cương thi là kế sách dẫn xà xuất động!
Trong tình thế cấp bách, bạch giao há to miệng, hống lên một tiếng long ngâm, kinh thiên động địa, vang vọng đất trời.
Tiếng hống cuồn cuộn, chấn động mặt sông, nó thì vội vàng bỏ chạy xuống đáy sông.
Cự lang thấy thế cười quái dị một tiếng, há mồm phun một đạo hắc quang, yêu binh sau lưng đều học theo, phun từng đạo từng đạo hắc, bay đến đỉnh đầu cự lang, hội tụ thành một đám mây đen.
Thoáng chốc ba đạo hắc quang từ trong mây đen bắn đi, một đạo đánh đến đầu bạch giao, đạo thứ hai phóng đến bụng bạch giao, đạo thứ ba thì đánh cái đuôi của nó.
Lúc này, hạ du đại giang lật lên sóng lớt, sóng nước phập phồng, tinh kỳ như rừng, một đám yêu binh chỉnh tề vượt sông lao đến.
Không chỉ như thế, miếu Thành Hoàng trong Phù Long thành cũng nhận được Bạch Long quân kêu cứu, thần miếu bắn tỏa hào quang trùng thiên.
Đám binh tôm, tướng cua, các loại ngư yêu Thủy tộc, xuất từ yêu binh của Bạch Long thủy phủ.
Thấy viện quân của đối phương chạy đến, cự lang không kinh sợ mà còn mừng, không chút hoang mang, gào lên hạ lệnh, bạch lang binh hai bên cánh lập tức thay đổi hướng, đánh tới đám phủ binh.
Đồng thời cự lang còn không quên thao túng hắc quang, mặc cho bạch giao trốn tránh thế nào vẫn vô dụng, sau cùng bị ba đạo hắc quang sít sao quấn chặt đầu đuôi của nó.
Cự lang thấy thế càn rỡ cười to.
"Chúng tiểu nhân, đanh tan chúng cho ta!"
Bạch Long quân và binh mã chặt chẽ không thể tách rời, chỉ cần bắt Bạch Long quân, không còn chủ tướng, binh mã thủy phủ nhất định khí thế đại loạn, mặc bọn chúng xâu xé, đến lúc đó có thể chuyên tâm đối phó Thành Hoàng thành.
Cự lang thu hồi cuồng tiếu, nhìn chằm chằm Bạch Long quân đang giãy dụa, hai mắt lộ hung quang, há miệng lớn đầy răng nanh, muốn đánh tới Bạch Long quân.
Đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang bên tai của nó.
Bên bờ đại giang.
Trên ngọn núi chợt xuất hiện một đạo độn quang.
Một nữ tử dáng hình xinh đẹp, mặc đạo phục tóc búi cao, bay qua con sông lớn, thân thể toả thanh quang.
Chỉ thấy nàng đội thái quan phù hợp tê trâm, eo đeo ngọc bội, chân đạp thất tinh.
Hào quang lập lòe, một pháp đàn chẳng biết xuất hiện dưới chân nàng từ lúc nào.
Pháp đàn trong suốt, lấp lóe nguyệt quang, như huyễn như thực.
Pháp đàn vừa hiện, hai bên bờ đại giang, thiên địa nguyên khí vì đó hô ứng.
Pháp đàn cao ba tầng, hình dạng như bác giác đài, biểu tượng tam thiên tam giới.
Chung quanh lập tứ trụ, đối ứng thiên địa nhật nguyệt, lại bố trí tám cửa mười lối đi.
Một tiểu ấn lớn chừng bàn tay lơ lửng trong pháp đàn, hoa văn phức tạp, khắc bốn chữ triện 'Chiêu cáo vạn linh', lấp lóe rạng rỡ linh quang.
Pháp đàn thành, nữ quan đứng trên pháp đàn, từ trên cao nhìn xuống, lẩm bẩm tụng niệm.
Chú âm nhẹ nhàng, quanh quẩn trời cao.
"Thiên linh, địa linh, binh tướng nghe lệnh, ấn chuyển!"
Một tiếng chú hạ.
Bảo ấn trong pháp đàn run nhẹ.
Tám môn ầm ầm mở rộng hai môn, chỉ nghe tiếng nước chảy lôi âm, sương mù nổi lên lôi quang ẩn hiện.
Hai nhóm nhân xà thủy binh từ trong hai môn lao ra, thân thể hùng tráng, lân ngân, người mặc nhuyễn giáp.
Thuỷ binh của phủ quân và yêu lang binh đều chỉnh tề, nhưng so sánh với nhân xà thủy binh, lại nhìn hơi lộn xộn.
Nhân xà thủy binh tựa như thiên binh thiên tướng, bày trận phong tỏa tứ phương.
"Chiêu cáo vạn linh ấn!"
Cự lang cả kinh, vội vàng hạ lệnh lang binh lui lại, kinh hô một tiếng: "Ngươi là kẻ nào trong Thiên Xu viện!"
"Ta chính là Huyền Diệu Ứng Chân Đô Đàn, đàn chủ phân đàn thứ chín, đám du sư các ngươi đến từ đâu, dám đả thương thần sông!"
Đôi mắt của nữ quan như điện, nghiêm nghị quát hỏi.
--- ---